Diệp thị hiện giờ càng có quyền thế hơn năm đó, nếu như không phải có người ngầm cho phép thì sẽ không có ai dám hỏi không chút kiêng nể gì như vậy, huống chi là đang trong lúc mấu chốt.
Hơn nữa, thời gian phát tin ra vẫn là đang trong thời gian bắt đầu buổi họp báo.
Làm cho Diệp Du Nhiên không hề chuẩn bị mà bị đánh không kịp trở tay.
Rất rõ ràng là có người không muốn để cho cô dễ dàng hóa giải sự cố lần này, muốn mượn cớ để nói về chuyện của mình.
Cô thật vất vả mới dần dần đứng vững ở Diệp thị, tự nhiên nhảy ra một Diệp Nguyên Minh cản đường, bọn họ sẽ không tiếc bất cứ giá nào mà ngăn cản cô.
Cho dù là lấy danh tiếng tổn hại nhà họ Diệp làm tiền đề.
À, không đúng, tổn hại chỉ là danh dự của cô và ba cô, đối với Diệp Nguyên Minh mà nói thì không có bất kì tổn hại nào.
Nếu như không có Diệp Du Nhiên ngăn cản thì Diệp thị e là sẽ rơi vào trong tay của Diệp Nguyên Minh rồi.
Chẳng qua, Diệp Du Nhiên luôn không hiểu là tuy cô có suy nghĩ như vậy nhưng Diệp Thành làm sao có thể để cho cô thừa kế Diệp thị?
…
Dọc đường Diệp Du Nhiên đều nghĩ đi nghĩ lại, đợi đến khi hoàn hồn lại thì xe đã vững vàng dừng trước cổng biệt thự rồi.
Mộ Tấn Dương không xuống xe, bàn tay rộng lớn vẫn đang đặt trên tay lái, ngón tay gập lại, như có như không gõ xuống, thân thể hơi nghiêng về phía sau, biểu tình trên mặt nhìn chằm chằm về phía trước, không biết đang nghĩ cái gì.
“Mộ Tấn Dương?” Diệp Du Nhiên thử lên tiếng gọi anh.
Mộ Tấn Dương nghe vậy ghé mắt qua nhìn cô, Diệp Du Nhiên hỏi anh: “Sao vậy?”
Rõ ràng người gặp chuyện là cô, cô cũng không cảm thấy có gì đáng ngại, thế mà sao Mộ Tấn Dương ngược lại là một bộ dạng chau mày khó chịu vậy.
“Xuống xe.”
Mộ Tấn Dương chỉ nói hai từ đơn giản, trước tiên lập tức mở cửa xe.
Diệp Du Nhiên theo sát phía sau, đi vào biệt thự.
Sau khi đi vào nhà, Mộ Tấn Dương đi thẳng vào phòng bếp.
Cô cảm thấy phản ứng của Mộ Tấn Dương có chút kì lạ.
Cũng không hỏi thử tâm tình cô hiện giờ như thế nào? Nói như thế nào thì tâm tình hiện giờ của cô không chỉ là không xử lí tốt mà còn bị “vết thương cũ” đào khoét, hoàn toàn là nhà đang dột mà gặp mưa suốt đêm.
Kết quả Mộ Tấn Dương thế mà lại không hỏi cô một câu?
Diệp Du Nhiên tò mò muốn biết trong lòng anh đang suy nghĩ thứ gì, huống chi cô sớm đã quyết định những việc mình phải tự xử lí tốt, dứt khoát xoay người đi lên lầu tiến vào phòng ngủ.
Mở máy tính lên, bắt đầu đọc tin tức.
Theo thứ tự, trước hết cần phải xem video phỏng vấn Cố Hàm Yên.
Cô mở video ra, ôm lấy hai cánh tay đặt sau đầu, sau đó thì hết sức chăm chú mà xem.
Cố Hàm Yên trong video, trên đầu vẫn còn mang băng gạt, sắc mặt tái nhợt, chẳng qua vẫn rất ăn ảnh, nhìn bối cảnh sau lưng chính là ở cổng bệnh viện.
Phóng viên: “Xin hỏi cô Cố có suy nghĩ gì về người chịu trách nhiệm là cô Diệp?”
Cố Hàm Yên suy nghĩ một lát mới mở miệng: “Là một người phụ nữ rất xinh đẹp, làm việc cũng rất nghiêm túc.”
Ngữ khí rất nghiêm túc, nói xong còn khẽ cười, nhìn rất là dịu dàng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT