Cánh cửa phòng cấp cứu lại một lần nữa khép lại mang theo sự lo lắng, bất an của năm nữ nhân bên ngoài và sự kiên định của nữ nhân bên trong. Dù Tần Hạ Nhiên không nói Trình Dịch Ân cũng nhất định phải cứu được Diệp Khả Thư. Bốn năm trước nàng theo lệnh cha vào Thiên Y làm việc, ca phẩu thuật đầu tiên chính là Diệp Khả Thư. Sự việc lần đó nàng còn nhớ như in. Tan ca trực, đang định về nhà nhưng đến trước cổng bệnh viện nàng lại thấy hai nữ nhân. Một người toàn thân đều là máu, hôn mê đang được người kia dìu vào. Nàng hiếu kỳ tại sao họ không gọi cứu thương mà phải như vậy? Từ lòng hiếu kỳ nàng bước đến giúp đưa nữ nhân kia đến phòng cấp cứu. Trong lúc chờ đợi dù nàng hỏi gì nữ nhân kia cũng không nói, chỉ ngồi khóc nức nở. Lúc cửa phòng cấp cứu mở ra, bác sĩ thông báo bệnh nhân bị tổn thương phổi nghiêm trọng, dù có tiến hành phẩu thuật khả năng thành công là rất thấp, vết thương lại do súng gây ra nên không ai dám phẩu thuật. Lúc nghe như vậy Trình Dịch Ân thật rất hiếu kỳ nên đã thương lượng cùng nữ nhân kia, nếu nàng ta chịu nói sự thật nàng sẽ phẩu thuật cho người kia. Thế là nàng ta đem mọi việc kể lại, nàng ta tên An Vi còn người bị thương tên Diệp Khả Thư. Vài ngày trước An Vi bị mấy tên du côn trêu ghẹo, Diệp Khả Thư đã đánh bọn chúng tơi bời. Hôm nay lúc hai người đi làm về lại bị bọn chúng chặn đường. Lần này bọn chúng đông người hơn, lúc hai người định báo cảnh sát thì bị bọn đánh hư điện thoại. Vì vậy hai người phải tự đối phó, đến khi bọn chúng đều bị hạ gục, có một tên đã lấy súng bắn An Vi. Diệp Khả Thư vì đở đạn cho nàng nên mới bị thương. Hiểu hết mọi việc Trình Dịch Ân vô cùng ngưỡng mộ Diệp Khả Thư, bây giờ có thể tìm được một người vì người khác mà hi sinh thật rất khó. Bởi vì Trình Dịch Ân là con gái viện trưởng nên khi nàng muốn phẩu thuật cho Diệp Khả Thư không ai dám phản đối. Nhưng không ngờ ca phẩu thuật đó lại rất thành công, cứu sống được Diệp Khả Thư và làm mọi người trong bệnh viện dùng cách nghĩ khác về Trình Dịch Ân. Sau lần đó Diệp Khả Thư và An Vi hay lui tới bệnh viện tìm Trình Dịch Ân, lại còn mặt dày nhận nàng làm đại tỷ. Không hiểu vì sao mỗi lần nhìn vào ánh mắt của Diệp Khả Thư nàng lại thấy quen thuộc, nên nàng đã xem hai người kia như người thân mà đối đãi.