Làm một người có thân phận là tổng giám đốc, trăm công ngàn việc, trừ bỏ thư điện tử quan trọng và WeChat, anh không có hứng thú đối với những loại ứng dụng mạng xã hội khác, cũng như không muốn tìm hiểu cách sử dụng.

Nhìn trên màn hình di động chợt lóe mà qua một câu thông báo ~ "Bởi vì đối phương đã chặn tài khoản này, bạn không thể tiến hành thao tác".

Lần đầu thể nghiệm bị kéo đen, Dương Dương vẫn duy trì im lặng.

Tuy rằng không dùng Weibo, nhưng mơ hồ có thể đoán được những lời này là có nghĩa gì.

Gương mặt không cảm xúc quăng di động sang một bên.

Nháy mắt xem Weibo của Địch Lệ Nhiệt Ba hơn nửa tiếng, lãng phí thời gian nửa tiếng của anh, quả nhiên là thứ mê muội làm mất cả ý chí!!!

Hai mươi phút sau, Địch Lệ Nhiệt Ba gọi video call tới.

Dương Dương nhìn thoáng qua, không tiếp.


Trực tiếp cắt đứt video call.

Năm phút đồng hồ sau, Địch Lệ Nhiệt Ba gọi lần hai.

Dương Dương lại nhìn thoáng qua, xem như không có việc gì, tiếp tục xem văn kiện.

Lại quá năm phút đồng hồ, Địch Lệ Nhiệt Ba gọi lần ba.

Ánh mắt Dương Dương từ trên màn hình máy tính chuyển dời đến màn hình di động, nhìn nhìn, sắc mặt đỡ hơn đôi chút, chậm rì rì vuốt chấp nhận video call.

Gương mặt Địch Lệ Nhiệt Ba xuất hiện ở trên màn hình.

"Ông xã, hôm nay anh đang làm gì? Có nhớ em hay không?"

Vừa chuyển video call, trong nháy mắt, Địch Lệ Nhiệt Ba biết, tài khoản Weibo tên Dương Dương chính là của ông xã Dương Dương của cô.

Avata cổ áo sơ mi cùng cà vạt chính là một phần tây trang Dương Dương đang mặc trên người.

Giọng Dương Dương rất bình tĩnh: "Có việc?"

"Không có việc gì, chính là muốn gặp anh mà thôi, hôm nay anh cũng bận sao?"


Dương Dương lời ít ý nhiều: "Bận."

Địch Lệ Nhiệt Ba biểu tình làm như có chút khổ sở: "Vậy anh có biết......"

"Không có."

"Em còn chưa nói hết lời mà!"

Dương Dương biểu tình cứng lại: "Ý của tôi là, ngày hôm nay tôi rất bận, không có thời gian chú ý chuyện khác, nếu cô không có chuyện gì quan trọng khác, cúp trước..."

"Từ từ!" Địch Lệ Nhiệt Ba cắn môi, làm như có chút khó có thể mở miệng.

Dương Dương làm như không có kiên nhẫn: "Rốt cuộc là chuyện gì?!"

"Chuyện như thế này, hôm nay xảy ra chút chuyện, trên mạng tung tin vịt em và Hàn Kiêu có một chân, còn nói em bao dưỡng Giang Niệm, nói có chứng mách có xác, có ảnh chụp có video. Ông xã, anh đừng tin những gì bọn họ nói, anh phải tin em, em là thật lòng yêu anh!"

Địch Lệ Nhiệt Ba đánh giá, cô đều nói như vậy, Dương Dương dù sao cũng phải hỏi thêm hai ba câu mới đúng.


Mấy tấm ảnh trên mạng cũng không phải giả, chẳng lẽ Dương Dương không nghi ngờ? Không ghen? Không phẫn nộ?

"Ừ, tôi tin cô."

Đầu video call bên kia, Địch Lệ Nhiệt Ba điếng người.

Ngày thường Dương Dương không có một chút tín nhiệm đối với cô, hiện tại lại bình tĩnh mở miệng nói tin cô không chút nghi ngờ.

Như thế nào? Muốn chơi trò lãnh bạo lực với cô?

"Ông xã, anh còn nhớ lúc trước ở đoàn phim có người tên là Lý Hàn Tinh vẫn luôn làm khó dễ em sao? Chính là cô ta làm! Cô ta cố ý tìm người bôi đen em, anh không thể buông tha cô ta nha!"

"Được, phong sát cô ta."

Tên đàn ông chó này, một chút cơ hội đều không để cho cô biểu hiện.

"Cảm ơn ông xã, em yêu anh nhiều lắm đóa nhoa, chụt chụt!"

Địch Lệ Nhiệt Ba trải chăn dài như vậy, làm như rốt cuộc nhớ tới cái gì: "Ông xã, anh có tài khoản Weibo hay không?"

Dương Dương mí mắt giật giật, trên mặt lạnh đến rớt da, cổ áp suất thấp làm Địch Lệ Nhiệt Ba ở cách xa trăm mét đều cảm nhận được.

"Tôi không có hứng thú cũng không có thời gian chơi loại ứng dụng mạng xã hội này"

"Em cũng nghĩ vậy."

Địch Lệ Nhiệt Ba nói: "Hôm nay có một tài khoản Weibo dám dùng tên họ của anh, xuất hiện ở dưới khu bình luận Weibo của em, nói cái gì không cần cảm ơn. Lúc ấy em đã đoán được ngay người đó không có khả năng là anh, nhất định là có người giả mạo. Cho nên em kéo đen luôn, anh nói loại người này có ghê tởm hay không? Cũng dám dùng tên họ của anh ra khè thiên hạ!"

"......"

"Ông xã, hôm nay ít nhiều nhờ Hàn Kiêu và Giang Niệm ra mặt giúp em làm sáng tỏ việc này. Nếu không còn không biết muốn ồn ào tới mức nào nữa, em phải cảm ơn bọn họ mới được."

Địch Lệ Nhiệt Ba nói: "Đợi lát nữa em phải mời anh Hàn ăn bữa cơm, Giang Niệm còn trong kỳ hợp đồng với Thiên Ngu, nhưng Thiên Ngu lại phong sát cậu ta, em muốn thay cậu ta giải quyết chuyện hợp đồng, anh thấy được không?"

"Anh Hàn?" Dương Dương hai mắt híp lại.

"Anh đừng hiểu lầm, anh Hàn rất tốt, giống như anh trai của em vậy."

Dương Dương hừ lạnh: "Tôi không hiểu lầm."

Địch Lệ Nhiệt Ba vẻ mặt vui vẻ: "Anh không hiểu lầm thì tốt rồi, em cúp máy trước nha."

"Từ từ ――" Dương Dương gọi lại.

"Còn có chuyện gì sao?"

Dương Dương nhớ tới tài khoản Weibo bị kéo đen của mình, cùng câu cảm ơn Địch Lệ Nhiệt Ba đã đăng trên Weibo kia.

Nói như thế nào... Tốt xấu gì anh cũng gọi một cuộc điện thoại, dù chuyện nhỏ không tốn sức gì, nhưng cũng là công lao, nhận không nổi Địch Lệ Nhiệt Ba một tiếng cảm ơn sao?

"Nếu nói, tài khoản Weibo giả mạo kia là tôi......"

"Ông xã! Thật là anh sao?" Giọng Địch Lệ Nhiệt Ba cực kỳ kinh ngạc.

"Không phải anh nói không chơi Weibo sao? Tài khoản kia cũng không chứng thực, em thấy nguyên dòng chữ " Nick name Dương Dương " luôn, thật là anh sao? Sao anh không bỏ hai chữ " Nick name" đi, tốt xấu cũng phải chứng minh đó là mình chứ?" Biểu tình rất giống như đang trào phúng Dương Dương.

Càng nghe càng điên người.

Dương Dương nhướng mày giận dỗi nói: "Không phải tôi."

Địch Lệ Nhiệt Ba làm ra biểu tình " em biết mà", nó: "Em biết ngay, cái thứ cẩu tặc kia sao có thể là ông xã đẹp trai của em được. Ông xã, anh hãy yên tâm, sau này chỉ cần có người dám dùng tên tuổi của anh, em thấy một lần kéo đen một lần, còn muốn báo cáo..."

" Cô ở trên mạng đối xử tốt với người khác một chút, hở chút là kéo đen, người đó lại không trêu chọc cô..."

"Tên cẩu tặc đó dám dùng tên tuổi của anh còn không có chọc em? Không được, em chính là muốn kéo đen tên cẩu tặc đó!"

"Thôi bỏ đi, cô vui là được."

Địch Lệ Nhiệt Ba nhìn đồng hồ trên màn hình di động, nói: "Ông xã, trời cũng đã khuya, không có việc gì em cúp máy trước nha, anh cũng nghỉ ngơi sớm một chút, chúc ông xã ngủ ngon, chụt chụt."

Màn hình đen.

Cắt đứt video, Dương Dương im lặng một lát, gọi điện thoại nội tuyến trong công ty, kêu Triệu Bân vào.

Trợ lý Triệu Bân gõ cửa đi vào.

Mặt Dương Dương không cảm xúc, phân phó: "Mở một tài khoản Weibo cho tôi."

Cứ việc ở một giờ trước Dương Dương nói không cần Weibo, nhưng làm cấp dưới, Triệu Bân không tư cách cười nhạo ông chủ của mình.

Rốt cuộc muốn ăn cơm.

"Yêu cầu phía chứng thực từ trang web sao?"

Nhớ tới Địch Lệ Nhiệt Ba kéo đen mình, Dương Dương giao cho Triệu Bân tài khoản Weibo kia của mình.

"Chứng thực cái tài khoản này."

Triệu Bân tiếp nhận, cực kỳ giống tài khoản Weibo của cẩu tặc, anh nào dám cười.

"Tôi lập tức đi làm ngay."

Địch Lệ Nhiệt Ba cách xa Dương Dương hàng cây số, vẻ mặt phức tạp nắm chặt di động, khóc lóc thảm thiết.

"Xong rồi xong rồi, thật là Dương Dương ra tay giúp mình, anh ta yêu mình đã sâu như vậy sao?"

――――

Sáng sớm hôm sau, Giang Niệm vẻ mặt áy náy đứng ở trước cửa phòng Địch Lệ Nhiệt Ba, đợi Địch Lệ Nhiệt Ba make-up xong ra tới, nói khẽ lời xin lỗi với cô: " Chị Nhiệt Ba, xin lỗi, em không nghĩ tới chuyện... Buổi tối ngày đó lại có thể mang đến ảnh hưởng lớn như vậy với chị."

Địch Lệ Nhiệt Ba vừa mở cửa thì thấy Giang Niệm vẻ mặt áy náy biểu tình trầm thấp, còn tưởng rằng chuyện gì to tát lắm.

Cô rộng lượng phẩy phẩy tay: "Không sao đâu, em đừng để ở trong lòng, những tài khoản đó đều lấy tiền làm việc, trắng nói thành đen, chuyện chính là như vậy đó."

"Chị không trách em?"

"Chị trách em làm gì?"

Địch Lệ Nhiệt Ba đi thẳng đến thang máy, vừa nói vừa nói: "Giang Niệm, sau này em bước vào công ty của chị, nhất định phải nhớ rõ, đừng quá xem trọng những thông tin thất thiêt trên mạng mà làm ảnh hưởng đến tâm tình của mình"

"Em phải biết rằng, những tài khoản bôi đen thanh danh của em, bọn họ cũng chỉ nói hai ba câu ở trên mạng. Trong hiện thực, bọn họ không có tư cách gặp mặt nói chuyện với em, cho nên, em không cần để bọn họ ở trong lòng. Mọi việc đã có có ê kíp và công ty thay em giải quyết, nhớ kỹ chưa?"

Giang Niệm đi sau Địch Lệ Nhiệt Ba một bước, nghe xong những lời này, dưới chân cứng lại, nhìn bóng dáng cô đơn hơi gầy của Địch Lệ Nhiệt Ba đứng ở trước thang máy, hơi hơi khép mắt: "Dạ, em nhớ rõ rồi."

Một hàng mấy người đi vào địa điểm quay phim, nhân viên đoàn phim đã chuẩn bị xong mọi khâu đoạn, Đạo diễn Từ vừa thấy người thì hỏi: "Nhiệt Ba, không có việc gì đi?"

Nhiệt Ba cười nói: "Không có việc gì."

"Không có việc gì thì tốt, chút chuyện nhỏ này đừng để ở trong lòng, lo tập trung đóng phim, đợi phim của chúng ta lên sóng, người xem thấy được kỹ thuật diễn của cô, khẳng định sẽ không nói thêm cái gì nữa."

Địch Lệ Nhiệt Ba gật đầu.

Đến sau Địch Lệ Nhiệt Ba một bước, Hàn Kiêu cùng với quản lý, trợ lý đi vào phim trường.

Ngày hôm qua, có Hàn Kiêu chủ động giúp cô làm sáng tỏ, theo lý mà nói, cô nên đến cảm ơn người ta.

Địch Lệ Nhiệt Ba đi qua, vẻ mặt thành khẩn nhìn anh: "Anh Hàn, cảm ơn ngày hôm qua anh nói chuyện giúp em"

Hàn Kiêu vẫn thờ ơ lạnh nhạt bình thản như trước, phảng phất mọi chuyện ở trong mắt anh đều không tính là chuyện gì.

"Không có việc gì, chuyện nhỏ không tốn sức gì mà thôi."

Lạc Kiệt đứng kế bên Hàn Kiêu, vẻ mặt khó chịu, nhíu mày.

Ngày hôm qua, Hàn Kiêu kiên trì đứng ra làm sáng tỏ giúp Địch Lệ Nhiệt Ba, tương đương cột hai người vào một chỗ. Hiện giờ, trên mạng xuất hiện không ít lời phê bình đối với hành động của Hàn Kiêu, việc này tuy rằng đã bình ổn, nhưng cũng xuất hiện không ít nghị luận có liên quan đến đời sống riêng tư của Hàn Kiêu.

Không lay chuyển được Hàn Kiêu, Lạc Kiệt chỉ lựa chọn ném sắc mặt cho Địch Lệ Nhiệt Ba xem.

An Nhã liếc mắt một cái, nhìn thấy Hàn Kiêu, vội đi theo mông sau Địch Lệ Nhiệt Ba tới, chờ Địch Lệ Nhiệt Ba nói xong lời cảm ơn, cô đã chờ không kịp vươn tay chào hỏi Hàn Kiêu.

"Chào Hàn tiên sinh, tôi là An Nhã, là người quản lý của Nhiệt Ba."

Hàn Kiêu nhìn cái tay kia, do dự hai giây, khoảng cách anh do dự đắn đo, Lạc Kiệt đã bước lên, chủ động cầm tay An Nhã: "Chào cô, tôi là Lạc Kiệt, là người quản lý của Hàn Kiêu."

Xem như thay mặt Hàn Kiêu giải vây.

An Nhã cười xấu hổ.

"Sớm nghe nói qua thanh danh An tiểu thư, hôm nay vừa thấy, quả nhiên không giống người thường, không bằng hai người chúng ta ngồi xuống thêm tài khoản WeChat, để tiện tâm sự với nhau"

"Xin lỗi, tôi không mang theo di động." An Nhã mạnh mẽ giật tay mình khỏi lòng bàn tay Lạc Kiệt.

Lạc Kiệt người này lớn lên là rất không tồi, rất phù hợp thẩm mỹ của cô, đáng tiếc, là gay.

Cô không có hứng thú đối với gay, cũng chưa bao giờ lãng phí thời gian ở trên người gay.

Đạo diễn Từ đang trong quá trình quay phim, quay đầu sang gọi người.

"Hai người cứ nói chuyện tiếp đi, tôi và anh Hàn đi quay phim trước."

"Từ từ"

An Nhã giữ chặt Địch Lệ Nhiệt Ba: "Nhiệt Ba, chuyện đó đã giải quyết chị cũng an tâm rồi, công ty còn có chút việc, đợi lát nữa chị phải đi, em ngoan ngoãn ở đoàn phim đóng phim dùm chị, gặp chuyện đừng kích động, nhớ gọi cho chị trước."

An Nhã suy nghĩ cái gì, Địch Lệ Nhiệt Ba còn không rõ ràng lắm sao? Hơn phân nửa là trở về vội vàng ôm anh chàng trẻ tuổi nào đó vào lòng tìm kiếm an ủi.

Cô cũng không ép buộc ở lại làm gì.

"Được rồi mà, trên đường nhớ chú ý an toàn."

Lạc Kiệt vỗ vỗ vai Hàn Kiêu, nhìn bóng dáng An Nhã rời đi, nói: "Cậu có biết hiện tại tôi nghĩ cái gì không?"

"Cái gì?"

"Tôi nghĩ, con của tôi và An Nhã nên đặt tên là mới hay."

Hàn Kiêu: "?"

――――

Tiến độ quay của đoàn phim《 Hoàng đồ 》có thể dùng cụm từ tiến triển cực nhanh tới hình dung. Từ sau khi Lý Thành Mạn thay thế vai của Lý Hàn Tinh tiến tổ, mọi việc đều suông sẻ.

Địch Lệ Nhiệt Ba đối với ánh mắt của đạo diễn Từ không thể không bội phục.

Trước đó, cô đoán bộ phim này phải quay ít nhất đến nửa năm, chiếu tiến độ này đi xuống, chắc không cần đến nửa năm, nói không chừng còn có thể đóng máy sớm trở về ăn bữa cơm tất niên với gia đình.

Nhân viên đoàn phim từ áo khoác mỏng đến áo bông thật dày, Địch Lệ Nhiệt Ba bọc đến kín mít, bên người là hai mặt trời nhỏ, một người ngồi xổm ở đầu gối đắp túi chườm nóng, trong tay cầm ly nước ấm, trong ly nước ấm là cẩu kỷ. Chưa gì cô đã thể nghiệm cuộc sông của người già.

Nhìn tuyết trắng xóa khắp phim trường, Địch Lệ Nhiệt Ba cảm giác như cách một thế hệ.

Từ mới vừa tiến tổ đến bây giờ, nháy mắt thời gian đã trôi nhanh như vậy.

"Chị Nhiệt Ba, buổi tối ngâm suối nước nóng, chị thấy sao?"

"Suối nước nóng?"

Tiểu Viên cười thần bí: "Đặt biệt chuẩn bị dành riêng cho chị đó nha"

Tới buổi tối, lúc này Địch Lệ Nhiệt Ba mới hiểu ra câu "Đặt biệt chuẩn bị dành riêng cho chị đó nha" của Tiểu Viên là có ý gì.

Là cảnh quay thêm vào đặc biệt chuẩn bị riêng cho cô và Hàn Kiêu, là cảnh nam nữ chính ngâm nước nóng ngâm ra tình cảm mãnh liệt đây mà.

Từ sau khi vào đoàn phim, Địch Lệ Nhiệt Ba cũng đã tiếp xúc với Hàn Kiêu khá lâu, từ trước hưng phấn chờ mong, cho tới bây giờ là xấu hổ cùng khó xử, tâm tình thay đổi cũng bất quá trong ba bốn tháng mà thôi.

Đạo diễn Từ đứng ở bên cạnh suối nước nóng cười nói: "Nhiệt Ba, tuy rằng suối nước nóng thoải mái, nhưng cũng đừng vì ngâm nhiều mà cố ý NG, ráng quay một lần qua, đêm nay tôi cho hai người ngâm cho đã luôn! Ok!"

"Đạo diễn Từ cứ yên tâm, nhất định diễn một lần qua!"

Nói xong, nhìn Hàn Kiêu.

Vẻ mặt Hàn Kiêu lại khá bằng phẳng, hoàn toàn không tin.

Cô cũng chỉ là do mặt dày mới nói cứng vậy thôi.

Địch Lệ Nhiệt Ba cởϊ áσ khoác ấm, giao cho Giang Niệm, cậu dùng vẻ mặt âm trầm quan sát tất cả.

Cô nghĩ là do thời tiết lạnh lẽo làm ảnh hưởng đến tâm tình của cậu nhóc xui xẻo này, cũng không để ý.

Tiếp theo, cô run rẩy bước vào suối nước nóng.

Còn đừng nói, nước suối ấm áp vây xung quanh người, vô cùng ấm áp.

Nhưng khi rời khỏi dòng nước ấm áp này, sẽ lạnh hơn gấp mấy lần bây giờ.

Hàn Kiêu cũng cởϊ áσ ấm dày bước xuống dòng nước, dưới làn nước nóng, hai người ăn mặc đều rất ít, một lớp áo trong mỏng, đặc biệt là Hàn Kiêu, sau khi quần áo bị nước thấm ướt, đường cong cơ thể có thể nhìn thấy rõ ràng.

Địch Lệ Nhiệt Ba mặt ửng đỏ, quay mặt sang nơi khác.

"Mọi người chú ý, kiểm tra tất cả một lần cuối, đã trễ thế này, chúng ta tranh thủ quay một lần qua, sớm một chút kết thúc công việc trở về khách sạn nghỉ ngơi."

Đạo diễn Từ ra lệnh một tiếng, hai người cũng bắt đầu tiến vào trạng thái diễn.

Mặt Hàn Kiêu vẫn luôn không có cảm xúc, từ lúc đóng phim chung, Địch Lệ Nhiệt Ba đều đứng ở góc độ Hàn Kiêu suy nghĩ, thấp giọng nói: "Thầy Hàn, thầy đừng khẩn trương, đợi lát nữa quay diễn, thầy có thể cách tôi xa một chút, dù sao cũng không quay dưới nước."

Đáy mắt Hàn Kiêu dần dần dày, ý nghĩa không rõ " Ừ " một tiếng.

Trận diễn này, chủ yếu là tả nam nữ chính phát triển tuyến tình cảm từ linh hồn thăng hoa đến thể xác, tiểu thuyết có miêu tả đoạn này. Hiện tại, Địch Lệ Nhiệt Ba hồi tưởng lại còn có chút đỏ mặt, cũng may đạo diễn Từ quay đoạn này hơi mơ hồ, chủ yếu đánh thẳng vào thị hiếu lãng mạng của người xem.

Suối nước nóng đầy hơi nước bốc lên trên, Hàn Kiêu một tay chống ở bên cạnh hồ, Địch Lệ Nhiệt Ba bị anh vòng ở trong ngực.

Khoảng cách mặt đối mặt, chỉ kém một chút là thân thể hai người trực tiếp dán lên.

Đặc biệt là cơ bắp như ẩn như hiện của Hàn Kiêu, Địch Lệ Nhiệt Ba chỉ liếc mắt ngấm một cái, cặp mắt kia không biết phải ngó ở nơi nào.

"Cut!"

Đạo diễn Từ đứng bật dậy, đến gần suối nước nóng, hỏi: "Nhiệt Ba, cô làm cái gì vậy? Mắt nhìn ở chỗ nào? Có phải cố ý? Muốn ngâm mình trong suối nước nóng nhiều hơn chút sao?"

Địch Lệ Nhiệt Ba liên tục xin lỗi: "Xin lỗi nhiều nha đạo diễn Từ, tôi nhất định sẽ diễn tốt."

"Được rồi, lại đến một lần."

"Mọi người chuẩn bị, action!"

Địch Lệ Nhiệt Ba lại lần nữa bị Hàn Kiêu vòng ở trong ngực, kíƈɦ ŧɦíƈɦ sóng nước đánh vào trên mặt của cô, Địch Lệ Nhiệt Ba cố gắng bình tĩnh, chậm rãi ngẩng đầu, bức bản thân quên mất cốt truyện tiểu thuyết mà bản thân đã xem qua nhiều lần.

Đáy mắt bất khuất cứng cỏi của Hàn Kiêu suốt mười năm, giờ phút này rốt cuộc có một chút nhu tình.

Màn ảnh xa khung cảnh.

Tiếng nước càng ngày càng nhanh, càng điên cuồng, sóng nước càng ngày càng khuấy động. Hai bóng dáng hòa quyện nhập làm một, trong khung cảnh hơi nước bốc hơi, dần dần mơ hồ không rõ, ngẫu nhiên truyền ra một tiếng rêи ɾỉ uyển chuyển yêu kiều.

"Cut ――" Đạo diễn Từ cười đứng lên.

"Qua!"

Hàn Kiêu nghe vậy ngẩn người, cúi người nhìn gương mặt Địch Lệ Nhiệt Ba đỏ bừng.

Cũng không biết là bởi vì suối nước nóng quá nóng, hay là cảnh diễn quá mức ái muội, vết ửng đỏ trên mặt lan tới vành tai.

Hầu kết nhúc nhích lên xuống.

"Anh Hàn, qua." Địch Lệ Nhiệt Ba xấu hổ cười, nhắc nhở anh.

Hàn Kiêu di chuyển ánh mắt, khó khăn lắm mới rời khỏi đôi mắt ngập nước gợϊ ȶìиɦ kia, im lặng cúi đầu một lát sau, rào một tiếng đứng dậy rời khỏi suối nước nóng, lập tức có nhân viên chạy đến đưa khăn lau cùng áo ấm.

"Nhanh, đi tắm rửa trước rồi thay quần áo sạch, đừng để bị cảm lạnh!"

Địch Lệ Nhiệt Ba bọc đến kín mít, chạy nhanh vào chỗ tắm rửa mà đoàn phim đã đặt từ trước.

Ngâm tắm suối nước nóng trong nửa tiếng, đổi quần áo sạch ra tới, Địch Lệ Nhiệt Ba toàn thân ấm áp.

"Nhiệt Ba, hôm nay cô vất vả rồi."

Nói xong, dừng một chút, đạo diễn Từ tiếp tục nói: "Tiến độ quay bộ phim này rất không tồi, trong suốt ba tháng quay cho đến bây giờ, ít nhiều nhờ cô và Hàn Kiêu. Hai ngày sau sẽ có truyền thông tới thăm ban phỏng vấn, cô nhìn xem phía cô có vấn đề kiêng kị gì không."

Đạo diễn Từ đưa cho Địch Lệ Nhiệt Ba một sấp giấy nặng trịch, trong đó toàn là nội dung liên quan đến câu hỏi phỏng vấn.

Địch Lệ Nhiệt Ba tiếp nhận nhìn thoáng qua, đều là những vấn đề bình thường trong sinh hoạt hằng ngày, không có gì đặc biệt.

"Không thành vấn đề."

"Vậy là tốt rồi, cô cẩn thận cân nhắc một chút, suy nghĩ đến lúc đó nên trả lời như thế nào."

Địch Lệ Nhiệt Ba gật đầu.

――――

Truyền thông thăm ban, đầu tiên là đạo diễn, sau đó đến các vai phụ, không một ai trong đoàn phim bị truyền thông buông tha.

Đương nhiên, nhất không buông tha chính là nam nữ chính.

"Thầy Hàn, trước kia thầy không đồng ý tiếp nhận bất kỳ chế tác phim truyền hình nào, cho tới nay đều hoạt động trong lĩnh vực điện ảnh màn ảnh rộng, tôi và rất nhiều fans đều muốn biết, tại sao lần này thầy lại đồng ý tham gia chế tác của đạo diễn Từ."

Hàn Kiêu nhìn đạo diễn Từ: "Trước khi tiếp nhận bộ phim này, tôi đã nói chuyện cẩn thận với đạo diễn Từ, cũng nghiên cứu qua kịch bản, xác thật rất xuất sắc, tôi sẽ không bỏ qua bất kỳ kịch bản nào mà tôi cảm thấy hứng thú."

"Cách đây mấy ngày, thầy Hàn từng ở trên Weibo khen kỹ thuật diễn của Nhiệt Ba không tồi, diễn chung cũng rất thoải mái, tôi là fans trung thành của thầy, tôi nhớ rõ trước nay thầy chưa từng công khai khích lệ bất kỳ một nữ diễn viên nào, muốn hỏi một chút Địch tiểu thư, cô có ý kiến gì đối với chuyện này không?"

Địch Lệ Nhiệt Ba có thể có ý kiến gì?

Cô hơi hơi mỉm cười: "Tôi cũng thực ngoài ý muốn, không ngờ thầy Hàn đánh giá kỹ thuật diễn của tôi lại cao như vậy. Thầy Hàn cũng là ta hợp tác quá diễn viên trung ta nhất khâm phục một vị. Cho tới nay, tôi đều lấy thầy Hàn làm mục tiêu, nếu thầy Hàn khích lệ tôi như vậy, sau này tôi đương nhiên phải càng nỗ lực hơn mới được."

Vấn đề của phóng viên không ngoài mấy loại này, trong phim ngoài đời hỏi một câu, nếu có thể đào ra chút tai tiếng tới, vậy càng tốt.

Chỉ là người bị phỏng vấn đều là cáo già có kinh nghiệm, đầu óc được rèn luyện nhiều năm ở trong giới giải trí, như thế nào sẽ bị phóng viên chui chỗ trống.

Phỏng vấn loại vấn đề này có hơn nửa tiếng đồng hồ, đã tới vấn đề tự do, đối tượng phỏng vấn có thể cự tuyệt trả lời.

"Địch tiểu thư, khoảng thời gian trước, trên mạng có truyền cô và thầy Hàn ở đoàn phim lâu ngày sinh tình, không biết có chuyện này hay không?"

"Đương nhiên không có, thầy Hàn là thần tượng của tôi, không dám khinh nhờn."

"Địch tiểu thư, cô mới xuất đạo không lâu, vẫn luôn có người gọi cô là Tiểu Hứa Vi Nhân, cô có biết Hứa Vi Nhân sắp về nước hay không?"

Địch Lệ Nhiệt Ba giật mình: "Cái gì? Hứa Vi Nhân về nước?"

"Cô không biết sao? Hai ngày trước có truyền thông chụp được ảnh Hứa Vi Nhân về đến sân bay."

Địch Lệ Nhiệt Ba biểu tình kinh ngạc đặc biệt rõ ràng.

Hàn Kiêu ấn đường nhíu lại, thay cô giải vây: "Còn có vấn đề khác sao?"

Ánh mắt phóng viên lập tức chuyển hướng sang Hàn Kiêu.

Kế tiếp, trong khoảng thời gian tự do phỏng vấn, Địch Lệ Nhiệt Ba vẫn luôn thất thần, rốt cuộc không trả lời phóng viên bất kỳ một vấn đề nào.

Trở lại khách sạn, Tiểu Viên trấn an Địch Lệ Nhiệt Ba: "Chị Nhiệt Ba, chị đừng lo lắng, Hứa Vi Nhân đã xuất ngoại nhiều năm như vậy, người xem đã sớm quên mất cô ta, hiện tại danh khí của cô ta so ra kém chị rất nhiều."

Địch Lệ Nhiệt Ba lo lắng sốt ruột, mạnh mẽ cười nói: "Chị không có việc gì, đã khuya, mấy đứa cũng đi về phòng nghỉ ngơi sớm đi, chị muốn yên tĩnh một mình."

Tiểu Viên còn muốn nói cái gì, lại bị Giang Niệm ngăn lại.

Hai người rời khỏi phòng.

"Hứa Vi Nhân là ai?" Đứng đợi thang máy, Giang Niệm hỏi Tiểu Viên.

"Hứa Vi Nhân là một nữ diễn viên rất nổi tiếng bốn năm về trước, lúc chị Nhiệt Ba xuất đạo, bởi vì lớn lên có chút giống cô ta, cho nên bị gọi là Tiểu Hứa Vi Nhân."

Giang Niệm ở trên di động tìm hình ảnh của Hứa Vi Nhân.

Ánh vào mi mắt chính là một tấm hình sân bay của Hứa Vi Nhân.

Xác thật rất giống Địch Lệ Nhiệt Ba.

"Là Hứa Vi Nhân lớn lên giống chị Nhiệt Ba." Giang Niệm trầm khuôn mặt, đóng lại di động.

Địch Lệ Nhiệt Ba chờ Giang Niệm cùng Tiểu Viên rời khỏi phòng, cô gấp không chờ nổi mở Weibo tìm kiếm tag " Hứa Vi Nhân ".

Quả nhiên, tấm ảnh ở sân bay gây ồn ào huyên náo trên mạng.

Cách bốn năm, Hứa Vi Nhân trở về trong im lặng, lại vẫn không ngăn cản paparazzi chụp hình.

Chỉ là, trong lòng ngực Hứa Vi Nhân còn ôm một đứa bé trai, thoạt nhìn ba bốn tuổi.

Ngẫu nhiên bị truyền thông chụp tới gương mặt chính diện của cậu bé, không biết nhà truyền thông nào lễ phép dữ, còn biết điều mà đánh mosaic.

Cô gửi tin tức hỏi An Nhã: "Hứa Vi Nhân đã trở lại? Chị có ảnh chụp hay video chính diện không?"

An Nhã sao có thể không có, lập tức gửi lại đây, cũng dặn dò cô đừng để việc này ở trong lòng.

Địch Lệ Nhiệt Ba nhìn video cùng ảnh chụp, phóng đại hình bé trai trong lòng ngực Hứa Vi Nhân.

Rốt cuộc đã trở lại.

Đây là phản ứng đầu tiên của Địch Lệ Nhiệt Ba.

Thân là nữ chủ, Hứa Vi Nhân ở giới giải trí chính là thẳng tiến không lùi, không người có thể kháng cự, dù là bốn năm trước nổi tiếng khắp Đại Giang Nam Bắc, hay là im lặng trở về giống như hiện tại, lấy chính là sảng văn kịch bản nữ chủ, đàn ông bu xung quanh như ong hút mật hoa.

Mà điều bí ẩn nhất trong tiểu thuyết chính là cha ruột của con trai Hứa Vi Nhân là ai.

Nhưng tiếc nuối chính là, Hứa Vi Nhân vẫn không chịu mở miệng nói, cũng không cho con mình làm xét nghiệm AND với bất kỳ người đàn ông nào xung quanh cô ta.

Mỗi một người đàn ông từng quan hệ với Hứa Vi Nhân đều cho rằng đó là con trai của mình.

Đương nhiên, cũng bao gồm Dương Dương, tên đàn ông chó kia!

Đáng tiếc, tên chó kia không có vòng sáng lấp lánh của nam chủ, mỹ nhân đã bị nam chủ tóm gọn.

Nam chủ cũng cam chịu đứa bé là con của mình, sau khi tu thành chính quả với nữ chủ, lại không làm xét nghiệm AND hay bất kỳ hành động chứng minh huyết thống nào.

Tình yêu này, còn bền vững hơn so với vàng bạc châu báo, làm người cảm động.

Đứa nhỏ này rất giống Dương Dương, có một đôi mắt xinh đẹp, cái mũi nhỏ, miệng nhỏ, Dương Dương có đứa bé đó cũng có. Quả thực giống nhau như đúc, không cần xét nghiệm ADN, cô cá hết gia tài...

Đây là con trai của Dương Dương!

Hết chương 37

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play