Chương 481:
“Du Nhiên, chú con cũng quá hồ đồ rồi. Dương Linh vừa mới bị tòa tuyên án ở tù, nó đã vội vàng dẫn người về nhà rồi. Bây giờ cô ta mang thai rồi, gần đây lại nhiều chuyện buồn như vậy… haiz, đúng là hồ đồ mà…”
Diệp Thành vẻ mặt uể oải, bộ dáng giống như đang kể khổ với Diệp Du Nhiên.
Diệp Du Nhiên hơi nhíu mày, trong lòng thoáng kinh ngạc, thì ra đúng là trước khi Dương Linh bị tuyên án, Diệp Nguyên Minh đã ngoại tình với người phụ nữ khác rồi.
Diệp Du Nhiên liếc nhìn khuôn mặt đầy buồn bã của Diệp Thành, trái tim cô lạnh buốt không có chút thương xót nào.
“Đây không phải là chuyện tốt sao? Nhà họ Diệp lại phải có thêm người mới rồi.” Diệp Du Nhiên cất giọng nửa đùa nửa thật: “Nói không chừng sẽ có hỷ sự, còn có thể xung hỷ nữa, xung đi hết những chuyện không tốt a.”
Những lời này của Diệp Du Nhiên chẳng qua cũng chỉ là thuận miệng mà nói.
Nhưng không ngờ, Diệp Thành khi nghe thấy mấy lời này của cô thì lại thật sự rơi vào trầm tư.
Dường như là đang suy nghĩ về tính khả thi của chuyện này.
Diệp Du Nhiên chỉ cảm thấy thật trào phúng.
Một đại gia đình nhà họ Diệp đều là lũ động vật máu lạnh không có tình cảm.
Không những không có tình cảm, mà lương tâm cũng chả hề có.
Diệp Du Nhiên cảm thấy mình và Diệp Thành cứ vòng vo thế này thì cũng chả có ý nghĩa gì cả, cho nên cô đã quyết định nói thẳng.
“Ông nội, hôm nay con đến là muốn hỏi ông, chuyện lần trước con nói với ông, ông suy nghĩ thế nào rồi?”
Khuôn mặt Diệp Du Nhiên mang theo nụ cười, thanh âm dịu dàng.
Nhưng lời này lại khiến cho sắc mặt Diệp Thành biến đổi dữ dội, ông lớn tiếng quát: “Diệp Du Nhiên! Mày đúng là đại nghịch bất đạo!”
“Diệp Yến Nhi thì không đại nghịch bất đạo sao, chuyện chị ta vu hại con, ông nội nghĩ thế nào?” Diệp Du Nhiên ngước mắt nhìn Diệp Thành, ánh mắt mang theo một tia lửa cháy dữ dội.
Tuy cô đã chẳng còn quan tâm đến người nhà họ Diệp từ lâu rồi, nhưng mà bây giờ cô lại không nhịn được mà muốn hỏi Diệp Thành.
“Cái, cái gì?” Diệp Thành sững sờ, một hồi sau mới phản ứng lại.
Trên khuôn mặt già nua chợt loé qua một tia lúng túng: “Đó chỉ là lời đồn, đều là người khác nói bậy…”
Những lời phía sau, dưới ánh mắt như lửa đốt của Diệp Du Nhiên, ông thật sự có chút không nói nên lời nữa.
Sau khi vụ án của Từ Du Nhiên có dính líu đến Dương Linh, ông ta cũng có biết về chuyện của năm đó.
Chỉ là đối với ông mà nói, nếu như chuyện của năm đó lại bị phanh phui ra lại thì nhà họ Diệp sẽ chỉ càng thêm mất mặt mà thôi.
Diệp Yến Nhi khó lắm mới gả vào được nhà họ Huỳnh, không thể để xảy ra thêm biến cố nào nữa.
Suy nghĩ của Diệp Thành tuy ích kỷ nhưng cũng vì công danh lợi lộc mà thôi.
Tuy Diệp Du Nhiên không thể nhìn thấu hết suy nghĩ của ông, nhưng cô ít ít nhiều nhiều cũng đoán ra được một chút.
Cô cười khẩy một tiếng: “Vậy sao? Ông nội đúng là càng sống thì càng tỉnh táo a, năm đó người khác nói con có mối quan hệ nam nữ hỗn loạn rồi còn đi phá thai, ông nội lại tin một cách không hề do dự, bây giờ lại không còn tuỳ tiện hồ đồ tin lời người khác nữa rồi, đây đúng là chuyện tốt.”
“Mày…” Sắc mặt Diệp Thành thoáng qua một tia bối rối, ông tức đến nỗi mi tâm cau lại vô cùng dữ dội, nhưng lại không nói được câu nào.