Chương 716:
Phía dưới còn đính kèm thêm vài bức ảnh, cùng một vài lời bình luận nhìn thật nhưng không phải thế.
Trong bình luận có vô số suy đoán.
Ngày thứ hai, lại có tiến triển mới, truyền thông chỉ ra, minh tinh đó là Cố Hàm Yên, vị hôn phu là Tổng Giám đốc Mộ Tấn Dương của tập đoàn LK, kẻ thứ ba là cô hai Diệp Du Nhiên của nhà họ Diệp, giám đốc điều hành mới nhận chức của truyền thông Hải Nguyệt.
Cô lướt đến trang mới nhất.
“Theo báo cáo, đoạn thời gian trước Diệp Du Nhiên đã đi làm một dự án phúc lợi công cộng ở miền núi, mà không lâu sau đó thì Tổng Giám đốc Mộ Tấn Dương của tập đoàn LK cũng đi theo lên, rốt cuộc là lấy danh nghĩa công việc để bí mật gặp gỡ hay là sự thật…”
Ngay sau tin đó thì có một bài báo cáo phân tích về truyền thông Hải Nguyệt, vẫn do một phóng viên bí mật ghi lại.
Sắc mặt của Diệp Du Nhiên bình tĩnh xem xong, ngước mắt nhìn khuôn mặt nghiêm trọng của Mộ Tấn Dương đang nhìn cô, không tự chủ được cười lên: “Anh nghiêm trọng như vậy làm gì?”
“Tôi sẽ xử lý tốt chuyện này.” Mộ Tấn Dương cũng không nhiều lời, trầm mặc nói một câu như vậy, thì đứng dậy dọn dẹp thức ăn trên bàn.
Diệp Du Nhiên nhìn thấy thế thì cũng giúp anh dọn dẹp một tay.
Hai người trầm mặc dọn dẹp xong phòng bếp, Diệp Du Nhiên cởi tạp dề chuẩn bị đi ra ngoài thì bị Mộ Tấn Dương cản đường.
Mộ Tấn Dương cao hơn cô một khúc, đứng trước mặt cô, cảm giác bị áp bứt rất lớn.
“Không tức giận à?” Mộ Tấn Dương hỏi cô.
Diệp Du Nhiên bật cười nói: “Có gì phải tức giận chứ, tin tức trên đó đều là giả.”
Ánh mắt Mộ Tấn Dương khóa chặt trên người cô, gần như muốn nhìn thấu con người cô.
Một hồi lâu, anh chỉ nói một câu: “Tin tôi, hửm?”
“Ừ.” Diệp Du Nhiên gật đầu.
Ngày hôm nay, bọn họ không ra ngoài, ngoài việc Nam Sơn có đến một lần thì cũng không gặp ai khác nữa.
…
Ngày hôm sau.
Diệp Du Nhiên tỉnh dậy, lên mạng xem tin tức.
Qủa nhiên, trên bản tin đã treo một tiêu đề “Hôm nay Tổng Giám đốc tập đoàn LK tổ chức buổi họp báo ở Ngọc Hoàng Cung.”
Các bài báo cáo và bài văn nói về quan hệ giữa ba người trong một đêm đã tăng lên rất nhiều, các loại suy đoán ác ý cũng theo đó mà ùa vào.
Trong lòng Diệp Du Nhiên thế mà không dao động chút nào.
Mộ Tấn Dương ở phía sau dán vào lưng cô, anh nghiêng đầu, nắm lấy tay cô, để điện thoại xuống trước mặt mình.
Anh nhìn cô, sau đó tựa đầu vào hõm vai của Diệp Du Nhiên, bất mãn lên tiếng: “Gần đây tôi không ở đây, bọn họ đã quá lỏng lẻo rồi, đến cả tiêu đề cũng ghi không rõ ràng, rõ ràng là Tổng Giám đốc và vợ của Tổng Giám đốc cùng nhau mở cuộc họp báo.”
Giọng nói của anh mang theo sự mơ hồ khi tỉnh dậy, vô cùng lười nhác.