Chương 500:
Ánh mắt Mộ Tấn Dương chớp lên, lãnh đạm lên tiếng: “Tiện đường.”
Để anh dành thời gian sang đây thăm Huỳnh Tiến Dương đó là chuyện không có khả năng, sở dĩ anh không nhịn được mà ra tay đánh Huỳnh Tiến Dương ngoại trừ nguyên nhân vì trông thấy anh ta đi từ phòng của Diệp Du Nhiên ra còn vì cả thù cũ từ trước đó, anh cũng coi như tính toán luôn cả thể.
Lúc trước anh cũng là nhất thời bị ma quỷ xui khiến nên mới vì mấy câu của Huỳnh Tiến Dương mà không khống chế nổi tính tình.
Thù mới thù cũ gộp chung vào một chỗ, Mộ Tấn Dương còn cảm thấy mình ra tay vẫn chưa đủ mạnh.
…
Diệp Du Nhiên bị nữ bác sĩ mang đi làm kiểm tra.
Đến phòng kiểm tra, cô liền cùng bác sĩ nói mấy lời có ích để bác sĩ kiểm tra qua loa một chút là được rồi.
Cô ăn được ngủ được, cũng rất khỏe mạnh.
Chỉ là vết thương trên lưng vẫn đang khép miệng nên đôi lúc cũng phải chú ý một chút, nhưng đối với sinh hoạt hàng ngày đã hoàn toàn không còn ảnh hưởng gì nữa, chỉ là Mộ Tấn Dương chuyện bé xé ra to mà thôi.
Nữ bác sĩ hiểu rõ gật nhẹ đầu.
Sau khi làm kiểm tra đơn giản cho Diệp Du Nhiên xong nữ bác sĩ kia hơi xúc động mở miệng nói: “Chồng cô rất tốt đối với cô.”
“Cũng… Cũng tốt.” Diệp Du Nhiên hơi không được tự nhiên vén mấy sợi tóc rơi ở trên trán, trên mặt hiện lên một vòng ửng đỏ.
Chào từ biệt nữ bác sĩ mặt mũi vẫn còn đang tràn đầy hâm mộ, Diệp Du Nhiên thở dài nhẹ nhõm đi về phía phòng làm việc của Lục Thời Sơ.
Cô đẩy cửa đi vào nhưng lại phát hiện trong phòng làm việc không có một ai.
Diệp Du Nhiên trầm tư một lát liền nghĩ ra cái gì đó.
Mộ Tấn Dương nói đưa cô đến bệnh viện làm kiểm tra chỉ là ý định nhất thời, cho nên thật ra ngay từ đầu anh vốn không có loại dự định này.
Bây giờ nhân lúc Lục Thời Sơ và Mộ Tấn Dương đều không ở đây cô liền biết hai người bọn họ chắc chắn là đi tìm Huỳnh Tiến Dương rồi.
Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! Đàn ông đúng là kỳ quặc.
Rõ ràng chỉ là một chuyện rất nhỏ nhưng lại nhất định phải quấn thành một vòng lớn.
…
Sau khi Diệp Du Nhiên đi ra liền tìm một y tá đi ngang qua hỏi thăm: “Có nhìn thấy Phó viện trưởng ở nơi nào không?”
“Anh ấy đi tới phòng bệnh VIP bên kia.” Y tá này trước đó đã gặp qua Diệp Du Nhiên nên khi cô hỏi Lục Thời Sơ ở đâu liền trực tiếp nói ra.
Y tá vừa nói còn vừa chỉ rõ đường đi cho cô.
Sau khi Diệp Du Nhiên nói lời cảm ơn xong liền đi về hướng bên đó.
Lúc cô đi tới đó vừa vặn trông thấy Lục Thời Sơ từ trong phòng bệnh đi ra.
“Anh Thời Sơ.”
Diệp Du Nhiên gọi anh ta một tiếng sau đó nhanh chân đi tới.
Lục Thời Sơ ngẩng đầu lên nhìn thấy cô thì trên mặt hơi ngẩn ra: “Sao em lại tới đây? Không phải còn làm kiểm tra sao?”
“Anh dọa em ít thôi, em rất là khỏe mạnh đâu cần phải kiểm tra cái gì đâu!” Diệp Du Nhiên nhếch miệng.
Lục Thời Sơ cười đưa tay vuốt vuốt đỉnh đầu của cô: “Láu cá.”