Tuy là một đêm mệt mỏi, sáng hôm sau Ngụy Anh vẫn dậy rất sớm.
Lam Trạm nghiêng đầu nhìn hắn, biết Ngụy Anh giả bộ ngủ, cánh tay dài vươn ra ôm người lên trên người mình, có chút muốn trêu đùa một trận.
Ngụy Anh không thể không mở mắt ra, Lam Trạm cưởi hôn hôn hắn, tay mớn trớn eo Ngụy Anh, khẽ thở dài, nhỏ giọng nói: "Nuôi nửa tháng, nhưng ngươi lại chẳng béo ra chút nào." Tay hắn trượt thẳng xuống dưới, cũng chỉ có chỗ này có chút thịt. Tựa như lầm bầm lầu bầu, Lam Trạm nói: "Xem ra còn phải tiếp tục nuôi tốt một chút."
Ngụy Anh nghe xong nhất thời không nói gì, Lam Trạm đây là, chuẩn bị nuôi heo sao?
Thật vất vả chịu đựng được đến lúc Lam Trạm đi thượng triều, Ngụy Anh cũng xoay người xuống giường. Thay một bộ quần áo bình thường, liền gọi người chuẩn bị giấy mực.
Đầu bút lông thượng hạng dính mực, Ngụy Anh đặt bút, rồi lại có chút do dự. Phong thư này của hắn nếu có thể đưa đến tay Giang gia cũng không biết đã qua tay bao nhiêu người. Luôn mãi suy nghĩ, cuối cùng cũng chỉ đặt bút viết vài chữ, báo bình an. Cẩn thận đặt vào phong thư, cố tình chưa dán lại, liền gọi người tới.
Tổng quản cùng hai gã cung nhân đi vào, Ngụy Anh giao phong thư cho hắn, nói: "Cho người đưa cho Giang gia giúp ta."
Tổng quản có chút khó xử, tuy nói hắn không dám làm trái ý Ngụy Anh, nhưng mà truyền tin cho Giang gia cũng không phải việc nhỏ. Thấy hắn chần chờ, Ngụy Anh cao giọng lên một chút: "Bệ hạ đã đồng ý với ta rồi." Nhớ tới chuyện đêm qua, Ngụy Anh lại có chút bực: "Sao, bệ hạ của các ngươi muốn đổi ý?"
Thấy Ngụy Anh hình như tức giận, tổng quản vội nói: "Công tử yên tâm." Hắn tính toán một chút, nam nhân trên giường luôn dễ nói chuyện. Hắn để ý một chút, cung kính trả lời: "Công tử ra lệnh, lão nô liền cho người đi làm." Hắn tiến lên nhận thư, gọi cung nhân đưa trà cùng điểm tâm lên cho Ngụy Anh, đi đến hướng Ngự Thư phòng.
Nghe được tổng quản bẩm báo lý do tới, Lam Trạm nói: "Đúng là có chuyện như vậy."
Hắn lấy thư ra, mở ra xem. Chữ Ngụy Anh viết rất đẹp, chữ giống như người, nhìn đều là cảnh đẹp ý vui.
Trên thư cũng chẳng nói cái gì, chẳng qua chỉ có vài câu bình an, lạc khoản* chỉ là một chữ "Anh" đơn giản. Lam Trạm sai người dán lại phong thư, nói: "Đưa đi cẩn thận, đừng để xảy ra chuyện." Tổng quản nhận lệnh, vội vàng lên tiếng đồng ý.
*Lạc khoản: Dòng chữ nhỏ viết tên, họ, ngày, tháng trên tranh hoặc thư.
Một việc đã xong, Lam Trạm nhàn nhạt hỏi: "Còn có việc gì sao?"
Tổng quản luôn mãi do dự, trả lời: "Bệ hạ, lão nô thấy cơ thể Ngụy công tử đã tốt một chút.....nếu vẫn luôn ở trong tẩm cung của bệ hạ, sợ là không hợp cung quy."
Hắn nghĩ đến tâm tư của Lam Trạm, xem đoạn thời gian này bệ hạ đối xử với Ngụy Anh, biết là hắn có chút để ý, tất nhiên sẽ luyến tiếc không muốn đưa người về chỗ cầm tù Giang gia cũ. Chỉ là dựa theo cung quy, Ngụy Anh vẫn luôn ở tẩm điện của Lam Trạm, lại không ổn.
Đây là lời nói thật. Lam Trạm suy nghĩ một lát liền nói: "Vậy liền lấy Trọng Loan điện làm chỗ ở cho Ngụy Anh." Trọng Loan điện ở gần hoa viên, phong cảnh rất đẹp, dư thừa ánh nắng, rất thích hợp cho Ngụy Anh tĩnh dưỡng.
Tổng quản âm thầm suy tính, Trọng Loan điện là chỗ tốt, hoa lệ không nói, lại gần tẩm điện của bệ hạ. Chỉ là....do dự chốc lát, tổng quản nói: "Bệ hạ, theo cung quy, chỉ khi có chủ vị mới có thể sống ở trong điện, ngài xem...."
Lam Trạm uống một ngụm trà, nói: "Vậy liền phong làm quý quân " Nhớ đến thân thể Ngụy Anh, dừng một chút, hắn nói: "Lễ sắc phong liền bỏ đi, đỡ phiền toái."
Tổng quản ghi nhớ trong lòng, lại nghe được Lam Trạm nói: "Tất cả bài trí trong Trọng Loan điện, ngươi nhìn một chút, đừng làm hắn phải chịu ấm ức."
Tổng quản không khỏi tỉnh táo vài phần, địa vị quý quân có thể so với quý phi, huống chi trước mắt hậu cung vô chủ, càng tôn quý hơn nữa. Vị Ngụy công tử này đúng là rất có phúc.
Hành động trong cung vua rất nhanh, sau giờ ngọ liền viết xong chiếu thư sắc phong, đưa lên cho Lam Trạm xem qua. Lam Trạm không có ý kiến, chọn ngày tốt gần nhất, chính thức ban chiếu chỉ sắc phong Ngụy Anh.
"Minh Đức năm ba, hoàng thượng hạ chiếu: Trẫm duy đức hiệp hoàng thường, vương hoá tất nguyên với cung khổn*. Công tử Ngụy thị, hiền lương thục đức,đảm đang tài giỏi. Nay sắc phong thành quý quân, ban cho Trọng Loan điện. Khâm thử."
*Trẫm duy đức hiệp hoàng thường, vương hoá tất nguyên với cung khổn: Cầu cao nhân dạy bảo!!!
Quan tuyên chiếu đọc xong ý chỉ, cười cười dùng hai tay nâng thánh chỉ dâng lên Ngụy Anh, nói: "Chúc mừng quý quân."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT