Chương 723:

Cô vừa nói chuyện, thì muốn tiến lên nhìn, kết quả là thấy từng bình luận có nội dung giống nhau.

“Tổng giám đốc Mộ chớ kinh sợ, là một người đàn ông, phụ nữ ấy mà, bốp một trận sẽ đàng hoàng ngay!”

Phía dưới liên tiếp có một đội hình chỉnh tề.

Thật ra Mộ Tấn Dương không biết rõ lắm “bốp” là ý gì, nhưng đại khái có thể đoán được.

Sắc mặt Diệp Du Nhiên chợt đỏ lên, đoạt điện thoại lại, nhấn khóa màn hình: “Mấy cái này đều là gì vậy?”

Nụ cười trên mặt Mộ Tấn Dương sâu thêm mấy phần, tiến tới, dựa vào trán cô, hỏi cô: “‘Bốp’ là ý gì?”

Diệp Du Nhiên giơ tay lên vỗ vỗ trên đầu anh, phát ra một tiếng bốp.

Sau đó, sắc mặt cô bình tĩnh nói: “Chính là ý này, có điều anh dám đánh em, em sẽ liều mạng với anh.”

Nói xong, Diệp Du Nhiên đứng lên, vừa đi ra ngoài vừa hét: “Thịt Bò, đi ra ngoài tản bộ.” “Gừ gừ…”

Một lúc sau, Thịt Bò không biết từ đâu nhảy ra, vây quanh Diệp Du Nhiên vui sướng chạy xung quanh hai vòng, theo cô đi ra ngoài.

Mộ Tấn Dương mím chặt môi, cầm lấy điện thoại ra đăng kí một nick Facebook, mang theo đề tài “Người không bằng chó” đăng lên Facebook: Làm thế nào thần không biết quỷ không hay vứt con chó trong nhà, mà không bị vợ phát hiện?

Cả nhà tải appt ruyện hola đọc tiếp nhiều nhiều nhé! Tin Facebook này vừa đăng lên, thì có người nhanh chóng bình luận.

“Chẳng lẽ anh cũng giống tổng giám đốc Mộ?”

“Nick phụ của tổng giám Mộ, giám định xong!”

“Tổng tài đại nhân, em là tiểu yêu tinh của anh đây!”

Mộ Tấn Dương: “…”

Anh cũng điên rồi, lại đăng bài Facebook kiểu này.

Sắc mặt anh xanh mét xóa Facebook, sau đó đi ra cửa tìm Diệp Du Nhiên và Thịt Bò.

….

Ngày tháng không nhanh không chậm trôi qua mấy ngày, cuộc sống của Diệp Du Nhiên với lúc vừa về không có gì khác biệt.

Chỉ là đổi một nơi khác mà thôi.

Mặc dù cô trở lại Vịnh Vân Thượng ở, nhưng đồ đạc trước kia căn hộ, cũng không đem đi.

Buổi trưa, Diệp Du Nhiên ăn cơm ở bên ngoài xong, đang chuẩn bị trở về công ty, đã nhìn thấy Diệp Yến Nhi khí thế hung hăng đi về phía cô.

Cô đã có một khoảng thời gian không gặp Diệp Yến Nhi rồi.

“Diệp Du Nhiên!”

Diệp Yến Nhi liếc mắt nhìn thấy cô.

Diệp Du Nhiên khoanh tay, nhìn về phía Diệp Yến Nhi: “Có chuyện tìm tôi?”

Cũng không biết Diệp Yến Nhi có nghe thấy lời nói của Diệp Du Nhiên không, cô ta tự mình mở miệng nói: “Diệp Du Nhiên, là cô giở trò quỷ có đúng hay không? Cô đã sống tốt như vậy rồi, tại sao còn muốn tới hại tôi? Tôi chưa từng thấy người đàn bà nào hèn hạ hơn cô!”

Sắc mặt Diệp Du Nhiên trầm xuống, bật cười một tiếng nói: “Bởi vì chị không nhìn thấy chính mặt của chị, cho nên mới không biết chính mình hèn hạ hơn mà thôi.”

“Cô!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play