Sau khi cô nói vậy thì tối đó nó không thể nào ngủ được mà cứ nằm khóc, đến gần sáng mới có thể thiếp đi một chút rồi 6h sáng mẹ nó kêu nó đi học với đôi mắt sưng húp mà nó nói dối là tối thức khuya học bài nên sưng vậy thôi.
Sáng lết thây tới trường nhưng vào trường lại không đi vào lớp mà lại ngồi dưới gốc cây nó hay ngồi trước cửa phòng giáo viên đợi một người. Sau khi đợi cở hơn 10 phút thì hính bóng nó mong đợi cũng xuất hiện, gặp cô chạy vào nhà xe giáo viên thì nó cũng chạy lại chổ cô nhưng đáp lại nó chỉ là sự lạnh lùng từ cô làm cho hy vọng của nó nư rơi xuống vực thẩm.
" Chạy lại đây làm gì " mặt vẫn đang chuẩn bị tài liệu rồi cất bước đi
" Chuyện hôm qua cô đùa em phải không? " nó nắm lấy tay cô
" Chưa bao giờ đùa cả! em còn chưa chịu hiểu sao? tôi cần người cho tôi cảm giác an toàn chứ không phải người làm tôi thấy ghen em hiểu hay không? " cô vừa nói vừa nhìn nó mà xót vô cùng nhưng cô buộc mình phải làm vậy, gở tay nó ra rồi bước đi để không cô ở lại thì thế nào cô cũng khóc
" Đừng bỏ em được không cô? Em hứa sẽ thay đổi mà " Nó chạy lại ôm chặt lấy cô từ phía sau mà bật khóc
"....khi nào em thay đổi rồi hãy tính " cô gở tay nó ra rồi bỏ đi nhưng nó đâu hay rằng khi nó ôm chặt cô vào lòng thì nước mắt cô đã rơi nhưng cô nén tiếng khóc vào mà nói với nó bằng giọng lạnh nhạt
Nó vẫn đứng đó nhìn theo bóng hình đó, bóng hình người mà nó thương khuât xa tầm tay nó cũng như bước đi khỏi vòng tay nó. nó đành ngậm ngùi quay vê lớp để học mà tâm trạng thì cứ như trên mây vậy.
Mỗi ngày đều đặng buổi tối nào nó cũng nhắn cho cô hai tin nhắn dù cho cô có xem nhưng không trả lời nó dù chỉ một câu
# KHuya rồi ngủ đi cô! ngủ ngon #
# EM YÊU CÔ # nhắn xong thì nó vẫn mong đợi cô trả lời nó nhưng đáp lại vẫn là sự lạnh lùng không hồi đáp
Một tuần sau nó vẫn vậy nhưng có chiều hướng tích cực hơn vì lũ bạn biết nó chia tay cô nên như vậy thì hay an ủi rủ nó đi chơi cho quên sâu, nó cũng cười nói cho tụi bạn đỡ lo thoi chứ làm sao nó hết buồn cho được.
Mỗi ngày buổi sáng khi vào phòng giáo viên thì cô nhận được một hộp sữa từ chổ ngồi quen thuộc của cô trong ấy, cô chẳng biết là ai mà các giáo viên khác cũng vậy nên chọc cô là có người theo đuổi thả thính các kiểu làm cô tò mò nữa phần nghi ngờ là nó nữa phần phũ định vì nó có bao giờ lo lắng cho cô như vậy đâu, nó vẫn không bỏ cuộc mà trở nên thay đổi bản thân rất nhiều, không còn chọc gái nữa cũng như không thả thính hay gieo rắc thính cho ai nữa cả.
Nó vẫn không bỏ cuộc mà từ bỏ cô, trong tiết học hay giờ giải lao vẫn tìm kiếm hình bóng cô dù cho có xa rất xa nó vẫn nhận ra bóng hình nhỏ bé ấy, nó sẽ không mất niềm tin và hy vọng bằng việc nó ghen cũng khiến cho nó chìm dưới đáy vực thẩm
Hôm đó nó học trái buổi tiết thể dục vẫn như thường nhưng có cái khác là nó không hề trêu ghẹo ai luôn, nó thì vẫn ngóng trong hình bóng ấy hình bóng nó vẫn muốn nhìn thấy mọi lúc mọi nơi nhưng sau tim nó lại nhói khi người nó thương đang đi cùng và cười nói với người nó rất ghét là ông thầy toán chung tổ bộ môn với cô, chợt cô trợt chân thì ông thầy đỡ cô kịp nhưng lại có cái tư thế làm cho nhiều người hiểu lầm.
