Art: Weibo @-Neve--
Chương 64: Chuyện năm đó [24] Nhìn lại lịch sử, dựng lại lịch sử
Dịch: CP88
Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả. CP88 xin chân thành cám ơn!
***
Giang gia, thư phòng tầng hai.
Robot nhỏ sau khi được cải tạo lại trượt tự do trên đất trống, sau khi cách Giang Khắc một mét, lập tức gọi "Giang tiên sinh, Giang trưởng quan" không biết mệt mỏi.
"Giang tiên sinh, Giang trưởng quan, hôm nay đẹp trời..."
Robot nhỏ lại hát một tiểu khúc, trượt trên mặt bàn làm việc.
Giang Khắc đang lật xem một tập tài liệu, bị robot nhỏ làm cho phát phiền, liếc mắt sang nó, nói: "Câm miệng."
"Giang tiên sinh thật hung dữ, tiểu Giang Giang xin cáo lui." Robot nhỏ buồn thảm kêu một tiếng, tự tắt máy luôn.
Giang Khắc lại gõ gõ gọi robot, nhíu mày, không nhịn được chậc một tiếng.
(*) ối dời giá bằng cọng tóc, nói thì chê phiền không nói thì thương nhớ :))))
-- Mặc Khuynh rõ ràng nhìn cũng đứng đắn như thế.
"Cốc cốc."
Cửa thư phòng vang lên tiếng gõ cửa, sau đó là tiếng của Bành Trung: "Giang gia."
Giang Khắc: "Vào đi."
Bành Trung cầm một tập văn kiện dày đi vào.
Anh ta đặt tập văn kiện lên mặt bàn, không đi mà báo cáo: "Đây là tài liệu nhóm chuyên gia mới tìm được, đều là những tài liệu liên quan đến "vị thần y một trăm năm trước" kia, nhưng thật giả khó phân biệt. Trên tài liệu lịch sử không hề được ghi lại, đây đều là những truyền thuyết dân gian, truyện ký tùy bút, không đáng tin cậy."
Giang Khắc khẽ gật đầu: "Ừm."
"Nghe nói vị thần y này có một bộ dao giải phẫu, một bộ châm cứu. Tháng trước trong một hội đấu giá có xuất hiện bộ châm cứu, cuối cùng được Giang Tề Huy dùng một nghìn vạn mua về." Bành Trung ngay ngắn chỉnh tề nói, "Nếu như Giang gia có hứng thú với hai món đồ đó thì tôi sẽ lấy bộ châm cứu kia về đây."
"Không cần." Giang Khắc nói, "Bộ kia là giả."
"Vâng."
Bành Trung thầm nghĩ: Quả nhiên là Giang gia vì hai món đồ này mà điều tra về "thần y", xem ra sau này anh ta phải để mắt hơn mới được.
Giang Khắc đặt những tài liệu liên quan đến "Hạng mục xây dựng đường sắt cao nguyên có sự tham gia của thần y" trong tay xuống, cầm tập tài liệu vừa được đưa đến lên, hỏi: "Lần này là truyền thuyết kiểu gì?"
"Lần này càng khoa trương hơn." Bành Trung thật thà đánh giá một câu.
Giang Khắc liếc anh ta một cái.
Bành Trung tiếp tục nói: "Lần này là nói người kia vào quân đội làm quân y, nhưng từ cấp dưỡng đến người mở đường, liên lạc vân vân... Cái gì cũng từng làm, chức vị nào cũng từng ngồi. Theo như truyền thuyết, có mấy chiến dịch nổi tiếng đều là người này chỉ huy. Được thổi lên đến trời, giống như không gì là không làm được nữa."
(*) Người kia trong lời của Bành Trung là 他 (dùng cho nam), chắc ổng nghĩ thần y là nam haha
"..."
Đúng là rất khoa trương.
Giang Khắc quyết định tự mình đọc qua một lượt.
Hắn lật hai trang, quét một lượt, cuối cùng tầm mắt rơi xuống bốn chữ "Chiến dịch Viễn Dịch."
*
Trong quán net.
Mặc Khuynh quyết định tiếp chiến đã bắt đầu bài binh bố trận.
Những môn tự nhiên của Mẫn Sưởng có thành tích rất tốt, nhưng khoa học xã hội lại kém hơn, tra một hồi mới phát hiện trận Mặc Khuynh được ngẫu nhiên dịch chuyển đến lấy nguyên mẫu từ "Chiến dịch Viễn Dịch" của lịch sử cận đại.
"Trận này rất khó đánh." Mẫn Sưởng xem tư liệu xong, nói với Mặc Khuynh, "Lấy tám nghìn phá ba vạn, đối phương vây công từ tám mặt, địa hình lại bất lợi cho phe ta, cô định chơi thế nào?"
Mặc Khuynh đã bố trí xong binh lực, rất nhanh ấn xác nhận, nhàn nhạt nói: "Nhìn đi."
Nhìn đi.
Mẫn Sưởng ngoài nhìn cũng đâu biết làm gì khác.
Mục đích ban đầu của cậu ta vốn là đến xem phát trực tiếp, nhưng từ sau khi Mặc Khuynh bắt đầu tự mình động thủ thì đã bị phía cô thu hút rồi.
Đây là trận đấu đầu tiên của Mặc Khuynh, nếu gặp người mới thì có lẽ còn có thể thắng, nhưng đối phương là đại lão xếp đầu bảng đơn, cậu ta muốn biết Mặc Khuynh có thể lấy ra thủ đoạn gì.
Kết quả cậu ta làm thế nào cũng không ngờ được, vừa ngó một cái mà đã bị trận chiến này thu hút, căng thẳng theo dõi từng bước đi của hai phe, tóc gáy cũng dựng đứng.
