Dương Dương và Địch Lệ Nhiệt Ba vừa bước ra cửa thư phòng, Trần quản gia liền cười đi vào.

Từ lúc Dương Dương mới sinh ra ông vẫn ở Dương gia làm việc, nhiều năm

Như vậy, đến khi hai tóc mai bạc cũng không có rời đi khỏi Dương gia, có thể nói là nhìn Dương Dương lớn lên.

Dương phu nhân đang ngồi ở trên ghế sa lon xoa mi tâm, mới vừa rồi cùng hai vợ chồng này nói chuyện mấy câu, trong đầu từng trận trướng đau.

Oan nghiệt!

“Trần quản gia, ông cho người thu xếp gian phòng cho Dương Dương cùng Nhiệt Ba. Trước khi cha trở về, hai vợ chồng bọn họ ở nhà một thời gian ngắn.”

Trần quản gia một mặt từ ái cười nói: “Thật tốt, lão tiên sinh mà biết nhất định cao hứng. Tôi hiện tại liền đi thu xếp.”

“Chờ một chút!” Dương phu nhân gọi Trần quản gia đang muốn ra cửa lại, nghĩ nghĩ, “Trước khi chờ cha trở về, ông đem toàn bộ tất cả tạp chí giải trí trong nhà đều ném đi cho tôi, một quyển cũng không được phép xuất hiện trước mặt cha. Tất cả tin tức trên TV có quan hệ với Nhiệt Ba đều không để cho cha biết.”


Địch Lệ Nhiệt Ba bên ngoài nổi tiếng, ai trong Dương gia cũng đều biết, trừ Dương lão tiên sinh hai năm nay ở trên núi an dưỡng.

“Cha thân thể vừa mới chuyển biến tốt, bác sĩ nói không thể chịu quá nhiều kíƈɦ ŧɦíƈɦ. Làm phiền ông bình thường quan tâm kỹ càng chút, ngàn vạn không thể để cho mấy cái tai tiếng ngoài kia truyền đến lỗ tai của cha.”

Lời nói còn chưa dứt, ngoài cửa liền truyền đến âm thanh Dương Dương mất khống chế giận dữ mắng mỏ: “Địch Lệ Nhiệt Ba!!!”

Hai người vì vậy sửng sốt một lát.

Trần quản gia lấy lại tinh thần trước, cười nói: “Chắc là là thiếu gia cùng Thiếu phu nhân đang chơi trò gì đó.”

Dương phu nhân thở dài, cắn răng oán hận nói: “Thật sự là hai cái oan gia! Đi, ông đi đi.”

Trần quản gia cười rời đi.

 ——

Buổi đêm Dương Dương cùng Địch Lệ Nhiệt Ba liền ở lại Dương gia.


Thời điểm hai người vừa kết hôn chính là ở Dương gia sống. Về sau Dương lão tiên sinh phát bệnh, đi an dưỡng tu dưỡng trên núi, hai người lúc này mới lấy lý do công việc không thuận tiện, dọn đến chung cư ở trung tâm thành thị.

Tuy nói là vợ chồng sống cùng nhau, nhưng Dương Dương công việc bận rộn, Nhiệt Ba cũng ở bên ngoài quay phim lâu dài. Một hai tháng cũng không có ở nhà, hai vợ chồng chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, chỉ còn trên danh nghĩa.

Bị cưỡng chế ở lại Dương gia, nếu như Dương Dương là 180 cái tâm không nguyện ý, vậy thì Nhiệt Ba chính là 360 cái tâm kháng cự. Nhưng cô lại không thể biểu hiện ra ngoài một chút xíu kháng cự. Ngược lại, cô còn phải biểu hiện mừng rỡ như điên, cõi lòng đầy chờ mong.

Việc rất khó chịu.

Cũng may Địch Lệ Nhiệt Ba không phải là người thích để tâm vào chuyện vụn vặt, đã chờ đợi mất hai năm rồi, chờ một chút nữa cũng không sao.


Chỉ là cô cảm thấy có chút kỳ quái, Dương Dương ngay cả phân chia tài sản đều đã chuẩn bị xong. Đơn thỏa thuận ly hôn cũng chuẩn bị thỏa đáng, làm sao đến lúc ký tên lại đổi ý đây?

“Nhỏ A, ngươi nói tên yêu quái kia làm sao lại đột nhiên đổi ý rồi? Theo lý mà nói không nên a.”

“Cái này ta cũng không biết. Bất quá ta đề nghị kí chủ, lớn rồi đừng nói lời thô tục, điều này không tốt.”

“Ngươi đừng có hiểu lầm, bình thường ta cũng không nói thô tục.” Nhiệt Ba nhìn gương tháo trang sức, nhìn khuôn mặt thiên kiều bá mị bên trong, tâm tình tốt hơn rất nhiều, “Ngoại trừ Dương Dương, hắn là ngoại lệ mà ta phải đặc biệt đối đãi.”

Tháo trang sức sau khi tắm, Nhiệt Ba ở trước gương quay một vòng.

Dáng người cùng khuôn mặt tốt như vậy, thật sự là tiện nghi cho Dương Dương con mắt.

Đi ra phòng tắm, liền nhìn thấy Dương Dương ngồi ở trên ghế sa lon chuyên chú đọc sách. Hắn một thân quần áo ở nhà, tóc còn hơi ướŧ áŧ rơi xuống trán, từ góc độ này của Nhiệt Ba, người trước mặt cùng Dương Dương mặc tây trang ban ngày thiếu đi một chút vênh váo cùng hung hăng không ai bì nổi, lại thêm một chút soái khí.

Nhiệt Ba nháy mắt đã nghĩ thông suốt.

Không ly hôn liền không ly hôn, hai ngày này sẽ để hắn biết làm vậy có hậu quả gì?

Khổ não cái gì?

Khiến một cái nam nhân chán ghét mình, vậy nhưng thật sự lại là chuyện quá đơn giản.

Cô hiên ngang đi qua, một mặt kinh hỉ từ bên trên rút mất tạp chí trên tay Dương Dương, cũng đặt mông ngồi trên đùi hắn, lặng lẽ giật ống tay áo, nửa vai bại lộ.

Địch Lệ Nhiệt Ba sử dụng tất cả các kỹ năng diễn mình biết, bóp lấy cuống họng nũng nịu nói: “Lão công, anh đang nhìn cái gì vậy?”

Khi bị một nam nhân chán ghét, ngươi làm cái gì cũng đều sai.

Càng đừng nói đến hành vi rõ ràng to gan như vậy.

Một tiểu cô nương xinh đẹp như Địch Lệ Nhiệt Ba có lẽ nếu là trước mặt nam nhân khác với bộ dạng này, nam nhân kia chỉ sợ là ngăn cản không nổi. Nhưng Dương Dương không phải nam nhân bình thường, người đàn ông này ý chí sắt đá, chán ghét Địch Lệ Nhiệt Ba đã lâu.

Mặc dù Địch Lệ Nhiệt Ba đến nay cũng không biết nguyên nhân gì khiến Dương Dương chán ghét cô như vậy.

Nhưng cái này không quan trọng.

“Đi ra.” Dương Dương nửa điểm không chạm vào cô, biểu lộ cũng không có chút nào phi lễ. Giọng điệu băng lãnh phảng phất như mình đang ở băng thiên tuyết địa.

Hắn mặt không biểu tình nhưng Địch Lệ Nhiệt Ba có thể cảm nhận được phía dưới của hắn đang cưỡng ép đè nén lửa giận cùng phẫn nộ.

Địch không động ta không động.

Địch Lệ Nhiệt Ba nhất định phải ỷ lại trên đùi hắn, lật ra quyển tạp chí kia, là một quyển tạp chí nước ngoài, toàn nội dung tiếng Anh cô cũng không hiểu. Lại liếc thấy ảnh chụp một vị nữ học giả đeo kính mắt được in ở phía trên tờ tạp chí.

“Lão công, anh đang nhìn cô ấy? Vậy anh nói xem, là cô ấy hay em xinh đẹp hơn?”

Học giả lại dùng hai chữ xinh đẹp để khái quát, Địch Lệ Nhiệt Ba thực sự là nông cạn.

Đối với Dương Dương, loại người nhìn tạp chí nước ngoài này mà nói, trong lòng đối Địch Lệ Nhiệt Ba chán ghét cùng xem thường chỉ sợ sẽ càng sâu thêm một tầng.

Dương Dương nửa điểm cũng không muốn để ý đến cô, đưa tay liền đem người từ trên thân xốc xuống dưới, không chút nào thương hương tiếc ngọc.

Địch Lệ Nhiệt Ba lảo đảo, cả người không có hình tượng chút nào lật té vào trên ghế sa lon, trợn mắt nhìn Dương Dương.

Nhưng nghĩ tới việc phải cùng Dương Dương ly hôn, cô cũng liền không so đo cùng cái tên tàn tật nhân sĩ này.

“Lão công, anh đừng như vậy, vừa rồi mẹ tìm em nói chuyện. Mẹ nói, thân thể ông không tốt, muốn để chúng ta sớm một chút cho ông ôm chắt trai.” Địch Lệ Nhiệt Ba thái độ mập mờ không rõ, nháy mắt hướng hắn vứt mị

Nhãn, lời trong lời ngoài ý tứ rõ ràng.

 “Nhanh, nhanh đẩy tôi ra, chỉ vào người của tôi cái mũi hung hăng mắng, nói “Địch Lệ Nhiệt Ba, đừng tưởng rằng lấy ông làm cái cớ tôi liền sẽ đụng vào cô, đời này tôi coi như đoạn tử tuyệt tôn cũng sẽ không đụng vào cô một chút”! Sau đó đẩy cửa nghênh ngang rời đi, cùng mẹ ngươi cãi nhau một trận, lấy quan hệ mẹ con áp chế, nhất định phải cùng tôi ly hôn!”

Ngay tại lúc Địch Lệ Nhiệt Ba nhảy cẫng chờ đợi, Dương Dương sắc mặt tái xanh.

Hắn không biết vì sao Địch Lệ Nhiệt Ba lại nghĩ như vậy. Nhưng là nghe vế trước lời nói trong lòng của Địch Lệ Nhiệt Ba, hắn quả thật rất muốn làm như thế, nhưng khi hắn nghe được Địch Lệ Nhiệt Ba vế sau, liền bình tĩnh lại. Xoa đầu tựa hồ đau muốn nứt cái trán, cách cô xa một mét, thấp giọng nói: “Cô liền đứng đằng kia, đừng tới đây, có chuyện gì liền đứng đằng kia nói.”

 “Tên yêu quái này tại sao lại không theo lẽ thường mà hành động?”

Trong lòng mặc dù nghĩ như vậy, ngoài miệng lại hỏi han ân cần, “Lão công, anh không sao chứ? Có phải là đau đầu? Em xoa cho anh nga?”

“Không cần!” Dương Dương thở sâu, nhìn Địch Lệ Nhiệt Ba một mặt lo âu và kích động, hai mắt nhắm lại.

Mặc dù không rõ Địch Lệ Nhiệt Ba vì cái gì khác thường như vậy, Dương Dương tạm thời cũng không có tâm tình đi tìm hiểu quá nhiều.

Ông cũng nhanh trở về, thân thể ông không tốt, không thể chịu kíƈɦ ŧɦíƈɦ quá lớn. Lấy thái độ yêu thích của ông đối với Địch Lệ Nhiệt Ba, tuyệt đối sẽ không cho phép hắn cùng Địch Lệ Nhiệt Ba ly hôn.

Trong nhà ngoại trừ hắn ra, không có bất kì người nào đồng ý hai người bọn họ ly hôn. Vậy cái cuộc hôn nhân này, tạm thời liền giữ lại.

Hắn ngược lại muốn xem xem, Địch Lệ Nhiệt Ba này đang muốn làm thứ quỷ gì!

Đồng hồ chậm rãi chỉ đến chín giờ rưỡi.

Dương gia ở khu biệt thự nổi danh cảnh đẹp, hồ núi vờn quanh, cách xa thành phố, xung quanh phong cảnh mười phần yên tĩnh.

Trong cả căn phòng cũng chỉ nghe thấy âm thanh Dương Dương lật sách.

Vì muốn chọc giận hắn, sau khi sắc dụ bị thất bại Địch Lệ Nhiệt Ba liền ôm chăn mền, quyết định không ngừng cố gắng tiếp tục hành động.

“Lão công, thời gian không còn sớm, chúng ta nên đi ngủ.”

Cô chui vào bên trong chăn, tóc dài vẩy đến trước ngực, xốc lên bên gối một bên chăn mền, tận lực để lộ ra bên ngoài một đoạn đùi da thịt nhẵn nhụi trắng nõn, gợi cảm chọc người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play