Ánh nắng chiếu xuống rực rỡ trên tòa nhà lớn nơi phòng làm việc Hokage. Trong lúc này tại trong phòng làm việc Hokage, một lão già ngậm trong miệng tẩu thuốc hít phì phò. Ánh mắt lão chăm chú nhìn về phía người thanh niên với mái tóc bạch kim khá là đẹp trai lên tiếng hỏi: “Thật sự là như vậy sao?”
Đầu người thanh niên có mái tóc màu bạch kim nhẹ nhàng gật xuống, hắn lên tiếng nói: “Vâng thưa ngài đệ Tam. Tôi cũng với hắn giao chiến nhưng thất bại. Tuy nhiên hắn không biết lý do gì lại muốn tha chết cho tôi cả!”
Lão già nhẹ nhàng rút tẩu thuốc trên miệng mình ra, hắn há miệng thổi phù ra một hơi khói. Ánh mắt chăm chú quan sát biểu hiện của người thanh niên có mái tóc bạch kim khá là đẹp trai kia. Lão già tò mò hỏi lại lần nữa: “Akira, cậu thực sự không biết lý do tại sao người này lại tha chết cho cậu sao?”
Akira nhẹ nhàng gật đầu, hắn tiếp tục nói: “Vâng!” Hắn bình thản tiếp tục hướng về phía lão già Hokage đệ tam lên tiếng tiếp tục, bộ mặt của hắn bình thản như nước: “Tôi cũng cảm thấy khó hiểu là tại sao hắn lại có thể không giết tôi. Tôi nghĩ có lẽ hắn biết tôi thưa ngài Đệ Tam!”
“A” Nghe được lời này thì trên khuôn mặt già nua của lão già có chút kinh ngạc, hắn ngậm tẩu thuốc một cái sau đó lại rời ra, bộ mặt có chút trầm tư. Hắn lên tiếng hỏi: “Vậy cậu đã tra ra được nữ hoàng Semaru tại sao lại sống lại hay chưa?”
Nhẹ nhàng gật đầu một cái, Akira mở miệng báo cáo: “Việc này tôi đã tra rõ. Rất có khả năng chính người thanh niên tóc vàng đeo mặt nạ hồ ly đã hôi sinh nữ hoàng Semaru. Mặc dù ký ức của nàng đã bị thay đổi nhưng quả thực sau khi có một số người dân tiến hành xác nhận thì đó đích thực chính là nữ hoàng của Rouran Semaru!”
“Vậy cậu đã phong ấn lại Ryumyaku?” Bàn tay lão già Hokage kéo cái tẩu thuốc ra sau đó chăm chú nhìn về phía Akira hỏi.
“Vâng tôi đã phong ấn lại Ryumyaku bằng thuật phong ấn của Kushina đã dạy. Hơn nữa tôi còn sử dụng một loại phong ấn không gian lên trên đó. Người bình thường là rất khó phá bỏ phong ấn.” Akira bình thản lên tiêng nói. Nghe được lời này thì lão già Hokage đệ tam nhẹ nhàng gật đầu một cái. Sau đó hắn suy nghĩ một chút quay sang hỏi: “Ngài Hokage đệ tam, tôi có chút tò mò tại sao nơi đó có nguồn năng lượng nhưng là các nước lại để một nơi như Rouran tồn tại?”
Lão già Hokage đệ tam lắc lắc nhẹ đầu, hắn nhìn về phía Akira híp mắt một cái. Trong lòng lão thầm nghĩ: “Tên tiểu quỷ này nhiều lúc cũng thật thông minh. Có lẽ hắn bắt đầu có tài chính trị rồi!” Hokage mở miệng đáp lại: “Akira, không có dễ dàng như cậu nói như vậy. Mặc dù Ryumyaku chính là một nguồn năng lượng vô cùng vô tận nhưng sự việc cũng không đơn giản như cậu nghĩ. Mặc dù Rouran nằm ở gần Phong Quốc, nó gần như là nước trong nước nhưng vẫn coi như là một nước. Nếu như Phong Quốc tấn công chiếm cứ lấy Rouran sẽ bị các nước chỉ trích!”
“Trước đây Rouran chẳng qua chỉ là một cái thành phố lớn mà thôi. Nó còn không được coi là một đất nước. Đất nước Rouran vô cùng nghèo, người dân đều sống nhờ vào trồng trọt thế nên Phong Quốc cũng lười để ý đến. Mặc dù nguồn năng lượng Ryumyaku quả thực rất lớn, vô cùng vô tận nhưng nó là một loại chakra tự nhiên rất khó có thể sử dụng.”
“Hơn thế nữa, Rouran cũng bị ba quốc gia chúng ta là Hỏa Quốc, Thổ Quốc và Phong Quốc nhìn chằm chằm nơi này. Nếu như Phong Quốc có thể sử dụng loại năng lượng này làm sức mạnh như vậy Akira, nếu như cậu là Hỏa Quốc và Thổ Quốc sẽ làm gì?”
Akira chớp nhẹ đôi mắt của mình, một tay khoanh ngực, một tay “Quấy nhiễu, có lẽ không ngại xuất hiện chiến tranh đi!”
Đầu lão già Hokage đệ tam nhẹ nhàng gật xuống, vẻ mặt hắn tràn ngập tán thưởng nhìn về phía Akira. Hắn lên tiếng nói: “Không sai! Đó chính là không tiếc quấy nhiếu có khi sử dụng chiến tranh tiến hành đả kích đối phương. Phong Quốc một khi sử dụng được nguồn năng lượng này thì ngay lập tức sẽ dẫn phát chiến tranh. Có rất nhiều lý do khiến cho Phong Quốc không thể trực tiếp ra tay tiến hành xâm chiếm nguồn năng lượng vô cùng vô tận này…”
Khóe miệng Akira co quắp lại, thì ra đây chính là lý do mà ba bên vẫn trong trạng thái rằng co. Thứ nhất nguồn năng lượng này rất khó sử dụng thế nên muốn sử dụng nó cần phải có một loại bí thuật hoặc ký thuật vô cùng cao. Thứ hai nơi này bị ba nước nhìn chăm chú. Muốn quang minh sử dụng nơi này nhất định sẽ bị hai nước còn lại nhìn chằm chằm. Mà nguồn năng lượng Ryumyaku này lại cố định ở Rouran. Rouran năm gần biên giới của các quốc gia. Nó tính toán mặc dù có mấy nước nhỏ trung gian nhưng vẫn bị Hỏa Quốc và Thổ quốc nhìn chằm chằm.
Trong lòng Akira cười khổ. Xem ra tên Mukade thực sự là ngu ngốc. Sự phát triển của hắn sớm đã bị người phát giác không sớm thì muộng Mukade cũng bị trừ. Hắn thật sự còn là một tên ngu ngốc đến cực điểm. Điều này có thể dễ nhìn thấy được. Xét về chính trị thì Mukade không phải là một người hợp lệ.
Hai tay Hokage đệ tam chắp lại vào với nhau sau đó hướng về phía Akira lên tiếng nói: “Được rồi, Akira. Cậu có thể trở về được rồi!” Đầu Akira gật xuống, tuy nhiên hắn không có ý định rời đi. Hắn ngập ngừng một chút. Thấy bộ dạng này của Akira thì Hokage đệ tam có chút tò mò lên tiếng hỏi: “Akira còn có việc gì hay không?”
“Ách!” Nghe được lời này thì Akira cười khổ lên tiếng. Hắn lắc lắc nhẹ đầu của mình sau đó tiếp tục nói: “Xin phép ngài Hokage!” Đầu Akira cúi xuống hành lễ sau đó xoay người rời đi. Thực sự hắn đang muốn nói chuyện với Hokage đệ tam muốn xin nghỉ vài ngày trong tháng sau để làm lễ kết hôn với Hokage đệ tam. Tuy nhiên cũng rất khó mở lời để nói với Hokage đệ tam rằng mình cười học trò của Hokage đệ tam đồng thời cũng là cô giáo của mình, công chúa sên Tsunade được.
Hai tay Hokage đệ tam chắp lại, ngay sau đó ánh mắt vẫn chăm chú nhìn về phía Akira rời đi, lão già khe khẽ thở dài một hơi: “Akira, hy vọng cậu không trở thành một Uchiha Madara thứ hai mà là một người hướng về làng Lá”. Trong tay Hokage đệ tam không biết trong lúc nào đã có một bộ phận báo cáo. Hơn nữa trong đó còn ghi rõ hình ảnh về việc hai người khổng lồ giao chiến cùng với ngọn lửa màu đen cực kỳ đáng sợ. Hiển nhiên vừa rồi thông qua cuộc nói chuyện với Hokage đệ tam thì Akira có nói dối với Hokage đệ tam về việc giao chiến với người thanh niên tóc vàng đeo mặt nạ hồ ly. Đặc biệt liên quan tới việc hắn mở ra Mangekyou Sharingan.
Bước khỏi tòa nhà lớn Hokage, đầu Akira ngước nhìn về phía không trung đang không một bóng mây thở dài ra một hơi. Đôi mắt mở ra thẳng hướng đi về phía trước.
Đôi chân Akira mau chóng đuổi trở về nhà, hắn muốn gặp mặt Tsunade, gặp mặt Kurenai cùng với Ayumi. Mặc dù Ayumi là người nuôi lớn lên hắn, là người thân của hắn nhưng hắn cảm giác được nàng không quan trọng bằng Tsunade và Kurenai dù nàng cũng rất quan trọng với hắn. Có lẽ hiện giờ thì Tsunade cùng với Kurenai, mỗi người chiếm một nửa trái tim của hắn. Loại tình cảm này khó rất đánh đồng.
Bởi mấy ngày xa cách mà Akira luốn rất nhớ Tsunade, rất nhớ Kurenai. Hắn biết được mình có lẽ là yêu đi. Mặc dù cũng lúc yêu thích hai người quả thực có chút tham lam. Tuy nhiên hắn nguyện ý tham lam bắt ép hai nàng ở bên cạnh mình một lần. Hắn trực tiếp giảo bước về phía trước, Hiển nhiên hắn trực tiếp muốn đến một cửa hàng bán hoa. Thân mình hắn trực tiếp tăng tốc đạp trên các tòa nhà.
“Cảm ơn quý khách lần, hy vọng quý khách lần sau lại tới nữa” Ánh mắt một người phụ nữ tóc vàng cùng với một phụ nữ tóc nâu. Hai người ngang ngang tuổi với nhau đều khoảng mười sáu tuổi.
Thiếu nữ tóc nâu có mái tóc màu nâu dài, cột kiểu đuôi ngựa và ba kiểu tóc cong ra ở trên mặt. Lông mày nhỏ mịn nhưng con mắt hơi nhỏ, con ngươi có màu đen nhánh. Thiếu nữ mặc một chiếc áo màu hồng tỏa ra nét thanh xuân.
Thiếu nữ có mái tóc màu vàng chói sáng. Thiếu nữ buộc kiểu tóc đuôi ngựa và hai ngọn tóc ở hai bên mặt. Con ngươi màu xanh lam đậm khá là xinh đẹp. Làn da trắng hồng mềm mại. Lông mày cong, con mắt to tròn xinh đẹp. Chiếc mũi thon nhỏ cao cùng với đôi môi nhỏ hơi hồng. Khuôn mặt có chút hơi tròn giống như Kushina.
Một thanh niên nhẹ nhàng từ trên không trung đáp xuống, ánh mắt hắn tràn ngập tự tin. Không phải có phải vì Akira vừa trở thành nam nhân hay không nên khí chất thành thục bắn ra bốn phía. Hắn mỉm cười nói: “Yoshino-senpai, Haru-senpai…”
Thấy được người thanh niên tuấn tú đẹp trai đến tuyệt với thì hai người ngay lập tức kinh hô lên: “Akira-chan!”
Khóe miệng Akira nhất thời nhếch lên, hắn cười khổ trong lòng. Hắn lên tiếng nói: “Yoshino-senpai, Haru-senpai, em muốn mua hai đóa hoa hồng đỏ cùng với hai bộ socola. Một hiệu socola sữa, một socola vị dâu tây.”
Người thiếu nữ tóc vàng lên tiếng nói: “Akira-chan, cậu mới làm nhiệm vụ trở về sao?”
Nhất thời ngón tay Akira đưa lên gãi gãi sống mũi của mình, hắn cười nói: “Haru-senpai, em mới trở về từ nhiệm vụ a!”
Đôi mắt Yoshino híp lại, ánh mắt tò mò nhìn về phía Akira lên tiếng châm chọc nói: “Akira-chan, không phải mọi khi cậu đều mua một phần hoa cùng với một phần bánh socola vị dâu tây hay sao? Từ khi nào mà… Mau khai ra cậu lại có ai nữa rồi?”
Tính toán quan hệ của mấy người ở đây cũng có chút quen biết. Dù sao Yoshino cùng với Haru đều là bạn thân với nhau đồng thời cũng có quan hệ mât thiết với Haruno Mebuki đây. Trong đó Haru cũng coi như là một Kunoichi cấp thấp. Haru cũng chỉ hơn Akira một tuổi, quan hệ hai người coi như bạn tốt đi. Mặc dù Haru có chút ái mộ Akira nhưng chẳng qua chỉ là ái một vì hắn đẹp trai và tài năng mà thôi chứ không có chân chính yêu.
“Hahaha…Yoshino-senpai nói quá rồi!” Hai vai Akira nhún nhún, hắn cười nói tiếp: “Cũng không có ai! Chẳng qua chỉ là muốn tằng cho cô Ayumi mà thôi. Hahaha… chính là như vậy!” Akira lấy ra Ayumi làm bia đỡ đạn, bàn tay hắn trực tiếp hất ra. Hắn lên tiếng nói: “Được rồi, Haru-senpai, chị vẫn làm giúp em chọn hoa đi. Yoshino-senpai, chị giúp em bọc quà đi. Dù sao chị bọc cũng là đẹp nhất ở làng Lá. Em xin chị đấy!”
Hai người nhìn nhau sau đó lắc đầu. Thật ra Yoshino cũng có chút yêu thích Akira ai bảo hắn đẹp trai lại tài năng đi. Tuy nhiên Yoshino kể từ khi biết Akira yêu thích cô bé Kurenai cũng không có tiếp tục để ý đến Akira. Quan hệ hai người coi như bạn thân. Thấy được Akira cầu khẩn như vậy thì Haru lên tiếng nói: “Được rồi, vậy để hai người bọn tôi giúp cậu chọn đi!”
Một lúc sau thì hai người đã chuẩn bị được hoàn tất. Toàn bộ đem đưa về phía Uchiha Akira, họ cười nói: “Đây là của cậu…”
“Cảm ơn!” Akira mỉm cười nhìn về phía hai người. Trên khuôn mặt Akira xuất hiện nụ cười mê người khiến cho hai nữ nhân có chút ngây ngẩn. Đặc biệt bởi vì sau khi trở thành nam nhân mà diễm quang Akira bắn ra tứ phía. Nhất thời mấy nữ nhân đi đường cũng phải ngây ngẩn nhìn về phía Akira khi mà hình bóng của hắn phản chiếu vào chiếc gương bên trong.
Akira lấy ra ví tiền sau đó rút tiền ra hướng về phía hai người nói: “Hai senpai! Đây là tiền của em…” Thấy hai người ngây ngẩn thì Akira hô lên: “Yoshino-senpai, Haru-senpai!”
“A” Nhất thời hai người kinh hô, cả hai sau đó đỏ mặt lên. Haru đỏ mặt giống như ứ huyết lên tiếng nói: “Akira-chan, cậu lại trở nên đẹp trai hơn rồi thì phải!?” Nói xong Haru quay sang nhìn về phía Yoshino.
Nhất thời Akira cười khổ trong lòng. Ngay sau khi hắn nhận được tiền thối lại và cầm lấy bó hoa. Akira mỉm cười nói: “Cảm ơn Yoshino-senpai và Haru-senpai” Trong lúc này Akira không nhịn được sử dụng Phi Lôi Thần Thuật, thân mình hắn trực tiếp biến mất tại chỗ để lại hai người có chút ngơ ngác. Hai người nhìn nhau sau đó thở dài ra một hơi thất vọng.
Tại căn nhà của Uchiha Akira, thân mình Akira trực tiếp hiện ra. Hắn nhìn khung cảnh trung quanh mỉm cười. Trong lòng thầm nghĩ: “Xem ra Phi Lôi Thần Thuật còn có rất nhiều hữu ích a!”. Hắn trực tiếp tiến vào trong nhà đem bộ y phục thay đổi trở thành một hình dáng có vài phần tuấn tú nhưng cũng khá đơn giản. Ngay sau đó hắn dùng ảnh phân thân xuất hiện. Cả hai người nhìn về phía nhau cười. Bản thể của hắn trực tiếp biến mất tại chỗ.
Trong một căn nhà khá lớn và sang trọng, ánh sáng xuyên suốt qua của sổ chiếu vào trong căn nhà làm khủng cảnh bên trong sáng lên. Thân mình người thanh niên trực tiếp xuất hiện tại trong căn nhà. Bàn chân hắn trực tiếp cởi xuống giày của Ninja sau đó chân trần dẵm lên trên nền gỗ của căn nhà.
“Hô, hô… Kya … Ầm…” Âm thanh vang lên làm cho người thanh niên nhíu mày một cái. Hắn nghe được âm thanh này thì phát hiện được âm thanh phát ra là từ trong vườn. Hắn trực tiếp hướng về phía vườn của căn nhà đi.
Nơi này là một tòa nhà khá rộng, cả khu vườn cũng cực kỳ rộng rãi. Nó phân ra làm hai khu vực một khu vực thì chuyên trồng các loại dược thảo, một khu vực khác thì chuyên dùng để luyện tập. Hiển nhiên âm thanh phát ra từ khu vực chuyên dùng để luyện tập.
Một nữ nhân khá là xinh đẹp với làn da trắng hồng, mái tóc màu vàng thướt tha được cột đuôi ngựa. Khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, giữa trán có ấn ký màu tím nhạt. Nàng mặc một chiếc áo kimono màu trắng để lộ ra hai cánh tay trắng thon dài và mềm mại. Chiếc đai màu xanh đậm bó lên trên chiếc eo thon của nàng. Chiếc quần xanh ngắn để lộ ra bàn chân trắng nõn với những móng chân được sơn giống như hồng ngọc.
Dưới ánh sáng mặt trời từng giọt mồ hôi lóng lánh lăn tròn trên da thịt trắng hồng và mê người của nữ nhân. Đôi hung khí cao ngất của nàng rung động mỗi khi nàng ra quyền khiến áu trong người thiếu niên sôi sục. Từng giọt mồ hôi lăn trên bộ ngực sâu hoắm khiến cho người thiếu niên hoàn toàn lạc đi tâm trí.
Tuy nhiên cảm nhận được gì đó thì nàng nhất thời dừng lại, khi mà nàng quay đầu ra thì thấy được một người thiếu niên cực kỳ đẹp trai có mái tóc bạch kim đang nhìn về phía nàng. Trong khoảng chốc ngắn hạn hai người rơi vào trầm mặc. Đặc biệt trong tay hắn một đóa hoa cùng với một hộp socola nho nhỏ. Hắn mỉm cười nhìn về phía nàng. Ngón tay nho nhỏ đưa lên gãi gãi sống mũi.
Tim Tsunade liên tục đập liên hồi, nàng cảm giác được mấy ngày nay không có hắn bên cạnh khiến cho trái tim của nàng vô cùng khó chịu. Nàng muốn mở miệng lên tiếng nói: “Ngươi đã trở về rồi sao?” Nhưng lời này lại không làm thế nào phát ra được.
Akira cũng từ từ đi về phía làng. Hắn có rất nhiều lời muốn nói nhưng không có cách nào nói ra được. Bởi vì tim hắn trong lúc này đập vô cùng nhanh, vô cùng nhanh. Hắn bây giờ muốn làm một việc mà không phải là tặng quà cho nàng. Tsunade cũng nhìn thấy được hắn mang theo món quà nhưng nàng chỉ nhìn chăm chú hắn, con mắt tràn ngập ra nhu tình.
Akira đã chuẩn bị rất nhiều lời để nói tuy nhiên trong lúc này hắn lại không biết mình nói gì. Khi mà hắn tiến tới Tsunade thì nhất thời hắn không kìm được. Bàn tay hắn trực tiếp buông bỏ hai món quà. Hai món quà trực tiếp rơi xuống trên nền đất. Ngay sau đó bàn tay hắn vươn ra kéo Tsunade vào trong ngực mình, một nụ hôn cực kỳ sâu lên môi Tsunade.
“Ưm!” Nhất thời Tsunade cảm giác được đôi môi của mình bị hắn bá đạo hôn lên. Nụ hôn của hắn khiến cho nàng hoàn toàn mê sau. Hai tay vòng lên trực tiếp vươn lên bá lấy cổ của Akira. Chiếc lưỡi của hắn khi chui vào trong miệng của nàng thì Tsunade không chịu yếu thế cũng bắt đầu kịch liệt đáp trả.
“A” Tsunade nhất thời kinh hãi. Khi mà hai người tách nhau ra, hai má Tsunade đỏ hồng lại thì Akira trực tiếp bế nàng lên. Hắn hưởng về phía bên trong đi. Hiển nhiên Tsunade biết được Akira muốn làm gì. Nàng đỏ mặt xấu hổ lên tiếng nói: “Akira, ta còn chưa có tắm rửa. Trên người vần đầy mồ hôi!”
Đôi môi Akira mấp máy, hắn cười nói: “Tốt rồi! Lát nữa anh sẽ dùng khăn lau người cho em thế nào!?” Ánh nhìn của hắn hau háu vào bộ ngực cao vút của Tsunade.
Nhất thời Tsunade đỏ ửng mặt, nàng hô nhỏ: “Tên quỷ nhỏ, ngươi thật là biến thái! Ta không hiểu tại sao ta lại đồng ý với ngươi nữa!”
Hai người trực tiếp tiến vào trong phòng. Chỉ một lúc sau trong phòng phát ra tiếng thở dốc của nam nhân cùng với tiếng rên rỉ giống như đau đớn, giống như khóc lóc của nữ nhân. Đồng thời âm thanh nhẹ nhẹ vang lên: phốc, phốc… sau đó âm thanh ngày càng lớn trở thành bạch, bạch, bạch… ba… ba.. ba… rồi chuyển thành đét… đét…
Âm thanh nữ nhân vang vọng lên: “Akira, nhẹ nhàng chút. Ân.. ư. ứ… đúng rồi… A… sướng quá… Akira… nhanh… nhanh hơn chút nữa… a… ứ… đúng rồi… ứ… đâm sâu hơn nữa đi… a… sướng quá… ư…”
Sau một tiếng gầm nhẹ của nam nhân thì cuộc chiến mới kết thúc. Ở trong phòng chỉ còn tiếng thở phì phò của nam nhân cùng với tiếng thở nho nhỏ của nữ nhân. Cả hai người toàn thân đỏ bừng nhễ nhại mồ hôi. Nam nhân trực tiếp ở đằng sau ôm nữ nhân vào người.
Bàn tay hắn nhẹ nhàng vuốt lên thân thể nữ nhân, hắn nhỏ giọng nói: “Tsunade, anh xem em lúc trước múa bài quyền có phải trong nội gia quyền hay không?”
Đôi mắt Tsunade hơi lim dim, nàng cảm nhận sự vuốt ve ôn nhu của Akira. Nàng lên tiếng nói: “Sau khi ngươi rời đi làng Lá xuất hành nhiệm vụ thì mỗi buổi sáng ta đều luyện tập thứ mà nội gia quyền ngươi dạy cho ta. Đúng rồi, trường sinh quyết ta cũng đã tu luyện ra một tia chân khí. Tuy nhiên có chút kỳ lạ?”
Đôi mắt Akira nheo lại, hắn lên tiếng hỏi: “Có cái gì kỳ lạ?”
Tsunade bình thản đáp lại: “Chân khí mà ta khi đang tu luyện giống như là bị hóa lỏng vậy. Mặc dù chân khí của ta tu luyện có vài phần đặc nhưng nó có màu xanh đậm đồng thời nó ở trạng thái sương mù đậm đặc không giống như ngươi nói!”
“Cái gì!” Khuôn mặt Akira hoàn toàn kinh ngạc. Bàn tay hắn nhẹ nhàng đặt lên bụng Tsunade tại vùng đan điền. Khi mà một tia trường sinh quyết tiến vào khiến cho hắn giật mình bởi vì Tsunade hoàn toàn đã bỏ qua dạng chân khí tiến hành đến cuối cùng dạng tiên thiên chân khí. Nói đúng hơn là dạng chân khí bắt đầu hóa lỏng tiến vào trúc cơ.
Khóe miệng Akira lên tiếng co quắp, hắn mở miệng nói: “Làm sao có thể nhanh như vậy được! Lại có thể trực tiếp đạt đến tận cùng của tiên thiên chân khí, sắp bước vào giai đoạn chân nguyên lực!?” Ánh mắt Akira kinh hãi nhìn về phía Tsunade lên tiếng nói: “Này, làm sao mà nàng có thể tu luyện được như vậy?”
