Chương 520:

Cô bình ổn lại tâm trạng thì mới đẩy cửa bước vào tìm Mộ Tấn Dương.

Mộ Tấn Dương đang nghe điện thoại.

Anh đứng trước cửa sổ chạm đất, một tay đút trong túi quần, trầm tĩnh nghe người đầu dây bên kia nói, trong mắt là cả một mảng thâm ý.

Thấy Diệp Du Nhiên bước vào, anh chỉ nói với người đầu dây bên kia: “Chuyện này anh đi làm.”

Sau đó thì cúp máy đi đến chỗ cô.

“Sao lại đến đây?”

Mộ Tấn Dương bước tới, ôm cô ngồi trên ghế sô pha.

Diệp Du Nhiên vừa nhận điện thoại của Diệp Thành, cảm xúc không tốt, lại bởi vì muốn nhờ anh nên biểu hiện cũng thuận theo một chút.

Cô quay qua nhìn anh một lát, sau đó hôn lên mặt anh.

Ánh mắt của Mộ Tấn Dương dường như có vài phần biến hóa, tay của anh thuận thế trượt từ bả vai của cô xuống eo, sau đó ôm cô thật chặt, đặt trước người mình.

Giọng nói mang thoe một loại mị hoặc kỳ dị: “Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?”

“Không… không có gì…” Cô thế này mà cũng có thể nhìn thấu sao?

Mộ Tấn Dương nhếch môi cười, yên tĩnh, dùng ánh mắt tà mị nhìn cô.

“Thật?”

“Thật… thật mà…” Diệp Du Nhiên căng thẳng nên nói lắp, thế nhưng bị phát hiện có chuyện muốn nhờ anh, khiến cô thấy xấu hổ không biết mở lời thế nào.

Mộ Tấn Dương bị dáng vẻ nói lắp của cô chọc cười, giọng nói trầm thấp rơi vào tai của cô: “Không cần căng thẳng, chỉ cần em biểu hiện tốt, chuyện gì tôi cũng đồng ý.”

“em không có căng thẳng…” Diệp Du Nhiên lập tức phản bác, sau đó trong ánh mắt tràn đầy thâm ý của anh mà mở miệng: “Thật sự chuyện gì cũng đồng ý?”

“Tôi đã khi nào lừa em chưa?” Mộ Tấn Dương nhướn mày, rõ ràng là bất mãn với sự nghi ngờ của cô.

“Vậy được rồi.”

Diệp Du Nhiên khẽ gật đầu nói, hiếm khi không ngại mà mở miệng: “Chính là muốn nhờ anh sắp xếp một công việc trong công ty của anh cho An Hạ…”

“Chỉ như thế?” Mộ Tấn Dương bày ra bộ mặt chê bai “có thế là cũng muốn nhờ vả”: “Có cần thuận tiện sắp xếp cho em một chức vụ, thư ký cận thân 24 giờ thì thế nào?”

Thư ký cận thân 24 giờ…

Diệp Du Nhiên đọc thầm trong lòng mấy từ đó, sau đó sắc mặt ửng đỏ, đẩy Mộ Tấn Dương một cái: “Lấy đâu ra chức vụ này chứ!”

“Trước đây, chức vụ này là của Nam Sơn, có điều anh ta bây giờ bận chuyện của CLB Ngọc Hoàng Cung rồi, tôi vừa hay thiếu người, tiện nghi cho người khác, không bằng tiện nghi cho em.”

Biểu tình trên mặt Mộ Tấn Dương rất hào phóng, dường như thật sự để Diệp Du Nhiên chiếm được món hời lớn vậy.

Diệp Du Nhiên “xùy” cho một tiếng, sau đó lại nhỏ giọng nói: “Cho nên, anh đã đồng ý rồi?”

Mộ Tấn Dương nhướn mày: “Tôi đồng ý cái gì chứ?”

“Anh vừa mới…”

Mộ Tấn Dương lúc này bám theo lời của cô, nói: “ Tôi vừa rồi nói là, nếu em biểu hiện tốt, tôi cái gì cũng đồng ý.”

Diệp Du Nhiên: “…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play