Tôi vốn chẳng tin lắm vào chuyện ma quỷ...nên thật ra cái nghề bảo vệ nhà xác này chẳng khiến tôi có chút sợ sệt...
Cũng có thể tôi đã quá quen với nó rồi...
Như thường lệ tôi đi đến chỗ của người đồng nghiệp để gọi cùng đi quan sát một vòng nhà xác...
Cái vẻ mặt sợ sệt của hắn khiến tôi phát bực...
-"Đã sợ thì đừng làm nghề này."
Hắn vẫn cứ cuối đầu không trả lời.
-"Được rồi tới đây chia ra, tao hướng kia, mày hướng này..."
Cái hành lang này tôi đã đi không biết bao nhiêu lần nhưng lần này có gì đó khang khác, nó lạnh hơn thì phải. Tôi khựng lại...mắt trợn trừng...miệng ấp úng, chân tay cứng đờ.
-"THẰNG ĐỒNG NGHIỆP ĐÓ HÔM NAY ĐÂU CÓ ĐI LÀM."