Chương 655:
Trong nhà hàng.
Lục Thời Sơ đưa tay cắt miếng bít tết một cách tao nhã, giọng anh bình tĩnh như thường lệ: “Hai năm nay em làm gì?”
“Cũng giống như bây giờ, học tập và làm việc, nhưng mà rất đầy đủ.” Động tác cắt thịt bò của Diệp Du Nhiên khẽ khựng lại.
Lục Thời Sơ nở một nụ cười dịu dàng: “Con gái không nên đặt nặng quá nhiều vào sự nghiệp, nên biết làm đẹp và sống thoải mái một chút.”
Diệp Du Nhiên cười đùa: “Sinh ra vốn đã đẹp rồi thì không cần chú ý làm đẹp nhiều nữa, nên chừa đường sống cho mấy cô gái chưa kết hôn nữa chứ.”
“Có lý.” Lục Thời Sơ bị cô chọc đến cười ra tiếng.
Diệp Du Nhiên cũng cười theo, cô nghĩ cứ như vậy mà đổi đề tài nói cũng được rồi.
Nhưng mà, sau đó Lục Thời Sơ lại nói: “Nhưng anh nghĩ, trong lòng chú Diệp cũng hy vọng em có thể sống thoải mái và tự tại một chút.”
Thần sắc trên gương mặt của Diệp Du Nhiên khẽ khựng lại, cô đặt dao nĩa xuống, sắc mặt buồn rầu thêm vài phần.
Cô sở dĩ trở về thành phố Vân Châu, còn có một lý do quan trọng khác, đó là ba của cô, Diệp Chí.
“Xin lỗi.”
Thấy sắc mặt của cô như vậy, trái tim của Lục Thời Sơ liền thắt lại, mặc dù biết rõ chỉ cần nhắc đến Diệp Chí là Diệp Du Nhiên sẽ buồn, nhưng anh vẫn nhắc.
Anh chỉ cảm thấy có chút tức giận.
Anh đã nhìn Diệp Du Nhiên từ nhỏ cho đến khi lớn lên.
Từ thời thơ ấu, đến thời thiếu nữ của cô, anh đều tham gia.
Với cô, anh là anh trai và cũng là cha.
Diệp Du Nhiên rũ tầm mắt xuống, che đi thần sắc nơi đáy mắt mình, thanh âm buồn bã nói: “Không có tìm được ba, cậu đã nhờ các mối quan hệ để giúp em tìm ở khắp các nhà tù mà ba có thể ở nhưng cũng không tìm được, anh Thời Sơ, anh nói xem, ba em, có phải là đã…”
Đã chết rồi.
Năm đó, Huỳnh Tiến Dương cũng có nói, ba của cô chết rồi.
Nhưng mà sao cô lại có thể tin được?
Thế nhưng, sau này khi Phong Hải tìm giúp cô, cô không tin cũng không được nữa rồi.
Nhà họ Phong là nhà giàu có tiếng ở phương Bắc, có một địa vị nhất định, để tìm một người ở trong tù thì vốn không khó.
Nhưng, thật sự là không tìm được.
Phong Hải đã kiên nhẫn bảo thủ hạ tìm giúp cô từ lần này đến lần khác, nhưng vẫn không có bất kỳ tin tức nào.
Lục Thời Sơ hỏi cô: “Cậu của em?”
Diệp Du Nhiên lại cúi thấp đầu hơn, cô sụt sịt: “Phong Hải, nhà họ Phong ở Cảnh Thành.
Sắc mặt Lục Thời Sơ chợt lóe qua một tia kinh ngạc.
Sau khi ba Diệp và mẹ Diệp kết hôn thì đã dọn đến cạnh bên nhà Lục Thời Sơ.
Sức khỏe của mẹ Diệp yếu ớt, sau khi kết hôn phải điều dưỡng đến mấy năm mới bắt đầu thụ thai.
Cũng chính vì như vậy, Diệp Chí tuy là cậu cả của nhà họ Diệp, nhưng con gái lại nhỏ hơn con gái của cậu hai Diệp Nguyên Minh đến hai tuổi.
Nhưng mà, thần may mắn vẫn chưa đến với gia đình Diệp Du Nhiên.
Lúc mẹ Diệp sinh Diệp Du Nhiên, vì sinh khó mà đã qua đời.