Chương 246:
Thư ký nhận lệnh đi ra ngoài, vừa ra khỏi liền bắt gặp Bùi Chính Thành, giống như nhìn thấy cứu tinh, ngập tràn vui vẻ nói: “Ngài Bạch, anh đến rồi.”
“Sao thế? Không hoan nghênh tôi?” Bùi Chính Thành đúc hai tay vào túi quần, dáng hình cao lớn, thoạt nhìn giống như một vị công tử phong độ nhẹ nhàng, nhưng nụ cười trên mặt lại mang theo chút vô lại.
Thư ký liên tục khoát tay: “Hoan nghênh chứ, có điều, hôm nay tâm trạng của Tổng Giám đốc hình như không tốt lắm, anh vào xem thử đi.”
Nói xong, cô ta liền xoay người đi pha cà phê cho Mộ Tấn Dương, còn không quên quay đầu nói một câu: “Anh nhất định phải vào xem thử.”
Làm việc với một ông chủ có tính khí khó đoán như vậy, trong lòng thư ký cũng có chút hoang mang. Mặc dù không tức giận, nhưng bộ dạng không nói gì của anh cũng khiến cho người khác sợ hãi, áp suất thấp gì đó cũng làm cho người ta hít thở khó khăn.
Vẫn may có ngài Bạch, mỗi lần ngài Bạch đến, mặc dù tâm trạng của Tổng Giám đốc không nhất định sẽ tốt lên, nhưng nhất định sẽ không kém như vậy.
Phía bên kia, thư ký còn đang suy nghĩ miên man, phía bên này Bùi Chính Thành đã mang theo vẻ mặt đầy nghi hoặc đi vào.
“Chào buổi sáng, Tổng Giám đốc Mộ.” Bùi Chính Thành bước chân chậm dãi đi đến trước bàn làm việc.
Mộ Tấn Dương ngẩng đầu lạnh lùng nhìn anh ta một cái, sau đó thu hồi ánh mắt, giọng nói mang theo khí lạnh: “Cậu còn dám đến tìm tôi?”
“…” Bùi Chính Thành nghẹn lời, kéo ghế lại, ngồi xuống trước mặt anh, giọng nói mang theo chút nịnh nọt: “Đừng như vậy chứ, dù sao đi nữa, Hàm Yên cũng là bạn của chúng ta mà?”
“Ngày cô ấy đến, tôi mời cô ấy ăn cơm, tìm khách sạn cho cô ấy, thế vẫn chưa đủ hay sao?” Đối với anh mà nói, có thể khiến cho anh làm ra những chuyện như vậy, chính là anh đã coi cô là bạn mình rồi.
Bùi Chính Thành sờ lên mũi, đối với Mộ Tấn Dương mà nói, có thể làm được những thứ này, quả thật là đã coi Cố Hàm Yên như bạn bè.
“Không có lần sau.” Lời nói của Mộ Tấn Dương mang ý cảnh cáo, dục vọng chiếm hữu của anh thật ra rất lớn, trong lòng anh, nhà là nơi của riêng anh và Diệp Du Nhiên, không thích người khác đến làm phiền.
Bùi Chính Thành: “Hàm Yên dù sao cũng là con gái.”
Mộ Tấn Dương không chút lưu tình nào đánh trả: “nếu cậu thích, có thể đưa cô ấy về nhà cậu, dù sao từ trước đến nay cậu cũng chưa từng từ chối bất kỳ người phụ nữ nào.”
“Này!” Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhé!
Mộ Tấn Dương cũng mặc kệ Bùi Chính Thành có bao nhiêu tức giận: “Đúng rồi, chuyện của Diệp Chí, không cần điều tra nữa.”
“Cái gì?” Nếu như nói Bùi Chính Thành đối với chuyện của Cố Hàm Yên còn có thể hiểu được, nhưng mà đối với chuyện này, anh ta toàn toàn không thể lý giải nổi.
“Nghe không hiểu?” Mộ Tấn Dương nhìn anh ta một cái, ánh mắt lạnh lùng, sau đó bắt đầu đuổi người: “Chính là ý trên mặt chữ, không cần điều tra nữa.”
“Vì Diệp Du Nhiên, cậu ngay đến cả chuyện của Diệp Chí cũng không điều tra nữa?” Biểu cảm trên mặt của Bùi Chính Thành trở nên nghiêm túc: “Cậu đừng quên mục đích trở lại nước của mình là gì!”
Mặc kệ Bùi Chính Thành nói gì, Mộ Tấn Dương cũng không tiếp lời.
Bùi Chính Thành thấy anh như vậy, cũng mất hứng bỏ đi.
…
Ra khỏi phòng họp, tâm trạng của Diệp Du Nhiên có chút phức tạp.
Cô chỉ có thể hi vọng Cố Hàm Yên không thật sự muốn đại ngôn APP này, bằng không cô luôn cảm thấy sẽ xảy ra những chuyện không hay.