Chương 428:

Giờ cô ta bị hủy hôn, mẹ lại có khả năng là hung thủ giết người, hơn nữa hai chuyện này đều đã bị lộ ra ngoài.

Giờ cô ta đang trong tình huống rất tồi tệ, hoàn toàn không thể chịu đựng một câu nói xéo nào nữa.

Thế là cô ta giơ tay định tát Diệp Du Nhiên.

Cô vốn đang chú ý đến động tác của Diệp Yến Nhi.

Thấy Diệp Yến Nhi định giơ tay đánh mình thì cô nhanh nhẹn tóm ngược trở lại tay cô ta: “Không ai là thuận buồm xuôi gió mãi, ba cô cũng vậy mà cô cũng thế.”

Cô nghe nói, thành tích công việc gần đây của Diệp Nguyên Minh rất bết bát, đã đàm phán rất nhiều vụ làm ăn, nhưng cái thì không thành công, cái thì sắp thành công lại bị người khác hớt tay trên.

Mặc dù không nên có tâm trạng này, nhưng quả thực cô thấy rất vui.

Diệp Yến Nhi giận quá hóa cười: “Hừ! Chẳng lẽ cô cho rằng, một người luôn không được như ý, đột ngột trở nên thuận buồm xuôi gió được à?”

Nói xong, cô ta muốn rút tay mình về, nhưng phát hiện rút hai ba lần vẫn không rút ra được.

Diệp Du Nhiên hừ lạnh, túm chặt tay cô ta không buông, đáy mắt lóe lên ý cười xấu xa: “Nếu cô đã tới công ty rồi, sao không đi dạo một vòng? Người trong công ty rất thích cô, từ khi về nước cô chỉ đến làm có vài buổi, có lẽ mọi người đều nhớ cô.”

Nói xong, cô kéo tay Diệp Yến Nhi đi vào tập đoàn Diệp thị.

Vừa bước vào cửa chính, họ đã nhận được một loạt ánh mắt khác thường.

Đa số đều ngạc nhiên và quan sát.

“Cô cả Diệp, giám đốc Diệp.” Cả nhà tải app truyệnhola đọc tiếp nhiều nhé!

Nhân viên đi qua nhìn thấy hai người đều lên tiếng chào hỏi.

Diệp Du Nhiên hài lòng nhìn sắc mặt Diệp Yến Nhi liên tục thay đổi, nhưng không thể không gắng gượng mỉm cười đáp lại từng người, ai bảo cô ta là cô cả Diệp dịu dàng lại bình dị dễ gần chứ.

Lúc này, trong lòng Diệp Yến Nhi lại buồn nôn muốn chết.

Trước mặt nhiều người, cô ta không thể vùng ra khỏi bàn tay đang nắm chặt của Diệp Du Nhiên, cũng không thể đẩy ra, càng không có cơ hội diễn kịch.

Hơn nữa, cách gọi của mấy người này càng khiến cô ta khó chịu.

Trước đây, cô mới là giám đốc Diệp.

Nhưng giờ chức vụ đó đã thuộc về Diệp Du Nhiên, còn cô ta chỉ là cô cả Diệp thôi.

***

Dạo một vòng trong công ty, sau khi nhận được hàng loạt ánh mắt ngưỡng mộ “tình chị em tốt giữa giám đốc Diệp và cô cả Diệp” rồi, cô mới buông Diệp Yến Nhi ra.

Nếu không có hôn ước với Huỳnh Tiến Dương, và sự che chở của nhà họ Diệp, thì tình cảnh của Diệp Yến Nhi cũng sẽ chẳng tốt hơn cô là bao.

“Diệp Du Nhiên, cô đừng quá đắc ý!” Diệp Yến Nhi vẫn nở nụ cười, nhưng lại nói với âm lượng chỉ đủ cho hai người nghe thấy với giọng hằm hằm.

Diệp Du Nhiên nghe vậy thì cười rất tươi, đáp lại: “Trước giờ tôi chưa từng đắc ý, là do cô luôn hùng hổ dọa người thôi.”

“Cô vốn không xứng ở lại nhà họ Diệp! Càng không xứng được Huỳnh Tiến Dương thích.” Diệp Yến Nhi tức đến phát run.

Diệp Du Nhiên gần như mất kiên nhẫn khi nghe Diệp Yến Nhi nhắc đến anh ta.

“Tôi đã nói với cô bao lần rồi? Trong lòng tôi, Huỳnh Tiến Dương không bằng một ngọn cỏ, sao cô cứ cắn mãi không buông tôi thế?” Cô cảm thấy buồn cười, thật sự không hiểu anh ta có chỗ nào tốt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play