*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Gần đây giới giải trí có vài tin tức khá thú vị, kíƈɦ ŧɦíƈɦ sự tò mò của mọi người.
Fans rảnh rỗi luôn luôn tìm tòi nghiên cứu và thành lập diễn đàn riêng để nói về đề tài đó, có bất kỳ tin nào mà fans nghe được, ngày trước ngày sau sẽ có cốt truyện ngay.
Gần nhất trên một diễn đàn nổi tiếng có một bài báo nho nhỏ, không mấy ngày đã trở thành hot news.
Rất có tính tò mò, vì người viết thiệp là một người tự xưng là người phát ngôn thay giới giải trí, nội dung là về chuyện tình gút mắt giữa đại boss ngành sản xuất và một nữ diễn viên nhỏ bé trong giới giải trí, cực kỳ máu chó.
Quần chúng vây xem vốn dĩ chỉ xem chuyện này là chuyện tình cảm xưa sến để tống cổ thời gian, nhưng càng đọc càng cảm giác không thích hợp.
Nội dung đại khái là, một đại boss ngành sản xuất ở thành phố A trong lúc học đại học, có quen một cô bạn gái xinh đẹp tên là W, hai người vô cùng ân ái, nhưng bởi vì gia cảnh cách xa quá lớn, W bị gia đình đại boss tạo áp lực ép chia tay, đại boss cho rằng W di tình biệt luyến, thương tâm muốn chết rời khỏi nơi đầy thương tâm này ra nước ngoài đào tạo sâu.
Cùng lúc đó, W vào giới giải trí, bằng vào thủ đoạn và tướng mạo vốn có của mình, không mấy năm đã đứng vững vàng gót chân ở giới giải trí.
Sau đó, đại boss từ nước ngoài đào tạo sâu trở về, bằng vào năng lực bản thân, kế thừa sản nghiệp gia tộc, mấy năm nay tuy rằng đại boss thống hận W vô tình, nhưng vẫn còn yêu cô, nhớ cô, sau khi nắm giữ sản nghiệp gia tộc, đại boss muốin gương vỡ lại lành với W.
Nhưng W ở giới giải trí như cá gặp nước còn dính scandal với nam diễn viên khác, không chỉ có như thế, còn chìm vào tin đồn bao dưỡng, làm tiểu tam vợ bé, đại boss tin những tin đồ kia, ngược luyến tình thâm với W. Sau đó W tuyệt vọng xuất ngoại, từ đây lặng yên không một tiếng động.
Từ đây đại boss không bao giờ tin tưởng phụ nữ nữa, nhiều năm như vậy vẫn cô độc một mình, thẳng đến hắn gặp X người rất giống W.
X mới vừa tiến vào giới giải trí, không ít người phát hiện cô lớn lên giống W, kỹ thuật diễn của X xác thật cũng không tồi. Tuy rằng mấy năm nay danh tiếng X chẳng ra gì, nhưng bằng vào kỹ thuật diễn, cũng xem như có nơi dừng chân ở giới giải trí.
Ngẫu nhiên, có một cơ hội, X được dự một buổi tiệc tối vô tình gặp gỡ đại boss, hấp dẫn bởi gia thế hiển hách cùng vẻ ngoài của đại boss, bắt đầu triển khai kế hoạch theo đuổi mãnh liệt, dùng mọi thủ đoạn quyến rũ đại boss, mà đại boss thì nhìn thấy bóng dáng của W ở trên người của X, theo như nhu cầu, hai người ăn nhịp với nhau.
Tuy rằng bên ngoài X nhìn kiêu ngạo ương bướng, nhưng đối với tình cảm đặc biệt nghiêm túc, bị đại boss “ thâm tình “ làm cảm động, không bao lâu đã đồng ý ông lớn cầu hôn.
Đáng tiếc chính là, đồ dỏm vẫn là đồ dỏm, thế thân vĩnh viễn là thế thân.
Hôn sau không lâu, đại boss ghét bỏ X, ngày ngày đêm đêm chỉ nhớ thương W không biết thân ở nơi nào.
X cũng mơ hồ đoán được bản thân là thế thân của W, nhưng cô đối với đại boss là nhất vãng tình thâm, không muốn rời khỏi đại boss, thậm chí thời điểm đại boss đưa ra ly hôn, cô khóc lóc cầu đại boss không cần ly hôn.
Đại boss nhất thời động lòng trắc ẩn, chuyện ly hôn tạm thời không nhắc lại.
Đúng lúc này, W đi xa tha hương về nước, còn mang cậu con trai có năm sáu phần giống với đại boss.
Đại boss nghĩ lầm con trai của W là của người khác, trong lòng nghĩ W phản bội mình, nhớ thương trong mấy năm nay chuyển thành hận. Ân ái với X ở trước mặt W, thậm chí giúp đỡ X chèn ép W, làm một mình W khiêng mọi áp lực từ dư luận trên đôi vai nhỏ, đau khổ giãy giụa ở giới giải trí.
Tài khoản kia chế tạo ra chuyện tình tay ba đầy máu chó, nhét vào không ít chuyện có thật trong giới giải trí gần đây, làm bài báo càng có tính chân thật.
Cuối cùng, tài khoản kia nói một câu: Đại boss!!! Cầu ngài thanh tỉnh một chút!!! Ngài nhìn kỹ đứa nhỏ này thử xem, mắt mũi miệng, lớn lên giống nhau ngài như đúc! Đây là con trai của ngài!!!
Quần chúng đang nghe đến đoạn W mang theo đứa con trai về nước, thì giải khóa thân phận của W, chính là Hứa Vi Nhân.
Đến nỗi đại boss và X, ai ai cũng đều biết.
“Lâu chủ còn ở sao? Tiếp tục kế đi, cốt truyện này quá máu chó, tại hạ thích! Trong lòng đại boss vẫn luôn có W đúng không? Chỉ là cho rằng W phản bội mình? A a a a... Cũng quá ngược đi TT”
“Trong khoảng thời gian ngắn, không phân biệt được là W đáng thương hay là X đáng thương, nhưng đại boss thật sự quá tra.”
“W là Hứa Vi Nhân không chạy đâu khỏi, X chính là Địch Lệ Nhiệt Ba, rất phù hợp tính cách lâu chủ nói, kiêu ngạo ương bướng, không sai, đúng chóc.”
“Trên lầu +1, tôi cũng cảm thấy X là Địch Lệ Nhiệt Ba, kiêu ngạo ương bướng còn lớn lên giống W, trong giới giải trí chỉ có mình cô ta, nhưng đại boss là ai? Chưa nghe tin Địch Lệ Nhiệt Ba kết hôn?”
“Giới giải trí có ai dám thừa nhận bản thân đã kết hôn? Thừa nhận = cút khỏi giới giải trí.”
“Đại boss có phải là đại boss họ J không, trước đó từng có scandal tình cảm về đại boss họ J và W? Càng nghĩ càng đúng.”
“Tôi không cảm thấy đại boss là vị đại boss họ J kia, tôi cảm thấy hẳn là đại boss họ Y, trước đó không phải có tin tuôn ra tới, đại boss họ Y ẩn hôn hai năm với một nữ diễn viên sao? Nhân vật khá giống với mô tả của lâu chủ.”
“Đại boss họ Y +1, thật là không thấy ra tới, anh ta lại tra như vậy? W thật sự rất đáng thương.”
“Có thể trực tiếp đánh chữ sao? Ghép vần thay thế là cái quỷ gì, đầu óc mẫu giáo xem không hiểu!”
“Để tôi tới giải mã đi, W là Hứa Vi Nhân, X là Địch Lệ Nhiệt Ba, đại boss họ J là Giang Hoài, đại boss họ Y là Dương Dương. Căn cứ mô tả của lâu chủ nói mà phán đoán, tôi cảm thấy đại boss là Dương Dương.”
“Đây là cái quỷ ngược luyến tình thâm gì vậy? Tại sao W không nói hết mọi chuyện cho đại boss họ Y biết đâu?”
“Con cũng đã có, tại sao W không nói? Còn có đại boss nữa, nhìn không ra đứa bé là của mình sao? Gấp chết người mà!”
“Mọi người đều đáng thương W, tôi đây lễ phép đáng thương một chút X nha, vì tình khốn khổ, biết rõ bản thân là thế thân còn ăn vạ đại boss, haizzz....”
“Trên lầu, ai biết X ăn vạ đại boss là vì tình hay là vì tiền?”
Tin đã đăng khoảng một tiếng sau.
“Nhiệt Ba, nếu không phải mấy ngày nay em mệt chết đi sống lại ở dưới mí mắt chị, chị thiếu chút nữa cho rằng bài báo này là do em đăng đó.”
“Em?”
An Nhã chỉ vào một bình luận: “nhìn xem đứa nhỏ này, mắt mũi miệng, lớn lên giống ngài y như đúc! “.
“Lúc trước không phải em cũng từng cho rằng đứa bé kia lớn lên giống Dương Dương y như đúc sao?”
Địch Lệ Nhiệt Ba muốn nói lại thôi.
An Nhã thở dài: “Bài báo này thật giả đến vô căn cứ, em đừng để ở trong lòng, Dương Dương và Hứa Vi Nhân..”
Cô dừng một chút, nổi lên hoài nghi.
Không thể trách cô, thật sự là bài báo này viết quá thật, ngay cả Dương Dương đã từng nói đến vấn đề ly hôn với Nhiệt Ba họ cũng biết, chỉ sợ là người trong nhà.
Sau một lúc đắn đo, cẩn thận hỏi: “Hai người đó... Chắc là có không quan hệ gì?”
Địch Lệ Nhiệt Ba chỉ biết Dương Dương và Hứa Vi Nhân từng là bạn học đại học, từng có một đoạn ái muội trong quá khứ, đến nỗi đã xảy ra cái gì, trong tiểu thuyết không viết nên cô cũng không biết.
Thấy Địch Lệ Nhiệt Ba im lặng, An Nhã nháy mắt kinh ngạc.
“Nhiệt Ba, chuyện này em nên trở về hỏi rõ Dương Dương.”
“Tuy rằng nói những tin trên mạng mười có tám chín là bịa đặt, nhưng chuyện về Hứa Vi Nhân em cần thiết đến biết rõ ràng, hiện tại cảm tình của hai đứa đang thăng ôn, không thể bởi vì việc này mà ẩn dấu cây kim ở trong lòng, biết không?”
Địch Lệ Nhiệt Ba gật đầu: “Chị yên tâm, em biết nên làm như thế nào!”
Buổi chiều về nhà.
Trước cửa biệt thự nhà chính, gặp một người đàn ông trẻ tuổi mặc tây trang, đang lễ phép chào tạm biệt bác Trần.
Địch Lệ Nhiệt Ba xuống xe, đến gần, hỏi: “Bác Trần, ai vậy?”
Bác Trần nhìn Địch Lệ Nhiệt Ba, cười giới thiệu: “Đây là người thay mặt gia tộc họ Giang, đến mời thiệp.”
“Gia tộc họ Giang? Mời thiệp?”
Người đàn ông trẻ kia nhìn Địch Lệ Nhiệt Ba cười nói: “Chào Dương thiếu phu nhân, tôi được Giang tiên sinh phái tới đưa thiệp mời cho Dương lão tiên sinh, mời ngài ấy đến tham gia tiệc sinh nhật của Giang tiên sinh vào tuần sau.”
Sinh nhật?
Giang tiên sinh?
Giang Hoài hay là Giang Thành?
Mời Dương lão tiên sinh, chắc là Giang Thành?
Không nói nhiều, Địch Lệ Nhiệt Ba thất thần đi vào bên trong.
Ông nội Dương và Dương phu nhân đang ở phòng khách đàm luận cái gì đó.
“Nhiệt Ba đã trở lại? Tới tới tới, lại đây, ông có chuyện muốn nói với con đây.”
Nhiệt Ba đến gần: “Có chuyện gì vậy ông nội?”
“Chuyện là thế này...”
Ông nội Dương cầm một tấm thiệp mời, nói: “Nhà họ Giang đã từng hợp tác làm ăn với nhà họ Dương chúng ta, nhưng sau đó đã chặt đứt, mấy năm gần đây không có lui tới. Hôm nay nhà họ Giang cho người tới đưa thiệp mời, tham gia tiệc sinh nhật của gia chủ nhà họ Giang.”
“Gần đây thân thể ông không quá thoải mái, không muốn đi, tối thứ năm tuần sau con có thời gian hay không? Đi chung với Dương Dương được không?”
Địch Lệ Nhiệt Ba cẩn thận nghĩ nghĩ: “Chắc là không có.”
“Vậy vất vả con rồi, con giữ kỹ thiệp mời, buổi tối nhớ rõ nói việc này cho Dương Dương.”
Địch Lệ Nhiệt Ba nhận thiệp mời: “Dạ ông nội, con nhớ kỹ.”
Cô cầm thiệp mời trở về phòng, mở thiệp mời ra, nội dung chính là tiệc sinh nhật 55 tuổi của Giang Thành tiên sinh.
55 tuổi?
Địch Lệ Nhiệt Ba nhớ tới ngày đó, Giang Thành đến công ty nói chuyện với cô, đầu bạc lấm tấm một vài sợi tóc đen, khuôn mặt già nua nhìn giống người thuộc thế hệ của ông nội, thế nhưng mới 55 tuổi.
Mệt, chờ Dương Dương trở về lại nói.
Cô ném thiệp mời lên trên bàn, nằm dài trên sô pha, mở di động ra, tìm bài báo kia, từ đầu tới đuôi lại đọc một lần.
Vừa đọc vừa tiếc hận.
Lâu chủ này thật là một người tài, không làm biên kịch thật là đáng tiếc, không có căn cứ nhưng có thể bịa chuyện như thật, bái phục.
Từ sau khi nhân vật được giải mã, lâu chủ không còn hoạt động nữa, Địch Lệ Nhiệt Ba nhìn thoáng qua không có động thái mới nhất cũng không chú ý nữa, buông di động xuống, đi vào phòng tắm ngâm mình tắm rửa.
Trong khoảng thời gian này cô vội vàng ký hợp đồng, bàn chuyện đại ngôn cùng với xem xét kịch bản, bận lên bận xuống, tinh thần của cô sắp chịu không nổi rồi. Cố gắng gượng cho qua, rốt cuộc có thể thoải mái dễ chịu nghỉ ngơi một chút.
Địch Lệ Nhiệt Ba ngâm mình ở trong bồn tắm, cơ bắp đau nhức ở trong dòng nước ấm áp dần dần thả lỏng, đại não choáng váng, mắt nặng trĩu sắp ngủ gật trong bồn.
Loảng xoảng ――
Trong phòng vang lên âm thanh đỗ vỡ, Địch Lệ Nhiệt Ba nháy mắt bừng tỉnh.
“Dương Dương? Là anh sao, anh đã trở lại sao?”
Trong phòng truyền đến giọng của Dương Dương: “Là anh.”
Địch Lệ Nhiệt Ba vội từ trong bồn tắm đứng dậy, lau sạch sẽ mặc áo tắm dài bước ra.
“Ông xã, anh đã trở lại? Hôm nay công tác mệt mỏi sao?”
Dương Dương cởϊ áσ khoác, nhìn thấy Địch Lệ Nhiệt Ba gấp không chờ nổi đi lên chào đón: “Còn được, không mệt.”
―― “Chuyện này có nên hỏi hay không đây?”
Dương Dương nhướng mày, không động đậy chờ cô hành động.
Anh nhớ rõ Triệu Bân nói qua, người con gái thích mình, sẽ ghen khi thấy mình ở cạnh người con gái khác hay là dính vào scandal tình cảm, sẽ không tự giác gây chuyện, ghen tuông.
Rốt cuộc nhịn không được muốn hỏi chuyện về anh và Hứa Vi Nhân?
“Ông xã, hôm nay em...”
―― “Mình muốn hỏi hay không đây ta?”
Dương Dương bình tĩnh hỏi ngược lại: “Làm sao vậy? Có việc hỏi anh?”
Địch Lệ Nhiệt Ba lời nói đến bên miệng, lại bị cô nuốt xuống.
“À, có chuyện, vừa rồi ông nội đưa cho em một tấm thiệp mời, thứ năm tuần sau là sinh nhật Giang tiên sinh, mời ông nội đến tham dự, nhưng gần đây ông nội không khỏe cho lắm, kêu chúng ta đi.”
Dương Dương tiếp nhận thiệp mời nhìn thoáng qua: “Ừm, đã biết. Còn có việc gì không?”
“Không có.”
Dương Dương đánh giá, nhìn cô lâu một chút, đi vào phòng thay quần áo.
Địch Lệ Nhiệt Ba như bị tê liệt, nằm ngay đơ ở trên sô pha, cầm di động tiếp tục đọc bài báo kia.
Đọc đến đoạn cuối cùng, trước mắt sáng ngời.
Chủ nhân tài khoản đã đăng một tin mới.
“Tin mới nhất!!! W quyết định đi tìm đại boss, giải thích tất cả những chuyện xảy ra trong những năm nay, cũng thẳng thắn chuyện về đứa trẻ!!!”
Tất cả bình luận đều chìm trong kêu gào dòng chữ “chờ mong kết quả “.
―― “Thiệt hay giả? Kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến như vậy sao? Rốt cuộc Hứa Vi Nhân bắt đầu chủ động xuất kích?”
Địch Lệ Nhiệt Ba ngồi nghiêm chỉnh, cũng không tự chủ mà tự hỏi bài báo này rốt cuộc có bao nhiêu phần là thật có bao nhiêu phần là giả.
―― “Ngay cả chuyện Dương Dương muốn ly hôn với mình đều biết, xem ra chủ tài khoản không phải người bình thường, còn nói Hứa Vi Nhân và Dương Dương từng có một chân, rốt cuộc là thật hay là giả?”
―― “Mình có cần hỏi Dương Dương hay không ta? Trong khoảng thời gian này tới nay, đều có cảm giác không thích hợp.”
―― “Rốt cuộc dựa theo tình tiết trong tiểu thuyết, không có gì bất ngờ xảy ra, hiện tại Dương Dương hẳn là đã bị Hứa Vi Nhân mê đến thất hồn lạc phách, không nên thanh tỉnh như vậy nha...”
Tiểu thuyết? Dương Dương ở trong phòng giữ quần áo thay đồ, tay ngưng lại giữa chừng.
Cả ngày miên man suy nghĩ cái gì không, Địch Lệ Nhiệt Ba lại xem tiểu thuyết nhảm nhí nào nữa vậy?
―― “Nghĩ lại, tên chó Dương Dương này rất tốt với mình, hình như là bắt đầu từ sau khi Hứa Vi Nhân về nước, còn cố ý vì mình làm nổi bật ở trong buổi đấu giá, cùng với lúc đi thảm đỏ ở tuần lễ thời trang Paris, đều có mặt của Hứa Vi Nhân, nội dung nói Dương Dương cảm thấy Hứa Vi Nhân phản bội anh ta, bởi vì vậy mà vì yêu sinh hận, trả thù Hứa Vi Nhân? Thấy cũng đúng đúng.”
―― “Chẳng lẽ là sự thật? Dương Dương đây là xem mình như tấm gỗ kíƈɦ ŧɦíƈɦ Hứa Vi Nhân?”
―― “Không thể nào? Tên chó già này không có kỹ thuật diễn tốt như vậy.”
Trái tim Dương Dương như đi tàu lượn cao tốc.
―― “Từ từ, không có khả năng, Dương Dương cũng không giống như là đang giả vờ, ngày đó ở buổi đấu giá... sợi dây chuyền 90 triệu, còn có ở tuần lễ thời trang...”
Địch Lệ Nhiệt Ba nghĩ tới nghĩ lui, nếu dựa theo bài báo đó nói, xác thật đúng 90 %.
―― “Không lẽ lòng dạ tên chó này còn độc hơn cả mình? Ngay cả mình cũng bị lừa gạt? Buổi đấu giá đó là giả, tuần lễ thời trang cũng là vì trả thù Hứa Vi Nhân?”
―― “Chẳng lẽ mình thật sự chỉ là thế thân? Dùng để trả thù Hứa Vi Nhân, làm Hứa Vi Nhân hối hận, là thế thân kiểu đó sao?”
Địch Lệ Nhiệt Ba ấn đường lúng sâu.
―― “Tuy rằng mình lớn lên xinh đẹp nhưng tính tình không tốt, kiêu ngạo ương bướng, không phải chính là dạng con gái anh ta không thích nhất sao? Lúc trước nói ly hôn, hiện tại lại không thèm nhắc đến nữa, Dương Dương lại không phải người thích tự ngược... Sẽ yêu mình sao?”
―― “Đúng vậy, không sai, mình nói mà, sao Dương Dương lại đột nhiên đối xử với mình tốt như vậy, lại lạnh lùng lạnh nhạt với Hứa Vi Nhân như vậy, thì ra là thế.”
―― “Ông trời ơi, số của con quá thảm mà! Con lại là một thế thân chú định không chiếm được tình yêu của Dương Dương!”
Rầm ――
Phòng giữ quần áo truyền đến một tiếng vang đây nặng nề.
“Ông xã, anh làm sao vậy?”
Dương Dương ấn đường nhíu chặt, từ trên mặt đất bò lên, nhanh nhẹn mặc vào cái quần mà vừa rồi anh mới vấp ống quần té ngã, đi đến trước mặt Địch Lệ Nhiệt Ba.
Anh hít một hơi thật sâu, tận lực dồn cảm xúc xuống, bình tĩnh nói: “Nói đi, em có chuyện gì muốn hỏi anh?! Nói thẳng ra đi.”
Địch Lệ Nhiệt Ba muốn nói lại thôi, hai mắt nhìn Dương Dương.
―― “Hỏi... Hay là không hỏi?”
―― “Nếu Dương Dương thật sự là người trong bài báo, khẳng định anh ta cũng sẽ không thừa nhận.”
―― “Nhưng nếu Dương Dương không phải, có cảm thấy...”
―― “Dù cảm thấy mình thích gây chuyện... Không phải cũng khá tốt sao? Hợp ý mình rồi còn đâu!”
Dương Dương chờ cô hỏi.
“Hôm nay em nhìn thấy một... À... “ Địch Lệ Nhiệt Ba hơi chần chờ, vẻ mặt suy nghĩ kế tiếp nên nói như thế nào.
Dương Dương đầy cõi lòng chờ mong nhìn cô.
“Hôm nay em nhìn thấy một bài báo, nói...”
“Nói cái gì?”
“Nói...” Địch Lệ Nhiệt Ba do dự.
―― “Không được, nếu chủ tài khoản đó nói Hứa Vi Nhân quyết định đi tìm Dương Dương, vậy không bằng mình cứ kiên nhẫn chờ một chút, nhìn xem rốt cuộc Hứa Vi Nhân chơi chiêu gì đây...”
―― “Nếu Dương Dương thật sự xem mình là thế thân, sau khi giải thích rõ ràng với Hứa Vi Nhân khẳng định sẽ ly hôn với mình.”
―― “Ly hôn thì ly hôn, ông chồng tiếp theo phải tìm trai ngoan mới được, dễ dạy!”
―― “Nhưng nếu Dương Dương không có quan hệ gì với cô ta, thì Hứa Vi Nhân cũng chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.”
―― “Như vậy, từ vấn đề này tới nói... Dương Dương sao sẽ thích mình được? Là thấy tư thế đánh người của mình rất đẹp, hay là thấy âm thanh mắng chửi người của mình rất dễ nghe?”
Địch Lệ Nhiệt Ba mỉm cười nói: “Chỉ là một bài báo sức khỏe thôi, nói không thể ngủ trễ hơn 11, nếu không tóc sẽ rụng hết. Ông xã ngủ sớm một chút nha, ngủ ngon.”
Dương Dương nhìn Địch Lệ Nhiệt Ba lên giường ngủ, liền mạch lưu loát, không có một chút chần chờ, toàn thân như đóng đinh tại chỗ, nghiến răng nghiến lợi nhìn cái đống u u trên giường kia, cả người ủ dột, toàn thân tràn ngập một luồng khí nôn nóng, đang vô cùng táo bạo chuẩn bị phát tác.
Địch Lệ Nhiệt Ba!!!
Cô hỏi đi!!!
Cô có bản lĩnh hoài nghi, sao không có bản lĩnh hỏi!!!
Cô không hỏi thì sao tôi giải thích!!!
Con ngu kia!!!
Chuyện không đáng thì làm trời làm đất chuyện đáng nói thì miệng ngậm chặt khui không rên một tiếng là sao?!!!
Con vợ ngu ngốc kia!!!!
Chắc có ngày mình chết vì bị con vợ ngu này chọc tức!!!!
Hết chương 59