Editor: HannahNgười hai nhà cứ như vậy đánh nhau, ai cũng không nhường ai, buổi kết hôn tốt đẹp biến thành kéo bè kéo phái đánh nhau.Thẩm Quốc Bân đi khuyên can, ngược lại bị Lâm Cường không cẩn thận dùng cục đá đập một lỗ ở trên đầu, máu theo trán chảy xuống.
Lâm Tuệ không tham dự ẩu đả, muốn đi khuyên can, không biết bị ai hung hăng tát hai cái, cô ta bị đánh đến choáng váng.Thẩm Gia Hào nhân cơ hội chui vào đám người, đem một đống phân heo mới vừa nhặt được đến bôi trên váy mới của Lâm Tuệ, lại chui ra khỏi đám người, đứng ở bên cạnh xem náo nhiệt.Thẩm Gia Di nhút nhát sợ sệt ở bên cạnh nhìn, kéo kéo vạt áo Thẩm Gia Hào: “Anh ơi, vì sao anh lại bôi phân heo lên váy mẹ kế?”Thẩm Gia Hào trừng cô bé một cái: “Không có tiền đồ, cho mấy viên đường đã gọi mẹ.
Nếu em nhận người này làm mẹ kế cũng đừng gọi anh là anh.”Thẩm Gia Di cúi đầu không dám nói lời nào, cũng không dám lại gọi Lâm Tuệ là ‘mẹ kế’.Đánh một lúc lâu, nếu không phải đại đội trưởng công xã mang theo dân binh tới khuyên, chỉ sợ hôm nay thế nào cũng phải gây ra mạng người.Người Hoàng gia bị khuyên đi rồi, người Lâm gia thì mỗi người đều bị thương, Lâm Cường cùng Chu Mai Phương cũng không tránh thoát.Lâm Cường đó là không thể đứng nhìn bà nội cùng mẹ bị đánh, chính mình xông lên đi giúp đỡ.
Chu Mai Phương hoàn toàn chính là tai bay vạ gió, không thể hiểu được đã bị đánh một trận.Hơn nữa Lâm Tuệ còn bởi vì Lâm Cường đem đầu Thẩm Quốc Bận đánh ra máu mà oán giận, giận Lâm Cường không cẩn thận, là Chu Mai Phương tức giận đến mức cùng ngày lôi kéo Lâm Cường trở về nhà mẹ đẻ.Người Lâm gia cơm cũng không ăn, đều bị tức đến no rồi, còn bị người trong thôn chê cười.Tuy rằng Lâm Tuệ là gả qua đi làm mẹ kế, nhưng Thẩm Quốc Bân rốt cuộc cũng là doanh trưởng, ngày thường bà nội Lâm nhắc tới cũng là diễu võ dương oai, nhưng bây giờ thì tốt rồi, hoàn toàn không còn mặt mũi.Cố tình Lâm Tuệ đã nhận định Thẩm Quốc Bân, nói cái gì cũng muốn gả cho Thẩm gia làm mẹ kế, nói cũng không nghe, mắng cũng mắng không được.Bà nội Lâm vung tay mặc kệ, chính mình trở về.Trương Hồng Anh lau nước mắt, nhét vào trong lòng Lâm Tuệ một chồng đại đoàn kết, cũng đi theo Lâm Thường Sơn trở về.Lâm Tuệ đứng ở cửa Thẩm gia, ngơ ngác nhìn bóng dáng mọi người trong nhà đi xa, đôi mắt có chút chua xót.Nhưng cô ta kiên định rằng mình không saiĐời trước Lâm Đào hạnh phúc rõ ràng trước mắt, Lâm Đào chính là bởi vì gả cho Thẩm Quốc Bân, mới có ngày lành sau này.Trời cao cho cô ta cơ hội một lần nữa sống lại, cô ta cũng muốn nắm chắc được, không thể lãng phí.Còn ba mẹ cô ta, đó là do bọn họ không biết tương lai Thẩm Quốc Bân sẽ thăng quan, con chồng trước trong mắt bọn họ tương lai một người là nhà giàu số một Tương Thành, một người là đại minh tinh.Chờ về sau bọn họ biết, sẽ cảm thấy cô ta chọn đúng rồi.___________________________________________________Lý Thành Hề lại ở Tương Thành hai ngày, một ngày đầu Lý Thành Hề gọi người gửi hai phiếu điện ảnh lại đây, mang theo Lâm Đào đi nhìn biểu diễn.Sau khi xem xong biểu diễn, Lý Thành Hề mang theo Lâm Đào đi bưu cục gọi điện thoại cho bà ngoại anh.Lâm Đào ở bên cạnh chờ, nghe anh ‘dạ’ vài tiếng đối với điện thoại, sau đó nói: “Con đưa cháu dâu tương lai nghe điện thoại của người.”Lâm Đào có chút không biết làm sao, Lý Thành Hề trấn an cô: “Không có việc gì, tính tình bà ngoại rất tốt.
Bà vẫn luôn nhọc lòng chuyện kết hôn của tôi, nên tôi đã nói chuyện của chúng ta cho bà biết trước.”Lâm Đào tiếp nhận điện thoại, nghe điện thoại truyền đến giọng nói thật hiền từ, tưởng tượng ra bà lão nói chuyện là người rất tốt.Lão nhân gia đặc biệt thích cô, tuy rằng còn không gặp qua cô, nhưng là nhận định người có thể làm cháu trai bà thích, nhất định là một cô gái cực tốt.
Nói chính mình tuổi đã lớn, không tiện đi đường nếu không nhất định phải tới nhìn cô mới tốt.Bà ngoại nói cái gì, Lâm Đào đều kiên nhẫn nghe, ngẫu nhiên trả lời một hai câu..