Chương 101:

“Không biết nấu ăn chứ gì, nếu cậu có khả năng thì đừng có ăn.” An Hạ chắc là đang giặt giũ, có tiếng nước ở bên kia.

“An Hạ ngoan, cậu là tốt nhất…”

An Hạ bị cô vướng vào đến mức chỉ có thể hứa: “Ok ok, ngày mai mình sẽ đến.”

Sáng hôm sau An Hạ cũng đến, nhưng một ‘tên vướng víu’ cũng đến theo.

“Bùi Chính Thành?”

Diệp Du Nhiên quay sang nhìn An Hạ: “Chuyện gì thế?”

An Hạ nói răng rắc: “Lúc tớ gặp hai tên không ra gì trên đường, anh ấy đã giúp tớ đấy. Anh ấy nghe nói tớ đến nhà cậu chơi, thế là nài nỉ ỉ ôi đòi đi theo…”

“Tôi năn nỉ ỉ ôi đòi đi theo? Ngực nhỏ, đây là thái độ của cô đối với ân nhân cứu mạng mình đó à?” Bùi Chính Thành đưa tay ra ấn lên đầu An Hạ.

Bùi Chính Thành vóc người cao to, bàn tay lại dài, An Hạ không cao mà tay chân cũng chẳng đủ dài. Lúc bị Bùi Chính Thành ép đầu như thế, cô có giương nanh múa vuốt kiểu gì cũng chẳng thể chạm vào được Bùi Chính Thành, điều này khiến hành động của cô trông thật buồn cười.

“Ngực nhỏ, tôi không thể ngờ tay cô lại ngắn thế, hahaha!” Bùi Chính Thành liều lĩnh chế nhạo An Hạ.

Diệp Du Nhiên trông cũng cảm thấy buồn cười, nhưng cô vẫn phải đứng về phía người bạn thân nhất của mình. Cô gọi với ra sau Bùi Chính Thành: “Mộ Tấn Dương.”

Bùi Chính Thành ngay lập tức thả An Hạ ra, nhảy một bước thật dài: “Tấn Dương?”

Nhìn lại, anh ta chẳng thấy ai cả rồi mới biết là mình đang bị lừa.

Nhân cơ hội này, An Hạ cầm xẻng lên đuổi theo anh ta quanh nhà.

Phải mất một lúc mới yên tĩnh trở lại.

An Hạ mở tủ lạnh, liếc nhìn những thứ bên trong: “Trưa ăn lẩu được không?”

Bùi Chính Thành đứng cạnh cô ấy khịt mũi: “Gần đây tôi nóng lắm.”

“Nóng thì bớt lắm lời đi!” An Hạ lấy ra một miếng thịt bò đánh trực tiếp vào Bùi Chí Thành.

Lần này Bùi Chính Thành đã học được một chuyện rất khéo léo, thay vì cãi nhau với cô, anh ta chạy đến bên Diệp Du Nhiên: “Chị dâu, ngực nhỏ đánh tôi.”

Diệp Du Nhiên đang nhặt rau, ngước nhìn anh ta khẽ nói: “Nếu tôi gọi anh là cây tăm nhỏ, anh có đánh chết tôi không?”

Bùi Chính Thành đang uống nước. Đột nhiên nghe những lời cô nói, anh trực tiếp sặc ra: “Khụ khụ…”

An Hạ cũng nhìn Diệp Du Nhiên với khuôn mặt thâm sâu, lắc đầu thở dài: “Phụ nữ có chồng đúng là không kị những lời mặn chát* như này nhỉ.”

*một kiểu nói chuyện tục.

Diệp Du Nhiên: “…” Nói như kiểu cô ăn mặn lắm.

An Hạ tiếp tục: “Nữ thần lạnh lùng cuối cùng cũng bước xuống thần đàn và trở thành nữ thần độc mồm rồi!”

Diệp Du Nhiên liếc nhìn An Hạ.

An Hạ lè lưỡi lắc đầu với cô, sau cũng ngừng nói.

Bùi Chính Thành trốn sang một bên, chụp một vài bức ảnh đang nhặt rau của Diệp Du Nhiên gửi sang cho Mộ Tấn Dương.

Cũng không quên kèm theo một câu: “Tấn Dương, vợ cậu nhặt rau mà cũng xinh đẹp như vậy.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play