Chương 623:
Thành phố Vân Châu dường như không thay đổi nhiều so với lúc cô rời đi.
Vẫn tòa các tòa nhà cao tầng sừng sững, xe cộ nhộn nhịp.
Chỉ là, cô lại không còn là cô trước đây.
Lúc này, xe dừng lại trước một khu cao cấp.
Lê Bách Lạc tò mò nhìn Diệp Du Nhiên, nhắc nhở cô: “Cô Diệp, tới rồi.”
“Làm phiền cô rồi.”
Diệp Du Nhiên nói xong, thì mở cửa xe đi xuống, nhấc hành lý đi vào hẻm.
Cho đến lúc bóng Diệp Du Nhiên biến mất, Lê Bách Lạc mới vỗ vỗ ngực mình, thì thầm: “Căng thẳng chết mất.”
Không nghĩ tới tổng thanh tra tập đoàn phái tới lại trẻ trung xinh đẹp như vậy, hơn nữa xem ra rất lợi hại, hoàn toàn chính là bộ dạng nữ cường nhân!
…
Trước khi Diệp Du Nhiên đến thành phố Vân Châu, Phong Hải nói muốn mua cho cô một căn biệt thư, nhưng một mình cô không muốn ở nơi quá to, cho nên mới chọn căn hộ này.
Là khu cao cấp nhất thành phố Vân Châu, tầm nhìn và ánh sáng cực kỳ tốt.
Diệp Du Nhiên ở trên lan can nhìn ra xa một lúc, thì quay về phòng, bắt đầu sắp xếp đồ đạc.
Tắm xong đi ra, cô tiện tay mở tivi, bắt đầu lau tóc.
“Những ngày gần đây, giám đốc tập đoàn LK tham dự hội nghị hợp tác thương nghiệp, được hỏi có phải sẽ kế thừa gia tộc Mogwynn không, thì không phủ nhận…”
Diệp Du Nhiên dừng động tác lau tóc.
Cô máy móc ngẩng đầu, ánh mắt tiếp xúc với màn hình tivi, mới phát hiện đã thay đổi hình ảnh.
Hai năm này, cho dù cô không có ý dò hỏi tin tức về Mộ Tấn Dương, nhưng tin tức có liên quan tới anh lại giống như rắn trơn trượt, luôn bò vào.
Thường làm cô, tránh cũng không thể tránh khỏi.
Diệp Du Nhiên thở phào, tắt tivi, lau khô tóc xong, thì chui lên giường, bắt đầu ngủ.
…
Một phía khác, trụ sở chính tập đoàn LK bờ kia đại dương.
Nam Sơn ôm đống giấy tờ đi vào văn phòng giám đốc.
“Ông chủ, những thứ này đều là giấy tờ cần anh ký tên.”
Nam Sơn vừa nói, vừa mở giấy tờ đưa tới trước mặt Mộ Tấn Dương: “Đây là phương án hợp tác của công ty đầu tư, chính là công ty lần trước của người tên Từ Du Nhiên…”
Lời anh ta còn chưa nói xong, thì đã nhìn thấy Mộ Tấn Dương ký tên mình lên trên.
Nam Sơn lộ ra sắc mặt khó coi, do dự một chút, mới kiên trì nói: “Ông chủ, phương án hợp tác của công ty này không phải tốt nhất, chúng ta hoàn toàn có lựa chọn tốt hơn…”
“Ừ.” Mộ Tấn Dương chỉ nhàn nhạt đáp một tiếng, bắt đầu mở giấy tờ khác.
Phương án này vừa bắt đầu, Nam Sơn còn chưa xem kỹ, nhưng ông chủ lại trực tiếp ký tên, còn muốn tự mình theo sát, về phần nguyên nhân…
Hai năm này, tình huống này xảy ra quá nhiều lần, Nam Sơn vẫn là nhịn không được mở miệng nói: “Là Từ Du Nhiên, không phải Diệp Du Nhiên!”
Động tác trên tay Mộ Tấn Dương dừng lại, mở miệng nói: “Anh có thể ra ngoài rồi.”