Thời gian nhanh chóng qua, ngày mà Bạch Uyển Nhược chờ đợi cũng đã đến.
Đi cùng cô đến địa điểm Casting là hai cô bạn La Mỹ Lan và Mộc Đinh Ly.
Tuy đã chuẩn bị tinh thần cho ngày hôm nay rất lâu rồi nhưng bây giờ cô vẫn cảm nhận được sự hồi hộp của bản thân.
Suy nghĩ và chuẩn bị là một chuyện và bắt tay vào nó lại là một chuyện khác, đây là lần đầu tiên và cũng là nơi khởi đầu cho sự nghiệp bản thân, nên hồi hộp lo lắng là điều không thể tránh khỏi.
Tuy nhiên bên cạnh đó Bạch Uyển Nhược cô vẫn có cái tự tin của riêng mình, sự hồi hộp và lo lắng đó không làm cô nhụt bước.
Địa điểm thử vai cũng khá gần, đó là một tòa nhà cách trường cô học khoảng 15km, cũng không quá xa, ba người bước lên taxi đi khoảng 25 phút liền tới đó.
Đến nơi, ngoài Bạch Uyển Nhược ra thì hai cô nàng kia khi vừa đặt chân đến điểm thử vai thì ngay lập tức bày ra biểu cảm ngỡ ngàng.
Ngỡ ngàng bởi quy mô của tòa nhà, ngỡ ngàng với số lượng con người ở đây.
Cảnh tượng bây giờ ở đây nhìn giống như bọn họ đi dự khai giảng của một trường Đại học, tiêu biểu là mỗi lần họ đi dự khai giảng ở trường bọn họ, hàng ngàn con người đang tụ họp ở đây.
Dự án phim lần này chơi thật lớn, thu hút nhiều người đến như vậy.
"Đông như vậy sao?! Sức cạnh tranh của đợt này khủng khiếp như vậy?" Mộc Đinh Ly ngạc nhiên nói.
"Dự án này thật sự rất lớn, lần này là chính Ảnh hậu Nghệ Hân viết kịch bản.
Cậu nói xem, sức nóng của nó có khủng bố không?" Bạch Uyển Nhược nhẹ nhàng giải thích.
Người phụ nữ vừa tài năng vừa quyền lực,vừa có sức ảnh hưởng, lại càng xinh đẹp tuyệt mỹ, chỉ cần một tiếng Ảnh hậu thôi cũng đã chứng minh được độ hot của nó.
"Nhiều người như vậy, tớ chỉ sợ...." Mộc Đinh Ly nhìn Bạch Uyển Nhược ấp úng nói.
"Đừng nói với tớ là cậu sợ tớ không đậu sao? Đừng có khinh thường năng lực của tớ như vậy chứ!" Bạch Uyển Nhược bóp hai má của Đinh Ly, không cho là đúng nói.
"Không! Tớ không phải nghi ngờ năng lực của cậu mà là có hơi lo lắng về sự cạnh tranh khốc liệt này thôi.
Nhiều người như thế, tràng cảnh cùng quy mô thật sự làm tớ cảm thấy nhỏ bé đó!" Mộc Đinh Ly hai mắt long lanh đáng thương nói.
"Không sao.
Tin tớ! Được chứ?!" Bạch Uyển Nhược cho cô một ánh mắt tự tin.
"Tất nhiên, Uyển Nhược là nhất! Hì hì!!!" Mộc Đinh Ly không thể làm gì khác là tin tưởng năng lực của bạn mình.
Cô chỉ có vài người bạn, họ đều rất tốt với cô, cô thì lại quá nhút nhát và lo sợ này kia, cô không làm gì được cho những người bạn ấy cả.
Bây giờ ngay cả cổ vũ động viên cô cũng không làm được thì quả thật quá thất bại rồi.
"Được rồi, sắp tới giờ dự tuyển rồi.
Có lẽ sẽ rất lâu, bữa trưa các cậu có thể ăn trước, nếu thấy lâu quá thì về trước đi cũng được, nhớ nhắn tin cho tớ để biết.
Tớ vào trước nhé!" Bạch Uyển Nhược nhìn đồng hồ, thấy tới giờ đành phải dặn dò.
"Được.
Tình hình này thì có lẽ bọn tớ đành phải về kí túc xá đợi cậu thôi." La Mỹ Lan cười nói.
"Vậy cũng được.
Tớ đi vào đây." Bạch Uyển Nhược quay đi
"Uyển Nhược, cố lên!" Hai người Mộc Đinh Ly nhìn bóng dáng Uyển Nhược chạy đi mà hô lên.
"Tất nhiên.
Tớ sẽ làm được!" Tiếng của Bạch Uyển Nhược vọng lại.
Không biết sau này sẽ ra sao nhưng cô sẽ hưởng thụ trọn vẹn những phút giây của tình bạn này.
Vì trước đó Bạch Uyển Nhược đã đăng kí trước một đoạn thời gian nên giảm bớt được một khoảng thời gian chờ đợi đăng kí.
Tuy là như vậy nhưng trước cô cũng đã mấy trăm người.
Khi càm trên tay số thứ tự dự tuyển của mình, cô cũng có chút khẽ run, 763, nếu nhanh thì cũng tới chiều tối.
Nhưng cũng không sao, trong thời gian đó cô sẽ chuẩn bị kĩ hơn.
Ngoài ra cô cũng nắm bắt được vài thông tin về ban giám khảo của vòng casting này.
Họ gồm những người khá là kì cựu trong nghề gồm Ảnh hậu Tạ Nghệ Hân, đạo diễn Phạm, phó đạo diễn Ngô, biên tập kim trợ lí của Tạ Nghệ Hân- Lạc Chính Trung, nhà sản xuất phim truyền hình Hạ Bá Nghi và một tên ngồi có lẽ để chưng- Trần Lục Kỳ.
Trần Lục Kỳ tuy chưa gặp cô nhưng chỉ sợ hắn sẽ nhận ra cô, dù sao cô cũng có ba phần giống anh trai của mình.
Bạch Uyển Nhược suy nghĩ rồi quay người đi về phía nhà vệ sinh.
Cô cần trang điểm để làm mờ đi những nét giống giữa cô và Bạch Thiệu Huy, và cũng cần phải hóa trang cho hợp với nhân vật mà cô sắp diễn.
Bước vào nhà vệ sinh, hai mươi phút sau đó, khuôn mặt của cô đã phai hẳn đi những góc cạnh sắc sảo, những nét đẹp riêng của nhà họ Bạch cũng được cô uyển chuyển mà mờ đi qua lớp trang điểm, nhan sắc của cô như giảm đi vài bậc.
Vừa trang điểm xong thì một vài người quen cũng bước vào phòng vệ sinh này.
"Oh.
Bạch Uyển Nhược giáo hoa của trường chúng ta hôm nay cũng đi casting à? Ôi sao hôm nay cô lại xấu như vậy nhỉ? Chậc chậc, với nhan sắc kia của cô thì còn may ra trúng tuyển một vai quần chúng chạy ngang qua, còn bây giờ, haha, cô nên về nhà đi thì hơn, Bạch yếu nhược à!!" Giọng nói chua ngoa, lời lẽ châm biếm, nhan sắc chả mấy xinh đẹp, ăn mặc hở hang, cô ả này tên là Nghi Cẩn Trì.
Cô ta là một người có gia thế khá lớn, dù sao Nghi gia cũng được xem là đứng đầu tầng lớp trung lưu, nhà giàu, ăn chơi không sợ hết tiền, tiểu thư Nghi gia tất nhiên rất oai, kiêu căng không sợ cái gì.
Cô ta có mộng làm idol, mộng được nhiều người tung hô nịnh bợ.
Từ nhỏ tới khi học hết cấp ba chưa có bất kì ai dám hơn ả, dám không nhìn ả.
Nhưng khi lên đại học, Bạch Uyển Nhược lại hút hết mọi ánh nhìn của ả, Bạch Uyển Nhược xinh đẹp tài năng, thân thiện, là giáo hoa làm bao người khác ngưỡng mộ và theo đuổi.