Cô từ lúc bước ra sân thì thấy nó nhìn cô từ xa rồi nhưng cứ như là không thấy nó nhìn mình vậy, chợt cô gặp thầy toán thì giả bộ cười nói chọc tức nó để nó biết lúc trước cô đã trãi qua cảm giác như thế nào, nhưng đâu ngờ cô lại trợt chân cứ tưởng là té nhưng may có thầy toán đi kế nên đỡ cô kịp, nhưng cái cô quan tâm là cô nhóc ấy chắc chắn đã thấy hình ảnh này rồi lại nghĩ lung tung cho xem.
Vâng cái đứa nhóc ấy đang nghĩ như cái cô đang nói đó chính là trái tim nó như tan thành trăm mãnh với hình ảnh mà chính mắt nó trông thấy, nước mắt nó vô thức rơi mà không thể kìm lại được mà nó vẫn đứng nhìn cô với đôi mắt tổn thương nhưng không kém phần đượm buồn, khi cả hai ánh mắt chạm nhau cũng là lúc nó quay người lại trốn vào gốc cây lớn gần đó mà khóc
" Tim em đau lắm!!! thật sự rất đau, em đã hiểu cảm giác của cô khi xưa ra sao rồi, thật sự không thể quay về bên em hay sao cô thật sự không còn chút tình cảm cho em hay sao " Nó vừa khóc vừa nói với bản thân cũng vừa bóp nghẹt nơi trái tim ngự trị làm nó thật sự rất rất đau
" Em có bị ngốc không!!! ngồi đó làm gì không biết tranh giành tình cảm sao " Cô khi nảy gặp ảnh mắt nó rất tổn thương từ trước đến giờ cô mới thấy từ nó nên chạy lại chổ nó nhưng không thấy, vì hiểu tính nó nên cô chạy lại gốc cây to gần đó để tìm nó thì lại nghe tiếng nó khóc ở đó.
" em không nghe tôi nói gì sao!!! đồ ngốc "
Nó không quay lại nhìn cô dù chỉ một chút, nó nhận ra giọng nói của người nó thương chứ nhưng trái tim nó không cho phép nó đối mặt với người làm trái tim tổn thương, vẫn cứ khóc thút thít vẫn cuối gầm mặt không nhìn cô.
" em xem thường tôi sao? tôi kêu sao em không ngẩng mặt lên nhìn tôi " Cô tức giận vì sự nhu nhược của nó cũng xót xa khi nhìn nó cũng làm cô rưng rưng nhưng cố kìm nén
" Không có gì đâu cô!! em xin lỗi em không nói chuyện với cô được " vừa dứt câu nói thì nó đứng bật dậy định chạy khỏi nơi đó để không đối mặt với cô ngay lúc này
"..... " Cô ôm nó ôm thật chặt như sợ mất một món đồ mà mình yêu quý vậy " Xin lỗi cô sai rồi!!! đừng như vậy được không em " Cô gục mặt lên vai nó mà khóc nức nở
Nó vẫn đứng đó, tay nó áp sát vào tay cô đang ôm ngang người nó gở tay cô ra rồi xoay người ra sau " Khóc cái gì mà khóc! em không làm phiền cô nữa đâu khóc làm gì " Nó lấy tay lau nước mắt cho cô * Đọc đoạn này tui đau tim dã mang *
" Sẽ không có đứa ngốc hay đi sau cô nữa đâu, cũng sẽ chẳng có đứa ngốc nhìn ngắm cô từ phía xa đâu, cũng chẳng có đứa ngốc hằng ngày vẫn lén đem sữa cho người nó thương uống đâu!!! em sẽ biến mất khỏi tầm mắt của cô, đừng khóc nữa em đau lòng lắm " Nói rồi nó định xoay người bước đi dù cho nước mắt nó lại tiếp tục rơi mà trái tim nó cũng nhói từng hồi
" Ai cho!!! ai cho em rời bỏ tôi mà đi, đồ ngốc nói tới như vậy mà còn không hiểu hay sao " Cô níu tay nó lại rồi ôm chặt nó tay thì đánh lên lưng nó cho bỏ ghét
" Hiểu rồi hiểu rồi đừng đánh nữa, đánh hoài không đau lòng sao " Nó giờ mới hiểu ra rồi ôm chặt cô thêm
" Hiểu mà lúc nảy đòi bỏ tôi sao " vẫn cứ đánh
" Hiểu rồi mà! em hứa sẽ không như lúc trước đâu dù chỉ là một chút cũng không, Cô tin em không ? " Nó buông cô ra nhưng tay vẫn níu lấy eo cô mà nhìn thẳng vào mắt cô
" Tin! đừng như lúc trước làm cho cô đau lòng nữa được không " cô đã nín khóc mà nhìn nó mỉm cười
May cảnh này diễn ra nơi không người vì chổ này rất hiếm người qua lại nên chẳng ai thấy được cảnh lãng mạng này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT