Mọi chuyện về tình cảm được tạm gác sang một bên, bởi lúc này ba đang chuẩn bị tiến hành một buổi họp kết giao quan trọng. Hôm nay sẽ chính thức ký kết hợp đồng hợp tác giữa 3 công ty lớn chuyên về sản xuất xuất khẩu mặt hàng thủy sản. Với sự hợp tác này, cả ba liên doanh Mạnh Hùng, Hoàng Gia và Khải Minh sẽ có bước phát triển vượt bậc về thế mạnh chuyên ngành của mình, từ khâu cung cấp nguyên liệu đầu vào, quy trình sản xuất cho đến tìm mối tiêu thụ xuất khẩu sang các nước Châu Âu, tất cả sẽ được quy về một mối. Trong lúc buổi họp đang tiến hành, Châu và Định cũng đứng bên ngoài để theo dõi, dù thực chất cũng chẳng nghe được gì, nhờ vào mối quan hệ thân thích nên hai cô cậu mới được phép ngồi ở đây, không thôi đã bị đuổi cổ ra ngoài rồi. Trong khi Châu đang vô cùng hồi hộp chờ đợi kết quả thì Định vẫn hết sức bình tâm, ngồi thoải mái trên ghế chơi game bắn vịt. Cánh cửa phòng họp bật mở, mọi người bước ra với gương mặt rạng ngời, Châu nhanh nhảu chạy đến gần ông Minh – ba của cô:
- Sao rồi ba? Ký hay không ký?
- Tất nhiên là ký rồi con, cơ hội hợp tác làm ăn tốt như vậy, sao lại bỏ lỡ được chứ!
- Ý con không phải chuyện đó, con chỉ muốn biết, thông qua sự hợp tác này cũng đồng nghĩa với việc con và anh Hiệp sẽ được lấy nhau, đúng không ba?
- Ủa, ba tưởng con đã giải quyết mọi chuyện với thằng Hiệp rồi chứ? Hai đứa bảo không hợp nhau nên chia tay, con cũng đã tìm được người mới là cậu con trai của ông Gia còn gì?!
- Hả? Con trai ông Gia nào? Con đâu có…
Ông Hùng – ba Hiệp cũng bước tới, hóa giải sự tình ọi chuyện được êm xuôi:
- Châu à, chú rất tiếc khi không thể để con làm con dâu của chú. Chuyện tình cảm riêng của con cái bậc làm cha mẹ thời nay không thể xen vào quá nhiều, quyền quyết định vẫn nằm ở thằng Hiệp thôi!
- Được rồi, ba cái chuyện tình cảm đó chúng ta đừng nên làm ảnh hưởng đến công việc làm ăn. Tụi nó thành được với nhau thì tốt, không cũng chả sao, quan trọng là mối quan hệ hợp tác làm ăn của chúng ta vẫn diễn ra tốt đẹp, anh nghĩ có đúng không?! Hahaha.
Thương trường là chiến trường, không có chuyện để tình cảm trai gái chen vào gây ảnh hưởng. Ông Minh là một người xem lợi nhuận trên hết, không có chuyện đem hôn nhân vào làm điều kiện giao kèo như bao thế sự trước nay. Cho dù Châu có là con gái rượu đi nữa thì cũng chẳng có chuyện vì cô mà ông để lỡ mất cơ hội khuếch trương bề thế công ty của mình. Lúc này, Định mới ngừng cuộc chơi, đứng dậy bước đến gần cô gái xinh đẹp vẫn còn đứng như trời trồng vì bị ngó lơ lãnh đạm:
- Thôi đi chị gái à, những người làm kinh doanh vốn luôn máu lạnh, xem Tiền nặng hơn Tình. Thời đại này làm gì còn có chuyện vì hạnh phúc con cái mà tác động vào mối quan hệ làm ăn nữa chứ. Không có đám cưới giữa cô và Hiệp, hai tập đoàn họ Lâm và Phan vẫn hợp tác bình thường. Trai đẹp trên đời này còn nhiều lắm, người vừa có sắc vừa có tiền như cô sợ gì không kiếm được tấm chồng?! - Lời nói của Định mang ý an ủi, nhưng kỳ thực lại đầy vẻ châm chọc.
- Chính cậu là người đã phao ra cái tin tôi nãy sinh quan hệ với con trai ông Hoàng Gia đúng không? – Lúc này Châu mới sáng suốt nhận ra, con trai Hoàng Gia – chính là Hoàng Định.
- Hây da, thì cũng chỉ học một chút chiêu bài từ sư tỷ thôi!
- Vậy cậu nghĩ sao… nếu chúng ta “phim giả tình thật” luôn nào? – Châu cảm thấy cậu chàng này cũng tốt mã, quyết định sẽ rù quến trai tơ.
- Oh no no, cho em xin hai chữ “bình yên” đi nha! Em còn yêu đời lắm, chưa muốn để chị tàn phá đâu!