Editor: Hannah"Ừm, mặc dù chị không đi vũ hội quan hệ hữu nghị, nhưng cũng không thể cho không em.

Em làm ớt ngâm ăn ngon như vậy, bằng không cũng làm một bình cho chị đi?" Lâm Tuệ nhìn chằm chằm đôi tay trắng nõn đang xay ớt của Lâm Đào.

Thật giống như thấy được đời trước, Lâm Đào mang theo đồ trang sức châu báu trên TV.

Lồng ngực của cô ta không nhịn được ghen ghét, nhưng nghĩ đến Thẩm gia đã đồng ý đổi người, đời này người gả cho Thẩm Quốc Bân chính là cô ta, tương lai người trải qua ngày tháng tốt lành cũng sẽ là cô ta.

Trong lòng của cô ta lại thoải mái.

Lâm Đào không nghĩ tới yêu cầu của Lâm Tuệ lại đơn giản như vậy, ngoài ý muốn đáp ứng: "Được, đợi lát nữa em làm xong thì chị mang đi đi.

""Cứ quyết định như vậy đi.

" Lâm Tuệ đứng dậy từ trên ghế, rời khỏi bàn nhỏ: "Đúng rồi, em có quần áo đẹp hay không? Có muốn chị cho em mượn không?" Đời trước cô ta đã mặc cái váy kia đi tham gia vũ hội quan hệ hữu nghị, không ngoài ý muốn khiến Triệu Dược Tiến thích chính mình.

Cô ta muốn đưa váy cho Lâm Đào, để Lâm Đào dễ bị Triệu Dược Tiến nhìn trúng, giống như đời trước của cô ta.

Lâm Đào trực tiếp cự tuyệt: "Không cần, em có rồi.

" Cô không quen mặc quần áo người khác, đừng nói đối phương còn là Lâm Tuệ.

"Vậy được rồi.

" Mặc dù như thế, nhưng Lâm Tuệ cũng không thất vọng nhiều.

Dù sao Lâm Đào lớn lên xinh đẹp hơn cô ta, coi như không mặc bộ váy kia, thì nhất định Triệu Dược Tiến cũng sẽ thích.

Những cô gái cứng nhắc kia căn bản là không sánh bằng cô.

Mà bất luận là tướng mạo hay gia thế thì Triệu Dược Tiến đều là ưu tú nhất trong vũ hội lần này, bằng không đời trước cô ta cũng sẽ không liếc mắt liền ưng Triệu Dược Tiến.

Đến lúc đó, chắc chắn Lâm Đào cũng sẽ không cự tuyệt Triệu Dược Tiến.

___________________________Rất nhanh đã đến vũ hội quan hệ hữu nghị.

Mặc dù Lâm Đào cũng coi trọng vũ hội này, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là mặc bộ váy dài mình mới làm, mái tóc ngày thường tùy tiện buộc thì nay thắt thành bím, hôm nay để tâm rất nhiều, còn chú ý nhìn hai bên xem có gọn gàng hay không.

Đối với cô mà nói ăn mặc như thế này đã là quá rồi.

Thế nhưng dì Phương vừa nhìn thấy cô liền nói không được, phải trang điểm một chút mới được.

"Dì nhớ lúc dì kết hôn, làm cái kiểu tóc kia rất đẹp mắt, nếu không dì làm cho con giống thế nhé?""Dì Phương, không cần phiền phức như vậy đâu, chỉ là đi tham gia vũ hội, cũng không phải kết hôn! " Lâm Đào bị dì Phương ấn ngồi xuống ghế làm một hồi lâu, nhưng dì Phương làm được một nửa lại quên mất nửa sau làm như thế nào.

Dù sao cũng lâu rồi, lại là người khác làm cho dì ấy, nên dì ấy không nhớ được cũng là bình thường.

Cuối cùng Lâm Đào vẫn kết mái tóc đen nhánh thành hai bím tóc gọn gàng, để thả trước ngực, nói với dì Phương: "Thế này vẫn là thoải mái nhất.

""Được được được, vậy cứ như thế đi.

" Dì Phương đưa Lâm Đào đến cổng.

Lúc này Lâm Thường Hải còn đang nghỉ ngơi, đặc biệt cho mượn một chiếc xe đạp 28 Đại Giang đưa con gái đến xưởng máy móc.

Dì Phương: "Trên đường cẩn thận một chút.

""Được rồi.

" Lâm Thường Hải trả lời.

Lâm Đào vẫy tay với dì Phương: "Dì Phương, dì mau trở về đi.

"Đến cổng xưởng máy móc, chị dâu Lâm Tuệ đã chờ ở cửa.

Xưởng máy móc lớn hơn nhiều so với xưởng vận chuyển của Lâm Thường Hải, xem như xưởng quốc doanh lớn nhất Tương Thành.

Vốn hôm nay là ngày nghỉ nhưng vì lần vũ hội quan hệ hữu nghị này, mà có rất nhiều nữ công nhân ăn mặc chỉnh tề ở lối vào của nhà máy, cầm thẻ công tác kiểm tra rồi đi vào.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play