Vài năm trước, người mẹ và người cha quyết định rằng họ cần nghỉ ngơi một bữa, thế nên cả hai đã vào trung tâm thành phố vào một buổi tối nọ. Họ đã gọi cho người giữ trẻ mà họ tin tưởng nhất. Khi cô giữ trẻ đến, hai đứa trẻ đã nhanh chóng chìm sâu vào giấc ngủ. Thế là cô giữ trẻ chỉ việc đi vòng quanh và kiểm kê lại mọi thứ để đảm bảo là lũ trẻ sẽ ngon giấc. Đến khoảng khuya, cô ta bắt đầu thấy chán nên đi xem tivi, nhưng cô không thể xuống dưới lầu mà xem được bởi họ không có truyền hình cáp dưới lầu (vì người mẹ và người bố không muốn những đứa con của họ tốn quá nhiều thời gian vào những thứ vô bổ). Thành ra, cô đành gọi cho họ và hỏi họ xem liệu cô có thể xem cáp ở căn phòng dành cho bố mẹ không. Hiển nhiên, hai người họ nói không vấn đề gì, nhưng cô giữ trẻ vẫn muốn một yêu cầu cuối cùng... Cô hỏi là liệu cô có thể che bức tượng thiên sứ ngoài cánh cửa sổ phòng ngủ bằng cái mền hay miếng vải gì đó không, vì nó khiến cô cảm thấy khó chịu sao đó. Đường dây bên kia im lặng một lúc lâu, và người bố nói với cô giữ trẻ là “Đưa bọn trẻ ra khỏi căn nhà ngay... Chúng tôi sẽ gọi cảnh sát. Chúng tôi không hề có bức tượng thiên sứ nào trước nhà cả.”

...

Cảnh sát tìm thấy ba xác chết trong ngôi nhà, trong vòng ba phút kể từ cuộc gọi điện thoại. Bức tượng thiên sứ thì lại chẳng thấy đâu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play