Lời này vừa nói ra, các phóng viên đều muốn bùng nổ.

“Đều là con cháu do nhà họ Diệp dạy dỗ, vì sao Diệp đại tiểu thư lại không giống vậy?”

“Chẳng lẽ là bởi vì Diệp nhị tiểu thư có một người cha ngồi tù sao?”

Diệp Du Nhiên luôn không tìm được cơ hội để mở miệng, nghe được lời này thì cô bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía tên phóng viên đó.

Khuôn mặt của tên phóng viên đó hùng hổ dọa người, nhìn thấy Diệp Du Nhiên ngẩng đầu nhìn anh ta thì anh ta vội vàng đưa micro ngay cho Diệp Du Nhiên: “Cô Diệp, cô có phải bị ba cô ảnh hưởng nên mới…”

“Rầm!”

Phóng viên hỏi câu đó đột nhiên hét lớn một tiếng, micro trong tay cũng không cầm chắc.

Chai nước mà Diệp Du Nhiên vừa mới nện vào người anh ta đã rơi xuống đất, lực của cô rất lớn, vừa vặn nện lên trán của tên phóng viên kia.

Góc của chai nước tròn chứ không nhọn, cho nên cũng không làm anh ta bị thương, nhưng cũng làm cho anh ta cảm nhận được có chút đau đớn.

Mọi người thấy thế đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Lúc phóng viên phỏng vấn thì cách đặt câu hỏi đều rất sắc bén, bởi vì bọn họ biết những người nổi tiếng và minh tinh đều sẽ không trở mặt với bọn họ nên bọn họ mới dám hỏi như thế.

Mà bọn họ không ngờ tới, Diệp Du Nhiên thế mà lại trực tiếp nện chai nước vào người khác.

Tuy không làm cho người khác bị thương gì nhưng hành vi này chịu ảnh hưởng rất không tốt.

Khuôn mặt của Diệp Du Nhiên tràn đầy lạnh lẽo, đôi mắt híp lại nhìn về phía tên phóng viên đó: “Tiếp tục nói đi.”

“Cô…” Khuôn mặt của tên phóng viên nam kia có chút tức giận.

Anh ta ở trong giới cũng có chút tiếng tăm, mà nguyên nhân có tiếng tăm như vậy cũng là vì gan anh ta lớn hơn những người khác.

Nhưng không ngờ Diệp Du Nhiên sẽ không cố kị gì mà nện chai nước vào đầu anh ta trước mặt mọi người, đây là chuyện mà anh ta trở tay không kịp.

Anh ta cười lạnh một tiếng, anh ta ở trong vòng giải trí hỗn loạn này lâu như vậy rồi cũng chưa từng gặp chuyện nào như thế.

Huống chi là một người phụ nữ dám nện vào đầu anh ta, lại còn là một người phụ nữ có danh tiếng kém như vậy.

Dù sao thì cũng đã có người nói với anh ta trước rồi, vấn đề nào sắc bén thì cứ tận lực mà hỏi ra.

“Cô Diệp vừa mới bị tôi nói trúng tim đen nên mới tức giận như vậy sao?” Đáy mắt của tên phóng viên đó hiện lên một tia hàn ý.

Những phóng viên khác sau khi trải qua việc này thì bỗng nhiên đều yên tĩnh trở lại, yên lặng chờ đợi câu hỏi của tên phóng viên nam kia.

“Đương nhiên là tức giận rồi.” Diệp Du Nhiên đứng cao hơn những phóng viên kia, nên khi cô nhìn bọn họ, tầm mắt hướng xuống giống như là đang nhìn bằng nửa con mắt.

“Ba tôi thiện lương chính trực, mà loại người như anh, không xứng để nhắc đến ông ấy.” Diệp Du Nhiên lạnh lùng nhìn chằm chằm tên phóng viên nam kia, biểu tình trên mặt càng ngày càng lạnh.

Tên phóng viên kia giống như là nghe thấy chuyện cười, nói: “Mọi người ở thành phố Vân Châu này đều biết con trai lớn của ông cụ Diệp bởi vì chuyện gì mà ngồi tù, cô còn dám nói ba cô thiện lương chính trực?”

Diệp Du Nhiên siết chặc hai tay của mình, đôi mắt xinh đẹp híp lại, dường như có chút hàn ý nói: “Tôi vì sao lại không dám?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play