Chương 528:

Lúc cô xuống lầu, giống như kẻ trộm, đi lại rất khẽ.

Vừa đi, vừa chồm người nhìn đại sảnh.

Không có ai.

Đi tới nhà bếp, cô liền nghe thấy tiếng chiên đồ “xèo xèo”.

Cô hóp bụng lại, cẩn thận đi tới cửa nhà bếp, nghiêng đầu nhìn Mộ Tấn Dương đang giơ tay bày dĩa thức ăn.

Xem ra rất bình tĩnh, không giống tức giận.

Diệp Du Nhiên đang chuẩn bị xoay người đi, giả bộ không lén tới, thì nghe thấy Mộ Tấn Dương nói: “Đi vào bưng bữa sáng.”

“…” Sau lưng anh cũng có mắt sao!

“Chào buổi sáng!” Diệp Du Nhiên trưng ra nụ cười đi vào, nhìn bữa sáng trong dĩa, cười ha hả nói: “Trứng chiên hôm nay, chiên thật đẹp.”

“Ừ.” Mộ Tấn Dương lãnh đạm đáp một tiếng, cho trái trứng chiên còn lại vào dĩa.

Diệp Du Nhiên cắn môi, vội bưng bữa sáng đi.

Mộ Tấn Dương đi theo sau lưng cô, thấy bộ dạng chuẩn bị ăn, híp mắt nhìn cô: “Diệp Du Nhiên, em không thấy anh đang tức giận sao?”

“A?”

“Ăn sáng, hôm nay đừng nói chuyện với anh.” Mộ Tấn Dương hừ lạnh một tiếng, cúi đầu bắt đầu ăn sáng.

Diệp Du Nhiên còn có chút mê mang, Mộ Tấn Dương đang tức giận, cô biết, nhưng mà “hôm nay đừng nói chuyện với anh” là có ý gì?

Mộ Tấn Dương chậm rãi ăn sáng, cả người tản ra hơi thở cao quý người lạ chớ tới gần.

Diệp Du Nhiên chỉ đành im lặng ăn, nhưng vừa ăn một miếng, dạ dày đột nhiên cuồn cuộn, cô để dao nĩa xuống liền chạy vào nhà vệ sinh.

“Ọe!”

Diệp Du Nhiên ôm bồn cầu ói ra.

Mộ Tấn Dương theo sát phía sau cô: “Diệp Du Nhiên!”

“Đừng tới…Em còn muốn ói!” Diệp Du Nhiên nhanh chóng nói xong, lại bắt đầu nôn.

Nhà vệ sinh chung tầng Diệp Du Nhiên mặc dù không nhỏ, nhưng vị chua vừa bay ra, thì không thể tản hết nhanh như vậy.

Mộ Tấn Dương nghe cô nói vậy, quả nhiên xoay người ra ngoài.

Diệp Du Nhiên sững sờ một chút, đáy lòng đột nhiên buồn bã.

Nhưng Mộ Tấn Dương rất nhanh đã quay lại, trong tay anh cầm ly nước lọc.

Đi tới phía trước Diệp Du Nhiên, quỳ xuống lau khóe môi còn dính chất lỏng cho cô, sau đó đút nước cho cô uống.

“Uống chút nước trước đã.”

Diệp Du Nhiên vừa ói đến chảy cả nước mắt, bây giờ trên mi mắt vẫn còn nước mắt đọng lại.

Cô vừa rồi còn cho rằng anh thật sự ra ngoài.

Nhận ly nước, uống một ngụm, cô lại cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play