Chương 253:
An Hạ vẫn luôn đứng sau lưng Diệp Du Nhiên không nhịn nổi đẩy đám người ra chen vào trong, chỉ vào Mông mắng: “Mắng ai mắt mù, mắt mù chính là cô đấy, vừa rồi rõ ràng là Cố Hàm Yên đẩy Du Nhiên ra, mọi người ai mở to mắt đều có thể nhìn rõ, cô nói như vậy là có mưu mô gì, thật không hiểu sao một ngôi sao tốt như Cố Hàm Yên lại có người đại diện không biết nói lí lẽ như vậy.”
Tính tình của An Hạ lúc nào thẳng thắn hơn Diệp Du Nhiên, nghĩ ra cái gì liền mắng ra cái đó.
“Cô…” Mãi lâu sau Mông cũng chỉ có thể nói ra một câu: “Cô là ai, nơi này có chuyện của cô sao?”
“Cô cho rằng cô là hoàng đế à, ai muốn nói chuyện còn phải dập đầu lấy được sự đồng ý của cô rồi mới được nói à? Cô cũng không tự soi gương nhìn xem mặt mình to thế nào.”
Khi An Hạ chửi nhau với người ta luôn nói rất trôi chảy.
Mông làm người đại diện nhiều năm như vậy rồi, cũng không phải đèn cạn dầu, mặc dù cô ta không chiếm phần lý, cũng sẽ không nhận thua.
Hai người ngươi nói ta tiếp, nhất thời chưa thể dừng lại.
Diệp Du Nhiên sờ lên mặt mình, lạnh lùng liếc nhìn Mông một cái, vẫn lấy điện thoại di động ra gọi xe cứu thương đến.
Cố Hàm Yên đã được người ta đỡ lên, trên đầu cô ta vẫn đang chảy máu, cũng không biết bị thương có nặng không.
Diệp Du Nhiên đi qua đỡ cô ta: “Cô sao rồi?”
Tâm trạng của cô có chút phức tạp, mặc dù không biết vì sao đột nhiên đèn trần trong studio bị rơi xuống, nhưng đúng lúc Cố Hàm Yên đẩy cô ra, cũng là đã cứu cô.
Cho dù trước đây hai người không hợp nhau, cô cũng chỉ đành đặt sang một bên trước.
Dù sao, bây giờ Cố Hàm Yên là vì cô nên mới bị thương.
“Không sao…” Nhóm sẽ tập trung lên truyện tại app truyện hola nhé!
Giọng nói của Cố Hàm Yên rất nhỏ, sắc mặt rất yếu ớt, cô ta bị thương ở trên đầu, máu chảy xuống đầy mặt, Diệp Du Nhiên lại không dám động vào đầu cô ta.
Cũng may rất nhanh xe cứu thương đã đến rồi.
Mãi đến khi xe cứu thương đến, An Hạ và Mông mới ngừng lại.
Mông đi đến liền gạt Diệp Du Nhiên ra, giọng điệu có thể nói là ác liệt: “Cô tránh ra, tôi làm!”
Diệp Du Nhiên ngẩng đầu nhìn cô ta một cái, cười lạnh thành tiếng: “Vẫn nên để tôi làm đi, đến khi xảy ra chuyện, năng lực ứng biến của cô Mông đây thật quá kém, cô Cố cũng bị thương rồi, cũng không biết gọi xe cứu thương trước, nếu như chờ một lát nữa cô đỡ cô ấy không tốt, lại bị đập đầu bị thương, để lại sẹo thì cũng không tốt.”
“Cô…” Mông trừng mắt nhìn Diệp Du Nhiên, giống như muốn trừng ra một cái hố lên trên người cô.
Diệp Du Nhiên mặc kệ cô ta.
Mông này quả thật có đầy đủ điên cuồng và ngang ngược, một cái tát kia, cô ta lại có thể xuống tay độc ác đến thế, phải nghĩ cách gì mới có thể trả lại phát tát này đây?
Dường như Mông cũng nhận ra bản thân không đúng, vội vàng quay đầu nhìn Cố Hàm Yên: “Hàm Yên, cô sao rồi?”
“Không sao…” Cố Hàm Yên lắc đầu, sắc mặt suy yếu nói.
Mông thấy cô ta như vậy, lại quay đầu trợn mắt trừng Diệp Du Nhiên một cái.
Đáy mắt Diệp Du Nhiên xẹt qua ánh sáng lạnh lẽo.
Rất nhanh nhân viên cứu thương đã đến, sau khi xử lý đơn giản cho Cố Hàm Yên liền đặt cô ta lên cáng cứu thương, khiêng ra ngoài.
Diệp Du Nhiên theo sát ở phía sau muốn cùng lên xe cứu thương.
Nào ngờ, Mông ngăn cản cô không cho cô lên xe, nhìn cô giống như nhìn kẻ thù: “Cô làm hại Hàm Yên còn không đủ sao? Còn đi theo làm cái gì?”