"Nói vậy, có nghĩa là??" Hà Văn muốn xác định lại lần nữa nên nhìn Bạch Thiệu Huy hỏi, những người còn lại cũng cũng chăm chú nhìn vào anh.
Dưới những ánh mắt mong đợi đó, Bạch Thiệu Huy gật đầu khẳng định.
Nhận được sự khẳng định đó từ anh, mọi người liền vô cùng vui mừng, đây là một điều vô cùng đáng mừng.
"Đây là hiệp ước giữa chúng ta, không ai xâm phạm lợi ích của ai cả, các cậu sẽ nhận được thứ mà các cậu đáng được nhận, nhận được nó rồi thì việc dùng nó như thế nào tớ sẽ không nhúng tay.
Ai cũng có một mục đích cho riêng mình, một mình thì khó làm nhưng một nhóm có những đồng đội luôn đoàn kết thì tất nhiên đủ lực để làm.
Một mình tớ thì làm không được nhưng có thêm các cậu liền thoải mái hơn và cũng hiệu quả hơn, tớ cần các cậu ngược lại các cậu cũng cần tớ.
Đây là một hiệp ước bình đẳng.
Đồng ý chứ?!" Bạch Thiệu Huy cười nói.
Đúng là hiện giờ anh đủ sức để đấu, anh có rất nhiều thuộc hạ không lo thiếu người nhưng người anh thật sự tin tưởng và thoải mái làm việc không nhiều.
Một, đây là cớ để anh đền đáp ơn nghĩa của kiếp trước.
Hai có được sự trợ giúp của họ sự nghiệp anh càng phát triển, năng lực làm việc của họ anh tất nhiên biết rõ.
"Thành giao!!" Cả đám đồng thanh cười nói.
" Ừm, vậy giờ liền nói chuyện trước mắt.
Ngày mai tớ liền nắm giữ Bạch thị, ở ngoài sáng tớ chính là một tên hoàn khố ngu ngốc không biết làm gì, là một phú nhị đại chân chính, người yêu bùn nhìn cũng chính là Trần Lục Kỳ, sự kiện ngày mai chính là đòn bất ngờ đối với Cố gia.
Tuy nhiên dựa vào Trần Lục Kỳ bọn chúng tất nhiên sẽ đẩy mạnh tiến trình đối phó đối nền kinh tế thị trường của Bạch thị và cả tớ.
Tất nhiên tớ sẽ không để họ được như ý, nhưng các thế lực có quan hệ với Bạch gia bọn họ cũng sẽ ra tay, mà những gia tộc đó đều là những gia tộc thượng lưu, Giang gia, Vương gia,...đều sẽ bị nhắm vào.
Thâu tóm không được, thì chính là diệt trừ, để một gia tộc lớn âm thâm bị diệt trừ mọi người cũng sẽ hiểu bọn chúng sẽ dùng thủ đoạn nào chứ?" Thiệu Huy sau khi đã chính thức thu phục được đám người liền nói.
Anh đang phân tích tình hình hiện tại và kế hoạch tiếp theo.
Mọi người nghe liền hiểu, có rất nhiều cách để loại bỏ một gia tộc lớn không dấu vết dù có nghi ngờ cũng không thể làm gì thì có rất nhiều, nhưng chung quy đơn giản chính là giết người.
" Vì thế cho nên tất cả mọi người đều phải cảnh giác, Trúc gia thì tớ hoàn toàn yên tâm, còn mấy gia tộc tớ cũng có một cách đó chính là cho người âm thầm bảo vệ.
Vương gia chắc chắn đồng ý, những gia tộc khác thì hoàn toàn không dám cãi lời Bạch gia, còn A Hiển tớ tôn trọng cậu, cậu liệu có đồng ý?"
" Tất nhiên đồng ý." Giang Hiển tất nhiên là đồng ý, có người trong tối bảo vệ thì đỡ lo hơn rất nhiều.
Tuy hơi khó chịu nhưng tính mạng là trên hết.
" Vậy được, Lê Trực, chuyện này cậu lo." Bạch Thiệu Huy giao nhiệm vụ, Lê Trực tất nhiên vô cùng vui vẻ đồng ý.
