“Tương truyền, thời Thượng Cổ có một con tê giác xuyên trời, trên sừng có một sọc trắng như một đường chạy qua đầu và đuôi. Mọi người vẫn cho rằng đó là một con vật thần bí, nên gọi là Linh Tê, để thể hiện rằng hai trái tim được kết nối với nhau.”

Khi màn đêm buông xuống, ánh đèn được bật lên, dọc theo bờ hồ Xuân Châu ở thành Thịnh An, ánh đèn rực rỡ, quán rượu tiểu thương nối tiếp nhau hò hét rao hàng, người đi bộ nhộn nhịp trên đường, tiếng pháo nổ, xiếc ảo thuật vui đùa ầm ĩ đan xen tạo thành một khung cảnh vô cùng náo nhiệt.

Ân Thần và Ngụy Nguyên Hành sóng vai đi trên đường, trên phố có quá nhiều người nên nam nhân dứt khoát ôm Ân Thần vào lòng, vòng eo mảnh khảnh được bao bọc bởi cánh tay rắn chắc, chiếc áo choàng lớn và dày che khuất nửa bên bả vai của nàng, nàng tựa vào trong ngực nam nhân, làn gió đầu đông hơi lạnh không thể thổi đến nàng chút nào.

Ân Thần cong môi cười, dựa mặt vào trong ngực hắn, nghe giọng hắn trầm thấp nhẹ nhàng nói tiếp: “Một trăm năm trước, lúc Đại Chu phồn vinh thịnh thế, Chu Cao Tổ cải trang vi hành, thả dạ đăng trên hồ Xuân Châu mong thiên hạ thái bình, bá tánh an khang, dạ đăng vừa lúc trôi đến bên cạnh thuyền của một vị tiểu thư đến dạo chơi, vị tiểu thư đó nhặt dạ đăng lên, cảm động vì tấm lòng rộng lớn của ông ấy mà trả lại một bài thơ dài, Cao Tổ yêu tài hoa của nàng, cho rằng nàng là tri kỷ, sau đó hứa hẹn, thành một đoạn giai thoại, người đời liền đặt ngày này là đêm Linh Tê, cho rằng thả đèn ở hồ Xuân Châu có thể cầu được một đoạn lương duyên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play