Chương 649:

Diệp Du Nhiên lười biếng quan tâm đến cô ta, cô trực tiếp nhấc điện thoại bàn gọi cho quầy tiếp tân: “giải trí Hải Nguyệt không phải là cái chợ cá, sau này không được để cho người nào người nấy cũng được vào như vậy nữa, lần này tôi bỏ qua, nếu còn có lần sau thì chuẩn bị thu dọn đồ đạc rời khỏi đi.”

Cho dù cô và Cố Hàm Yên không có thù xưa oán cũ đi nữa thì cũng không được để người khác tùy tiện ra vào văn phòng của cô như vậy.

Dù sao cô cũng là giám đốc của công ty, trong tay cô có rất nhiều văn kiện nội bộ cần phải bảo mật.

Từ một khía cạnh khác mà nói, thì trong công ty vẫn còn rất nhiều người xem thường, không phục cô.

“Giám đốc Diệp, chú ý thái độ nói chuyện của cô đi, nếu như tin tức mà tôi nhận được là chính xác, thì năm nay công ty của các người đang chuẩn bị quay một bộ phim, mà đạo diễn của bộ phim này đã liên hệ với trợ lý của tôi nhiều lần rồi.”

Đáy mắt Cố Hàm Yên lóe qua một tia đắc ý.

Tuy những lời vừa nãy mà Diệp Du Nhiên nói rất trắng trợn, rất vô lý.

Nhưng nó cũng nói rõ, sau khi Diệp Du Nhiên quay trở về thì vẫn chưa tìm Mộ Tấn Dương để hòa hợp.

Có lẽ, trong lòng của Diệp Du Nhiên vẫn còn rất hận Mộ Tấn Dương.

Như vậy thì tốt.

“Cô nghĩ fans của cô thích cô vì điều gì?” Diệp Du Nhiên ung dung hờ hững nâng ly trà lên uống một ngụm, cô ngước mắt nhìn cô ta, ý cười vô cùng mập mờ.

Cố Hàm nhướng mày: “Bọn họ thích tôi đương nhiên là vì sự nỗ lực của tôi rồi.”

Đối với điểm này, cô rất là kiêu ngạo, chính vì những sự nỗ lực và cống hiến của cô ta nên mới đổi lại được thành quả hôm nay.

“Phải a, kể từ năm mười mấy tuổi cô ra mắt đến hôm nay, đã hơn 10 năm rồi, đi đến được ngày hôm nay, chắc chắn là chịu rất nhiều cực khổ.”

Thanh âm của Diệp Du Nhiên rất nhàn nhạt, không nghe ra được cảm xúc gì.

Cố Hàm Yên cảnh giác nhìn cô: “Đây là chuyện của tôi.”

“Nhưng mà hôn phu của cô là chồng của tôi a, nếu như để cho các fans hâm mộ của cô biết, cô đính hôn với một người đàn ông đã kết hôn, cũng không biết chắc là bọn họ có còn thích cô nữa hay không, dù sao đâu phải ai cũng giống như cô, tâm lý vặn vẹo, ham muốn chồng của người khác.”

Nụ cười trên khuôn mặt của Diệp Du Nhiên càng lúc càng sâu, nhưng cả người cô lại âm lãnh vô cùng.

Cố Hàm Yên nghe vậy, đôi chân có chút loạng choạng, cô ta nhìn Diệp Du Nhiên với vẻ khó tin.

Nhưng rất nhanh cô ta đã hồi phục lại vẻ bình tĩnh, nụ cười đắc ý: “Cô làm như vậy thì có ý nghĩa gì chứ? Tấn Dương không yêu cô, chứ nếu không sẽ không để cô ở lại đó, chuyện của đứa bé, tôi cũng rất lấy làm tiếc.”

“Im miệng! Cút ra ngoài!”

Diệp Du Nhiên đứng phắt dậy, cô cầm ly nước trước mặt ném ra ngoài.

‘Xoảng’ một tiếng, chiếc ly tan nát.

Chính vào lúc này, Lê Bách Lạc vội vàng đẩy cửa bước vào, thanh âm mang theo lo lắng: “Giám đốc Diệp, sao vậy?”

Lúc ánh mắt cô lia đến chỗ của Cố Hàm Yên, liền lóe lên một tia kinh ngạc: “Nữ…nữ thần Yên!”

Diệp Du Nhiên quay đầu nhìn cô, ánh mắt sắc bén: “Ai cho cô vào đây, ra ngoài!”

“Xin, xin lỗi.”

Lúc Lê Bách Lạc rời đi còn lưu luyến nhìn Cố Hàm Yên một cái nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play