" Cách Minh, chuyện này vốn dĩ không liên quan tới cậu, tuy nhiên cậu cần rèn luyện, chiến lược kế sách đối phó do cậu đưa ra, có gì không biết có thể hỏi tớ hoặc trợ lý của tớ, đều là Minh nhưng là Đặng Kiến Minh." Từ Cách Minh nghe xong liền đồng ý, trêu đùa người khác sẽ vô cùng thú vị.
" Còn Mộng Đình, cậu vẫn còn muốn giữ vị trí hiện tại của cậu chứ?" Bạch Thiệu Huy hỏi.
" Tất nhiên là không, có cậu đưa tay ra giúp đỡ tớ tất nhiên không ở vị trí cũ, năng lực làm việc của tớ chưa được phát huy hoàn toàn, công việc hiện tại thậm chí khiến tớ gò bó rất nhiều cái, không thể thực hiện những điều khác." Trương Mộng Đình lắc đầu, cô rất nhiều lần muốn thay đổi vị trí mới, phát triển bản thân hơn nhưng lại không có cơ hội.
" Ra nước ngoài học tập cậu chịu chứ?"
" Còn cầu gì bằng, có điều phải xa mọi người."
" Làm như chỉ có mình cậu đi công tác nước ngoài vậy?" Linh San San bĩu môi.
" Được, vậy sau này cậu sẽ học tập và làm việc cùng Aileye.
Cố gắng đạt điều mình muốn nha." Bạch Thiệu Huy nói.
" Tịnh Ca, cậu thì vẫn cố gắng học tập nắm giữ tốt Long Hổ, ngoài giúp tớ bồi luyện hai người, một là Kiến Minh, hai là Tư An, đặt biệt là Kiến Minh, cứ đập anh ta một cách thoải mái.
Chuyện của Cố gia thì chú Trúc đã biết có gì không hiểu liền hỏi chú ấy hoặc Kiến Minh." Bạch Thiệu Huy giao luôn nhiệm vụ cho Trúc Tịnh Ca.
"San San cậu thay thế vị trí của Kiến Minh ở chỗ của Hà Văn, Kiến Minh sẽ đến chỗ tớ." Nhiệm vụ của Linh San San cũng được hạ xuống.
" Xong rồi, có điều muốn hỏi gì không, không thì kết thúc, ra về, tớ còn phải về để chuẩn bị cho ngày mai nữa." Bạch Thiệu Huy giao xong nhiệm vụ liền hỏi.
"Vậy bọn tớ liền về trước." Có rất nhiều chuyện để hỏi nhưng thứ nhất chưa tới thời cơ, thứ hai bọn họ còn phải tiếp thu hết tin tức ngày hôm nay nữa.
Mọi người ra về lần lượt, chỉ còn lại bốn người, ngoài Bạch Thiệu Huy và Hà Văn ra thì còn Lê Trực cùng Linh San San.
" Có chuyện gì?" Bạch Thiệu Huy nhìn hai người họ.
" Lão đại à, Aileye anh ấy...!" Linh San San có chút không muốn nói.
" Tớ biết nên tớ mới cố tình.
San San, cái gì không phải của mình thì đừng cố chấp, mọi thứ không phải cái gì muốn là cũng được.
Nên dứt bỏ và tìm cái mới đi, sẽ tốt cho cậu và cả Aileye." Bạch Thiệu Huy nghe liền hiểu, chính vì hiểu nên anh đành làm vậy.
" Ukm.
Tớ biết rồi.
" Linh San San có chút buồn nhưng sau đó làm như không có chuyện gì rồi rời đi.
" Còn cậu?" Bạch Thiệu Huy thâm thúy nhìn Lê Trực.
" Đoán là cậu sẽ kêu lại nên nán lại một chút." Lê Trực nhìn Bạch Thiệu Huy, người này thật biết diễn kịch.
" Haha, cậu thật hiểu cách làm việc của tớ.
Ba tháng, được chứ?!" Bạch Thiệu Huy cười như không cười nhìn Lê Trực.
" Thành giao." Sau đó chạy mất dép.
Bạch Thiệu Huy định nói thêm ít câu trêu đùa đều chưa kịp nói.