Chương 417:

Mắt An Hạ lóe lên tia hưng phấn: “Tớ cũng không biết, nghe nói trong nhà xảy ra chuyện gì đó, nghe người khác nói là có người đến nhà họ Diệp gây sự, sáng nay cảnh sát đã tìm đến cửa rồi.”

Sáng nay mới tới cô đã nghe chuyện này rồi, đợi Diệp Du Nhiên tới liền lập tức chia sẻ tin tức này với cô.

Cô nghe vậy thì bỗng nhớ đến vụ án mạng xảy ra ở suối nước nóng hôm nào.

Anh nói không tới một tuần sẽ có kết quả.

Nhưng giờ đã qua một tuần rồi, ngoài tin tức Diệp Yến Nhi và Huỳnh Tiến Dương hủy hôn ước ra thì không có tin tức nào liên quan đến vụ án của Từ Du Nhiên nữa.

Chẳng lẽ hôm nay cảnh sát đến tìm là vì chuyện xảy ra ở suối nước nóng trước đây sao?

Nếu không phải chuyện này, cô không nghĩ ra chuyện nào khác nữa.

***

Cả buổi sáng Diệp Thành và Diệp Nguyên Minh đều không tới công ty.

Đến trưa, có cảnh sát đến tập đoàn Diệp thị tìm Diệp Du Nhiên.

“Cô Diệp, làm phiền cô đi theo chúng tôi một chuyến, vụ án của Từ Du Nhiên có tiến triển mới, chúng tôi cần sự phối hợp của cô.”

Sau đó, cô đi theo cảnh sát.

Trong lòng Diệp Du Nhiên đã xác định, chắc chắn cảnh sát đến nhà họ Diệp cũng vì vụ án của Từ Du Nhiên.

Khi cô đến cục cảnh sát, đúng như suy đoán của cô, người nhà họ Diệp đều ở đây.

Sắc mặt bọn họ đều khó coi.

Diệp Yến Nhi vừa thấy cô đã bước nhanh tới: “Diệp Du Nhiên, cô có chuyện gì thì nhằm vào tôi này, sao phải giết người vô tội rồi hãm hại mẹ tôi chứ?”

Cô lạnh lùng nhìn lướt qua cô ta: “Hãm hại ư? Đây không phải trò cô giỏi nhất à?”

“Cô nói bậy gì đó?”

“Tôi có nói bậy hay không bản thân cô rõ nhất, nói gì cũng nên cẩn thận cái mồm kẻo rước họa vào thân, tôi không giết người, cũng không hãm hại ai cả.”

Diệp Du Nhiên nói xong, không đợi Diệp Yến Nhi phản ứng lại, cô đã được cảnh sát đưa đi rồi.

***

Trong phòng thẩm vấn.

Cô bình tĩnh ngồi đối diện cảnh sát.

Cảnh sát hỏi cô: “Năm đó, lúc cô và Từ Du Nhiên là bạn học cùng lớp, đã xảy ra chuyện không vui, đúng không?”

Diệp Du Nhiên điềm tĩnh nhìn viên cảnh sát đối diện, vẫn là người thẩm vấn cô lần trước, cũng coi như là người quen rồi.

Cô cũng lười vòng vo với anh ta: “Có phải anh muốn nói, lúc còn đi học, Từ Du Nhiên đã lan truyền tin tức tôi phá thai, cho nên tôi ôm hận trong lòng, gặp lại cô ấy liền ra tay sát hại?”

Cảnh sát nhướng mày, thấy cô đã như vậy thì nói thẳng: “Không loại trừ khả năng này.”

Mặc dù giọng điệu anh ta cứng nhắc nhưng không thấy quá nghiêm khắc.

Vì vậy Diệp Du Nhiên có thể khẳng định, chắc chắn bọn họ đã nắm giữ được chứng cứ quan trọng, còn việc tìm cô đến chỉ là điều tra một phân đoạn nào đó cần sự phối hợp của cô mà thôi.

Đương nhiên cô sẽ không hỏi bọn họ đã điều tra được gì, cho dù cô có hỏi, chắc chắn bọn họ sẽ không nói.

“Sự thật là, cho dù năm đó xảy ra chuyện không hay, và lần trước gặp lại Từ Du Nhiên ở suối nước nóng, tôi đều chưa từng có suy nghĩ sẽ giết cô ấy.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play