Cuối cùng cô ấy cũng trở về. Tôi đã chờ đợi quá lâu rồi. Thật vui. Nhưng cô ấy trông rất nhợt nhạt. Hình như cô ấy bệnh. Tôi biết rồi.
Ngày 22/1/2012
Hôm nay là một ngày làm việc thật mệt mỏi. Bệnh viện đông bệnh nhân. Nhưng không sao,tôi đã nghĩ ra cách chữa trị cho cô ấy.
Ngày 23/11/2012
Lại đông quá. Tôi không thể làm việc gì cả. Cô ấy vẫn thế,nhợt nhạt.
Ngày 24/1/2012
Một bệnh nhân đã không qua khỏi. Cũng tội nghiệp thật đấy. Tôi đã báo cáo cô ta bị tim bẩm sinh.Được rồi. Cô ta có thể giúp được cho bênh viện ít nhiều.
Ngày 25/1/2012
Hôm nay tôi xin nghỉ phép để chữa bệnh cho cô ấy. Cô ấy đã đỡ hơn ,tôi đã nghe tiếng tim đập đều đặn.
Ngày 26/1/2012
Máu trắng. Một căn bệnh thật khó chữa trị.Nhưng k sao,tôi có 1 niềm vui. Người yêu tôi sắc mặt đã đỡ hơn rất nhiều ,không còn trắng sáp nữa ,đã hồng lên,mặc dù màu đó hơi kì lạ.
Ngày 27/1/2012
Thằng bác sĩ bên khoa bao tử đang làm cái gì mà lâu thế nhỉ .tôi có điều cần hỏi hắn , cô ấy bị vấn đề về bao tử, mà tôi không rành về khoa đó lắm.
Ngày 28/1/2012
Lão viện trưởng già này ,lại quở trách tôi sao. Đâu phải là do tôi,tại lũ người đó thiếu may mắn.
Cô ấy đã sắp hết bệnh rồi. Vui thật .nhưng cái bao tử . phải làm sao đây.
Tôi không thuộc khoa bao tử . đau đầu thật
À quên mất. Tôi vẫn còn thằng bạn khoa bao tử ấy saao. Phải nhờ nó giúp thôi