Hơn ai hết, Xuyên hiểu rõ điều đó, mà có lẽ đứa con trai nào khi vừa nhận ra tình cảm bất thường của chính mình đều có suy nghĩ như thế. Nhưng không phải bất kỳ điều gì trái với lẽ tự nhiên đều đi đến một điểm chung, Định yêu Xuyên và Xuyên yêu Hiệp… chứ không hề có bất kỳ sự phát sinh tình cảm nào đối với một đối tượng khác. “Tình yêu” và “Dục vọng” hoàn toàn khác nhau, chúng ta có thể đắm say với một người nào đó quá lý tưởng về ngoại hình, nhưng để dành trọn tim yêu vào người đó không tính toan thì lại là một chuyện khác. Xuyên yêu Hiệp, yêu chính anh trai tuy không cùng huyết thống với mình, đó là điều cậu đã phải dằn vặt rất nhiều, vì thế cậu chàng chẳng còn đủ sức lực để dấng thân vào một mối quan hệ rối rắm nào khác nữa. Với Định, một người bạn thân hoạt náo, luôn đem lại niềm vui và sự thư thái cho cậu, như vậy là quá tốt rồi, cậu không muốn chuyển hóa nó thành một điều gì khác mà có thể tốt hoặc xấu đi nữa…
- Định à, tui không thể và cũng không muốn yêu Định. Định là một người bạn mà tui vô cùng quý mến, tui không muốn mất đi tình bạn tốt đẹp của hai chúng ta! Đừng so sánh cũng đừng tính toán những ưu khuyết của Định và anh Hiệp nữa… Cho dù sau này, Định có vượt xa anh ấy về mọi mặt, thì người mà tui lựa chọn vĩnh viễn chỉ có một mà thôi!
- Tại sao chứ? Tại sao không phải là tui?!
- Không biết nữa, yêu không có lý do, không yêu lại càng không có lý do. Người ta thường dùng nhiều biện chứng khi yêu một ai đó nhưng tui nghĩ quan trọng là cảm giác thôi!

- Rắc rối quá, tui không thể hiểu nổi! Tui chỉ nghĩ đơn giản rằng, chỉ cần mình cố gắng thì mọi thứ sẽ thuộc về mình, vậy thôi!
Cuộc nói chuyện không thể đi đến một điểm kết nhất định, bởi Xuyên và Định có những chí hướng của riêng mình. Phía xa khuất sau cây thông lớn cuối góc quán, có một người cũng đang ngồi đó lặng lẽ nãy giờ, ở địa phận rất dễ dàng nhìn và nghe, cũng như “save” lại hình ảnh cuộc gặp gỡ của hai người…
* Người đã âm thầm theo dõi và ghi hình lại cuộc gặp gỡ của Xuyên và Định là ai? Mục đích của kẻ đó là gì? Có mối quan hệ thế nào với 3 nhân vật và sẽ gây nên ảnh hưởng gì cho chuyện tình của họ???
Khi Xuyên về tới nhà thì thấy cổng nhỏ không chốt khóa, cửa chính khép hờ, cậu bước vào nhẹ nhàng mang theo chút lo lắng, nhưng rồi thở phào nhẹ nhỏm khi biết Hiệp đã về trước mình. Anh chàng đang ngồi trên ghê sô-pha ung dung thư thái xem ti vi, Xuyên rón rén đi tới bịt mắt Hiệp lại rồi giả giọng gầm gừ:
- Ngồi im, cấm động đậy! Móc hết tiền bạc tư trang rồi lột hết quần áo ra cho ta!!!
Dường như không lường trước được tình huống này, hay có lẽ Xuyên nghĩ Hiệp sẽ có hành động nhẹ nhàng và lãng mạn hơn kiểu như mấy bộ phim Hàn xẽng. Nhanh như tên bắn, Hiệp nắm chặt hai tay đang bịt mắt mình, sau đó trườn người xoay góc 90 độ, dùng tay kia lòn qua quật Xuyên từ phía sau ngã nhào ra phía trước. Cũng may là anh chàng còn chút lòng nhân đạo, để cậu trai nhỏ nằm xài lai trên hai bắp đùi mình thay vì cho đo đất. Tuy vậy Xuyên cũng hơi ê ẩm vì bị quật xuống nhanh và mạnh như thế.
- Anh thật thô bạo, bộ không biết thiệt hay cố tình giả ngu mà vẫn ra tay mạnh với người đang muốn đùa với mình như thế chứ?! – Xuyên xoa xoa cổ tay bị đau.
- Nếu như anh thật sự không biết thì vị trí của em nằm không phải còn nguyên vẹn êm ái ở đây đâu mà đã văng ra tuốt ngoài cổng cách hơn 100 mét rồi!

- Người ta chỉ chọc anh một chút, có cần ra tay nặng vậy không?! Hành động lãng mạn vậy mà lại biến thành phim kiếm hiệp… rõ bực!!!
- Anh không thích phim tình cảm sến đuối, coi phim hành động thôi!
- Hứ, đúng là Dracula bạo chúa mừ!!!
Xuyên ức chế chồm người đứng dậy, làm bộ mặt giận dỗi toan đi lên lầu thì Hiệp gọi lại:
- Sao hôm nay về trễ thế?

Thoáng ngập ngừng một chút, Xuyên đã tính nói ra cuộc hẹn với Định nhưng bất giác lại thôi…
- À, em ở lại với mấy đứa bạn để bàn về kế hoạch làm báo tường.
Câu trả lời ngắn gọn, mang tính thuyết phục cao bởi chuyện đó cũng không có gì lạ lẫm đối với một đứa có năng khiếu vẽ vời như Xuyên. Hiệp im lặng không hỏi gì thêm, quay đầu lại tiếp tục ung dung xem chương trình “Đi tìm ẩn số”, biểu hiện bí ẩn khôn lường. Xuyên cũng lẳng lặng đi lên phòng, lòng chợt dấy lên nổi bất an không tên. Chẳng hiểu sao cậu lại chọn cách nói dối, nói thật cũng có sao đâu! Nhưng có lẽ Xuyên muốn tự bản thân mình giải quyết êm xuôi mọi chuyện, chu toàn mọi thứ, để vẫn có được tình yêu và tình bạn vững bền. Nước cờ mà cậu đặt ra có thể đã đúng, nhưng tính toán đường đi lại quá non tay, trên dọc chuyến hành trình không phải chỉ có “quế nhân” mà còn có “dã nhân” nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play