Chương 555:

“Buông tay.”

Khuôn mặt lạnh lẽo của Diệp Du Nhiên nhìn về phía Huỳnh Tiến Dương, cô không biết trên người của anh ta còn có vết thương nào hay không, sao lại có sức lực lớn như vậy từ đâu ra.

Cô âm thầm dùng sức cũng không tránh thoát được hoàn toàn sự kiềm chế của anh ta.

Người đến người đi trong đại sảnh, đã có không ít người nhận ra là Diệp Du Nhiên và Huỳnh Tiến Dương.

“Em vẫn chưa trả lời câu hỏi của anh.”

Trên mặt Huỳnh Tiến Dương lộ ra thần sắt cố chấp, móng vuốt đang nắm lấy tay của Diệp Du Nhiên cũng càng dùng sức hơn.

“Anh buông tay trước đi.” Trên mặt Diệp Du Nhiên xuất hiện tức giận.

Từ lúc đầu cô đã không có cảm giác gì với Huỳnh Tiến Dương, giờ phút này thậm chí đã cảm thấy có chút chán ghét.

“Mộ Tấn Dương thì có cái gì tốt mà lại có thể để em cam tâm tình nguyện đi theo hắn ta? Nếu không thì em đi theo anh đi, anh sẽ về ly hôn với Yến Nhi, có được không hả? Dù sao thì anh với cô ấy kết hôn cũng là do bị ép buộc.”

Đột nhiên Huỳnh Tiến Dương lại nở nụ cười.

Vẫn may là âm thanh của anh ta không lớn, chỉ có hai người bọn họ có thể nghe được.

Anh ta đã nói cái gì vậy?

Sắc mặt Diệp Du Nhiên hoảng sợ nhìn Huỳnh Tiến Dương, anh ta đây là bị điên rồi hả, cái gì mà ly hôn?

Đúng vào lúc này, Huỳnh Tiến Dương vẫn luôn lôi kéo cô không chịu buông lại đột nhiên thả lỏng tay ra, cả người hơi lảo đảo một chút, sau đó ngã xuống trên ghế sofa.

Diệp Du Nhiên lấy lại tinh thần trong giật mình lo lắng, vừa ngẩng đầu liền đối diện với gương mặt tràn đầy vẻ u ám của Mộ Tấn Dương.

Cô há to miệng, trong lúc nhất thời không biết nên mở miệng nói cái gì.

Mộ Tấn Dương cũng không cho cô có cơ hội mở miệng nói chuyện.

Anh nắm tay của Diệp Du Nhiên liền nhanh chân đi ra ngoài.

Bước chân của anh rất vội vã, bước chân của Diệp Du Nhiên nhỏ hơn nên chạy chậm mới có thể đuổi theo anh được.

Đi vài bước, dường như cô nghĩ đến điều gì đó, mãnh liệt quay đầu lại, vừa vặn đối diện với vẻ mặt âm u của Huỳnh Tiến Dương, ở phía sau anh ta là Mộ Chính, ánh mắt cũng có chút quái dị.

Trở lại trong xe, Mộ Tấn Dương cũng chỉ trầm mặt lái xe.

Diệp Du Nhiên có thể cảm giác được trên người anh sắp bộc phát tức giận.

Áp suất trong xe thấp đến nỗi làm người khác cảm thấy ngạt thở, cho đến khi đến trước cửa biệt thự mới dừng lại.

Hai người cũng không bước xuống xe.

Mộ Tấn Dương im lặng ngồi ở vị trí lái xe, sau một lúc lâu, không biết lấy từ đâu ra một điếu thuốc, hít một hơi thật sâu.

Mùi thuốc lá tràn ra bên trong không gian xe chật hẹp.

Mùi khói xâm nhập vào trong mũi của Diệp Du Nhiên, nó khiến cô khó chịu, cô không khống chế được mà ho sặc sụa.

“Khụ khụ…”

Cô cuống quýt mở cửa xe ra bước xuống, một tay vịn vào cửa xe liền bắt đầu nôn ói.

Mộ Tấn Dương vẫn ngồi trong xe, nhìn thấy cô như vậy, sắc mặt đột nhiên thay đổi, anh nhanh chóng đưa tay dập tắt thuốc lá, mở cửa xe bước qua phía cô.

Sắc mặt anh lo lắng đưa tay đỡ lấy Diệp Du Nhiên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play