"Nè, cho hai người."
Thẩm Kỳ đi tới, mang theo hai hộp mì tôm.
Nhưng cả Mặc Khuynh và Mẫn Sưởng đều không phản ứng lại.
Thấy Mặc Khuynh chăm chú nhìn vào màn hình máy tính, lại thấy Mẫn Sưởng đã thò hẳn đầu sang bên Mặc Khuynh, trong lòng nổi lên tò mò, cô ấy đặt hai hộp mì tôm xuống cạnh bàn phím máy tính của Mẫn Sưởng rồi xoay người rời đi.
Không lâu sau, Thẩm Kỳ mang theo mì tôm của mình đi tới, đứng ở phía sau Mặc Khuynh, vừa dùng cái nĩa nhựa để ăn mì, vừa nhìn vào màn hình máy tính của Mặc Khuynh.
Nhưng mà, không đến hai phút sau, miệng ngậm nĩa không có động tác tiếp theo nữa, tầm mắt dán chặt trên màn hình máy tính không thể dời đi.
Bên trong quán net ầm ĩ ồn ào, nhưng riêng chỗ của ba người lại như bị ngăn cách với thế giới bên ngoài, không có ai lên tiếng.
Nửa tiếng sau.
Trên màn hình hiện lên hai chữ "Thắng lợi". Mặc Khuynh tháo tai nghe, hoạt động các khớp ngón tay, sắc mặt nhàn nhã vô lo, giống như đây vốn là một chuyện rất đương nhiên.
Mẫn Sưởng cực kỳ sợ hãi nhìn Mặc Khuynh, phục thật rồi: "Xem ra đọc sách lịch sử trên lớp cũng không uổng phí ha."
Mặc Khuynh không giải thích.
"Sao chị làm được hay vậy? Cứ như đang dựng lại chiến dịch Viễn Dịch trong lịch sử luôn ấy!" Đến lúc này, Thẩm Kỳ mới đặt nĩa nhựa xuống, ánh mắt nhìn sang Mặc Khuynh đã tràn đầy ngạc nhiên và tò mò.
Mẫn Sưởng hơi ngây ra, quay đầu nhìn về phía Thẩm Kỳ: "Dựng lại?"
Thẩm Kỳ: "Cậu đi tra mạng."
Thế là, Mẫn Sưởng nhanh chóng quay về máy tính của mình, gõ tìm kiếm "Chiến dịch Viễn Dịch", tìm được tư liệu ghi lại về chiến dịch này, còn có toàn bộ những bài binh bố trận.
Thẩm Kỳ vẫn còn dán mắt lên người Mặc Khuynh.
Mặc Khuynh quét mắt qua hộp mì trong tay cô ấy: "Cho một phần."
Qua nửa tiếng mì đã sớm nở hết, nguội ngắt, không thể ăn được nữa.
Thẩm Kỳ nói một câu "Chờ em chút", sau đó cầm ba hộp mì bị lãng phí đi, rất nhanh lại pha ba phần mì mới mang về.
Bên này, Mẫn Sưởng dùng tốc độ nhanh nhất xem xong tư liệu, trong đầu bỗng hiện lên một suy nghĩ điên rồ. Cậu ta không muốn thừa nhận, nhưng lại không nhịn được muốn tìm Mặc Khuynh xác nhận: "Tôi có một suy đoán to gan..."
Không đợi Mẫn Sưởng nói xong, Mặc Khuynh đã đáp: "Ừm."
Mẫn Sưởng vòng vo nói: "Có thể cô không biết tôi muốn nói gì."
Mặc Khuynh mặt không biểu cảm, liếc nhìn cậu ta một cái, nói: "Tôi biết."
"..."
Mẫn Sưởng nhất thời câm nín.
...
Đồng thời, diễn đàn của Quan Chỉ Huy đã bị một từ đơn "Father" này chiếm trọn spotlight.
Người đứng đầu bảng đơn vốn là "Tiểu Nhĩ Đóa", người này lập vô số chiến tích truyền kỳ trong , hôm nay anh ta trùng hợp lại đang stream mình chơi, công khai trận chiến của mình và "Father".
Trận đấu lần này có đến ba mươi vạn người xem.
(*) 300k
Trận đấu tiến hành được một phần ba, Tiểu Nhĩ Đóa đã đoán được "Father" muốn dựng lại chiến dịch Viễn Dịch năm đó, trong lúc stream đã nói ra suy nghĩ này của mình, khiến cho người xem tò mò về cái tên "Father" khiến Tiểu Nhĩ Đóa cảnh giác liệu có thật sự dựng lại được chiến dịch đó hay không.
Kết quả, tình hình chiến đấu lấy ý chí của Tiểu Nhĩ Đóa dịch chuyển, dựa theo kịch bản của Father mà phát triển.
Tiểu Nhĩ Đóa chỉ có thể bất lực mà trơ mắt nhìn.
"Phong thần! Father một trận chiến phong thần!"
"Hoàn toàn đè bẹp luôn, không chỉ thắng Tiểu Nhĩ Đóa, Father còn nắm toàn cục trong tay. Có thể làm đến mức điêu luyện như thế, nếu không phải người máy thì hoàn toàn có thể gánh cái danh hiệu Quan Chỉ Huy thiên tài."
"Là nick mới sao? Chỉ thấy đúng một trận đấu này. Không lẽ là nick phụ của vị đại lão nào?"
"Quá kíƈɦ ŧɦíƈɦ, còn đáng xem hơn cả trận đấu sinh viên năm nay..."
...