Bạch Uyển Nhược chiếm lấy hết hào quang mà ả cho rằng nó nên thuộc về mình, ả sinh ra đố kị ganh ghét Bạch Uyển Nhược, nhưng đáng tiếc lần nào ả chơi khăm đều bị Bạch Uyển Nhược giải quyết một cách xinh đẹp, thậm chí còn bẻ ngược lại ả, làm ả nhiều lần mất hết mặt mũi, mỗi lần như thế, khi về nhà ả đều bị cha Nghi giáo huấn răng đe.
Nỗi hận thù của ả ta đối với Bạch Uyển Nhược càng thêm gay gắt.
Có điều ả không hề biết, Bạch Uyển Nhược chỉ xem ả như một trò hề, nếu không phải vì cô cho rằng những điều gây hấn đó là chuyện nhỏ không cần xé ra to, chứ nếu không Bạch Uyển Nhược thật sự muốn trị ả thì chỉ sợ ả không thể đứng ở đây mà tiếp tục khịa cô đâu.
"Nghi tiểu thư thật sự là không biết nhìn xa trông rộng, thông tin cũng chưa nắm bắt kĩ rồi.
Lần này không chỉ dựa vào nhan sắc mà còn phải dựa vào thực lực.
Thực lực của tôi không kém, chỉ có điều thực lực diễn xuất của Nghi tiểu thư cô...!thật là làm cho người ta cảm thấy rất đáng lo ngại.
Không biết Nghi tiểu thư muốn đóng vai nào trong phim này đây?!" Bạch Uyển Nhược trước giờ không hề hiền lành, muốn ức hiếp cô, cũng phải xem lại bản thân mình có trên cơ cô được cái gì không cái đã.
"Mày ! Mày dám nghi ngờ thực lực của tao.
Tao nói cho mày biết mười người như mày không thể so sánh được với tao đâu.
Còn đóng vai nào ư, tất nhiên là vai chính rồi!" Nghi Cẩn Trì ngông nghênh, hống hách nói.
Nói không suy nghĩ làm những người khác trong nhà vệ sinh cười khúc khích, vì biết cô ta là tiểu thư Nghi gia, không thể đắc tội nên đành cố nhịn cười.
"Ha! Nghi tiểu thư, lời này cô cũng có thể nói cho được.
Vai nữ chính đã có người đem nhận, cô thật muốn lấy vai đó từ người ta sao? Nghi gia cô đúng là quyền thế rất lớn nhưng mà Nghi gia cô không phải trùm, có những nhân vật không phải Nghi gia cô có thể đối phó đâu.
Cô coi chừng bị cha cô nhốt hẳn luôn trong nhà đó, Nghị đại tiểu thư à!!" Bạch Uyển Nhược đâu cần phải cố kị Nghi gia, quyền thế của Nghi gia lớn đó, nhưng lớn bằng Bạch gia sao?
"Mày! Hừ, dù sao hôm nay mày chắc chắn sẽ không được chọn." Nghi Cẩn Trì chực nhớ đến những thông tin mình mới biết trước đó liền nhận ra mình bị yếu thế, ả mặt mày tái mét, hăm dọa lại Bạch Uyển Nhược.
"Chà chà! Đến nước này mà đại tiểu thư cô vẫn không biết được bản thân nên làm gì?! Ừm thì, tôi không biết hôm nay tôi có bị trượt không nhưng mà những lời nói trước đó của cô thì cô...!XONG rồi!" Bạch Uyển Nhược mỉm cười thân thiện nhất có thể đối với Nghi Cẩn Trì.
Ôi cái tên nghe sao mà...!haha.
"Hừ! Mày đợi đó cho tao!" Nghi Cẩn Trì tức tối rời khỏi đó.
"Haha.
Rất hoan nghênh Nghi đại tiểu thư đến nói chuyện.
Xì, một chút cũng không yên." Bạch Uyển Nhược hô to cho Nghi Cẩn Trì ở bên ngoài đang tức tối nghe rõ tiếng mình, Nghi Cẩn Trì nghe xong liền tức muốn ói máu, càng thêm hạn Bạch Uyển Nhược.
Bạch Uyển Nhược bên trong thì làu bàu chê trách.