Tsunade mở miệng đáp lại: “Ta trực tiếp tu luyện thôi! Ta cũng cảm giác không có chút khó khăn nào cả. Chỉ cần vài giờ đồng hồ như ngươi nói là ta có thể cảm nhận được cái gọi là thiên địa linh khí sau đó hấp thu vào trong cơ thể. Tu luyện bảy ngày thì đạt được thành quả như vậy!”
Trong lòng Akira có chút khó chịu. Đây chính là người so với người tức chết mà. Hắn nhớ hắn tu luyện trường sinh quyết từ một tuổi đến bây giờ mới bắt đầu chuyển biến thành tiên thiên chân khí. Tsunade thì trực tiếp đạt đến tiên thiên chân khí đỉnh. Điều này hiển nhiên làm cho Akira lòng đau như cắt nước mắt đầm địa.
“Nói đến Nội Gia Quyền còn rất hữu hiệu đây. Tuy nhiên sao ta cảm thấy…” Tsunade đang mở miệng nói thấy được cả người Akira đang ôm mình cứng đơ. Bàn tay của hắn đang chạm vào bộ mông săn chắc trắng tròn của nàng. Không phải mọi khi hắn rất thích vuốt ve mông của nàng sao? Vậy sao hiện giờ hoàn toàn yên lặng như vậy. Tsunade lên tiếng hỏi: “Akira, ngươi làm sao vậy? Có nghe ta nói không?”
“Hài…” Từ miệng Akira phát ra tiếng thở dài, hắn lên tiếng nói: “Không có gì! Ta cảm giác được mình bị đả kích quá trầm trọng mà thôi. Ta cảm giác được hơn mười năm cố gắng của ta hoàn toàn chính là lãng phí đây. Xem rat a còn cần chăm chỉ hơn a!”
Thấy được như vậy thì Tsunade có chút khó chịu xoay người lại, ánh mắt chăm chú nhìn về phía Akira lên tiếng hỏi: “Thế nào? Ta tu luyện ra chân khí ngươi không có vui?”
Khóe miệng Akira giật giật, hắn cười khổ. Bàn tay của hắn lại tiếp tục vuốt eo cùng với hông của Tsunade. Akira lên tiếng nói: “Không phải? Ta chỉ cảm giác có chút kinh ngạc thôi! Tsunade-chan tu luyện nhanh như vậy sao anh không vui cho được. Tất nhiên là anh yêu thích Tsunade rồi.” Nói xong hắn kéo Tsunade vào trong ngực. Trong lúc này hiển nhiên có chút khó chịu nên hắn muốn dùng cây d*ơng vật hung hăng ngược đãi nàng một chút. Ngược đãi Tsunade bằng cách nào hiển nhiên là dùng lực đâm vào *m đạo của nàng rồi.
Tsunade cảm giác được có thứ cưng cứng chọc vào mình thì nàng có chút giận, nàng lên tiếng nói: “Tên quỷ nhỏ không được quá đáng. Ngươi xem hiện giờ là thời gian nào? Ngươi không định ăn cơm trưa hay sao? Mà nhu cầu tên quỷ nhỏ nhà ngươi cũng quá lớn đi, không biết sau này ta có thể đáp ửng nổi ngươi hay không nữa!”
Trong lòng Akira chính là tính toán việc này. Nhu cầu sinh lý hắn lớn một chút như vậy thì Tsunade mới có thể mở rộng lòng một chút mà đón nhận Kurenai. Dù sao quan hệ của hai bên Akira và Tsunade cũng đã xác nhân rồi. Tối nay hắn cũng quyết định nói chuyện này với Ayumi. Dù gì đi nữa thì Ayumi cũng coi như là bậc làm cha mẹ của Akira.
Tại trong một hang động tối tăm, một lão già mặc quần áo cũ rách nát. Trên đầu đầy những tóc bạc trắng. Khuôn mặt lão già vô cùng già nua. Đầu tóc có chút rối loạn che mất một bên mặt của lão già. Ở một bên mắt khác của lão giả để hiển lộ ra một con mắt với con người màu đỏ cùng ba cái câu ngọc.
Một thứ gì đó từ dưới đất bắt đầu trồi lên.