Chương 465:
Trong nháy mắt Mộ Tấn Dương mở mắt ra.
Vẻ mặt Diệp Du Nhiên tràn đầy kinh ngạc nhìn anh, nếu như không phải Mộ Tấn Dương vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, cô đã cho rằng anh là đang cố ý.
Nhưng mà có người còn “Kẻ ác cáo trạng trước” hơn cô.
“Thì ra không phải cô không muốn hôn tôi, mà là muốn hôn ở chỗ này…” Mộ Tấn Dương sờ môi anh, dáng vẻ như sực tỉnh.
Tuy rằng Diệp Du Nhiên có thể tự vấn lương tâm của mình mà nói là cô không cố ý, nhưng bị Mộ Tấn Dương nói vậy, mặt cô lập tức đỏ bừng.
Sau đó, anh dùng một giọng điệu khai ân nói: “Tôi sẽ cho cô toại nguyện.”
Chữ “cô” cuối cùng biến mất khi hai cánh môi của hai người hợp lại với nhau.
Kết thúc nụ hôn, Diệp Du Nhiên thở phì phò nhìn anh.
Mẹ nó rốt cuộc anh đây là toại nguyện cho ai chứ?
Bình thường đều là anh chộp được cơ hội thì hôn cô, vừa lên giường đã hóa thân thành sói. Tuy gần đây hai người không làm, nhưng anh đúng là biết thay đổi trắng đen.
Diệp Du Nhiên biết có nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng, cô không thèm so đo với ma men.
“Bây giờ anh có thể tắm rồi chứ?”
“Ừm.”
Rốt cuộc lần này Mộ Tấn Dương cũng ngoan ngoãn gật đầu.
Diệp Du Nhiên như trút được gánh nặng trong lòng, đợi sau khi đã chỉnh nhiệt độ của nước và xả nước nửa bồn tắm xong, cảm giác nóng bừng trên mặt mới từ từ giảm bớt, lúc này cô mới quay người gọi Mộ Tấn Dương.
“Mộ Tấn Dương, tắm được rồi… A!”
Diệp Du Nhiên bụm mặt kêu lớn một tiếng.
Cô cho là bản thân đã có kinh nghiệm lần trước nên lần này Mộ Tấn Dương say rượu cô có thể giải quyết ổn thỏa.
Nhưng mà cô không biết sau khi Mộ Tấn Dương uống say lại còn có sở thích lộ hàng như vậy.
“Anh tự đi vào đi, em ra ngoài đây.” Diệp Du Nhiên nghiêng đầu sang một bên, vừa đi ra ngoài vừa nói.
Diệp Du Nhiên còn chưa tới cửa đã bị Mộ Tấn Dương chặn lại. Hơi thở và mùi rượu nồng nặc trên người anh trộn lẫn vào nhau, khiến Diệp Du Nhiên bất chợt run rẩy.
“Em không nhìn?”
“Không nhìn!”
Giọng nói của Mộ Tấn Dương hơi mất mát: “Anh cho rằng em muốn nhìn.”
Trong cách nhìn của anh cô “đói khát” như vậy sao?
Diệp Du Nhiên hít sâu một hơi, đi vòng qua anh bước ra ngoài.
Mãi cho đến khi trong phòng tắm truyền tra tiếng nước cô mới yên tâm xuống lầu ăn cơm tiếp.
Bởi vì lo lắng cho Mộ Tấn Dương sẽ làm ầm ĩ trong phòng tắm nên sau khi cơm nước xong xuôi cô liền đi lên lầu.
Lần này Mộ Tấn Dương đúng là không có làm àm ĩ.
Sau khi Diệp Du Nhiên đi tới, cô mở cửa phòng tắm nhìn vào, phát hiện Mộ Tấn Dương vẫn còn nằm trong bồn tắm, cô cảm thấy nước đã hơi nguội nên chỉ vào áo tắm nói: “Anh có thể đứng lên, mặc đồ tắm rồi ra ngoài.”