Diệp Nguyên Minh ngước mắt nhìn Diệp Du Nhiên, trong mắt chợt lóe sáng.
“Nếu mọi người đã đến đông đủ, bây giờ bắt đầu đi.” Diệp Thành vừa lên tiếng, tất cả mọi người đều trở nên nghiêm túc, ông ta nghiêm mặt nhìn Diệp Du Nhiên nhưng lại nói với thư ký đứng phía sau: “Đưa đồ cho con bé xem.”
Thư ký nghiêm mặt đặt một tập tài liệu tới trước mặt Diệp Du Nhiên.
Diệp Du Nhiên mở ra xem, phát hiện trên đó đều những tin tức của truyền thông, hướng gió đã chuyển sang tấn công tập đoàn Diệp Thị.
“Dự án hợp tác này vốn giao toàn quyền cho cháu chịu trách nhiệm, đây chính là chuyện tốt cháu làm đấy. Hôm nay, cổ phiếu của tập đoàn Diệp Thị đã bị ảnh hưởng, cháu tốt nhất nên có một phương pháp giải quyết và giải thích hợp lý.”
Diệp Thành miệng hùm gan sứa, trong giọng nói đầy ý trách mắng. Ông ta rõ ràng chẳng quan tâm trong quá trình có chuyện gì xảy ra, ông ta chỉ quan tâm tới kết quả.
Diệp Du Nhiên đã đoán trước được thái độ này của Diệp Thành, cho nên trong lòng của cô gần như không có cảm xúc gì.
“Tôi sẽ chịu trách nhiệm hoàn toàn về chuyện này, cũng chắc chắn sẽ dùng cách giải quyết ổn thoả tốt đẹp nhất. Chuyện lần này là do tôi sai.”
Diệp Du Nhiên nghiêm túc nói, nên nhận sai thì vẫn cứ nhận. Cô không cần thiết phải giải thích quá nhiều với người chẳng để ý tới mình.
Nhưng cô vẫn phải nói một chút về tình hình cụ thể lúc đó.
Diệp Du Nhiên cẩn thận nói ra tình hình hôm trước, kết quả không có gì bất ngờ xảy ra, cô lại bị mọi người phê bình một trận.
“Gặp phải loại chuyện này, sao cô có thể để cho cô Cố đẩy cô ra? Chẳng lẽ cô không biết điều này sẽ gây ra hậu quả gì à?”
Người mở miệng là một lãnh đạo cấp cao khá lớn tuổi trong công ty.
Diệp Du Nhiên nhìn ông ta với vẻ mặt vô cảm: “Ngài nói phải, nếu tôi có thể đoán được tương lai, tôi chắc chắn sẽ không để cho bọn họ đi tới chỗ studio đó.”
Chuyện bất ngờ xảy ra vốn không ai dự đoán được, những người này lại cứ muốn bắt lỗi cô.
Lãnh đạo cấp cao kia bị cô nói cho nghẹn lời.
Sau đó lại là những lời đả kích ngấm ngầm hay công khai, vẻ mặt Diệp Du Nhiên không thay đổi, đánh trả một cách rất xảo diệu.
Mãi đến khi không ai cố ý bắt lỗi cô nữa, cô mới mở miệng: “Tôi nghĩ việc cấp bách bây giờ là mở một buổi họp báo, đây là phương pháp đơn giản nhất cũng là hữu hiệu nhất để giải quyết chuyện này.”
Diệp Du Nhiên quả quyết như vậy làm Diệp Thành không khỏi liếc nhìn cô.
Cái nhìn này làm ôn ta tự nhiên nghĩ đến con trai cả của mình, cũng chính là Diệp Chí – ba của Diệp Du Nhiên.
Về chuyện người thừa kế công ty, trước đây ông ta đã từng thật lòng vừa ý Diệp Chí, nhưng sau đó xảy ra chuyện như vậy làm ông ta cũng không thích cả Diệp Du Nhiên.
Diệp Thành nhíu mày và lấy lại tinh thần: “Cháu cứ làm theo cách cháu nói, nhưng phải để cho Nguyên Minh giúp đỡ, để tránh xẩy ra sai lầm trong công việc.”
Diệp Du Nhiên nghe vậy, trong mắt thoáng giật mình kinh sợ, ngước mắt nhìn Diệp Nguyên Minh.
Diệp Nguyên Minh cười rất ôn hòa: “Con tất nhiên sẽ cố gắng giúp đỡ Du Nhiên, xử lý thỏa đáng chuyện này.”
“Vậy hợp tác vui vẻ.” Diệp Du Nhiên ngoài cười nhưng trong không cười liếc nhìn ông ta, sau đó thu hồi tầm mắt.
…
Diệp Du Nhiên quay lại trong xe và thở dài, trong lòng buồn bực.
Cô cảm thấy Diệp Thành gọi Diệp Nguyên Minh về, chắc chắn không chỉ đơn giản là để cùng cô xử lý chuyện này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT