Chương 145:

“Sau đó tớ sẽ để cho anh ấy nuôi con chó là được.”

An Hạ vô cùng hoảng hốt: “…”

Hai người đối mặt nhau không nói gì cả, An Hạ thật thà buông đũa xuống, chỉ ra phía cửa, vẻ mặt đau lòng ôm lấy đầu.

“Cậu mau đi đi, tớ không thể làm bạn với một tiểu nhân như cậu được, một người đàn ông độc thân đủ điều kiện như thế ở trước mặt, cậu lại để cho người ta đi nuôi một con chó! Nếu như tờ là Boss Mộ, tớ sẽ biến cậu thành chó ngay lập tức.”

Diệp Du Nhiên nghe thấy cô ấy nói, nhất thời trợn mắt lên nói : “Anh ấy dám!”

An Hạ khinh bỉ nhìn cô: “Có gì mà anh ấy không dám, chuyện mà anh ấy muốn là, nhà họ Diệp cũng chẳng phải là đối thủ của anh ấy, huống chi là một cô gái nhỏ bé như cậu.”

Thấy Diệp Du Nhiên im lặng không nói lời nào: “Cho nên cậu nói với tớ mấy thứ này, rốt cuộc là muốn làm cái gì?”

Diệp Du Nhiên giải thích chuyện Mộ Tấn Dương chỉ định cô bàn vấn đề hợp đồng cùng LK với An Hạ.

An Hạ nghe xong, trầm mặc một lúc mới nói: ” Boss Mộ cũng thật là tâm cơ, khó trách cậu ngoài mặt thì thắm thiết, nhưng lại muốn cự tuyệt người ta.”

Diệp Du Nhiên nghe vậy lập tức phản bác: “Tớ đâu có…”

“Cậu có tình cảm thắm thiết với người ta hay không thì tự cậu biết.” An Hạ vừa nói, vừa vỗ vỗ lên ngực của Diệp Du Nhiên.

… …

Buổi đêm, Diệp Du Nhiên nằm ở trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được, trong đầu cũng đang suy nghĩ câu nói kia của An Hạ.

Đến mãi nửa đêm cô mới đi ngủ.

Vừa mới ngủ được thì lại nằm mơ, mơ thấy cô thật sự bị Mộ Tấn Dương biến thành một con chó.

Cô giật mình tỉnh dậy, phát hiện bây giờ đã là buổi sáng.

Mau chóng xuống giường rửa mặt, ngay cả bữa sáng cũng không kịp ăn, phi đến công ty.

Vừa mới tới cửa công ty thì gặp Diệp Yến Nhi.

Diệp Yến Nhi cười nhìn cô: “Du Nhiên, hôm qua ở nhà có bận việc gì à? Ông nội nằm viện, em không biết sao.”

Diệp Thành nằm viện?

Diệp Du Nhiên quay đầu nhìn Diệp Yến Nhi, vẻ mặt không biểu cảm gì: “Ông nội nằm viện, chị không ở trong bệnh viện chăm sóc ông mà làm tròn chữ hiếu, còn đến công ty làm gì?”

Nét mặt Diệp Yến Nhi có chút biến đổi, nhưng rất nhanh đã trở lại trạng thái bình thường: “Ông nội chỉ là lao lực quá độ nên mới vào viện, đương nhiên chị muốn ở trong bệnh viện, chăm sóc cho ông thật tốt rồi.”

“Ha”

Diệp Du Nhiên liếc nhìn cô ta một cái, xoay người liền đi vào thang máy.

Diệp Yến Nhi cũng đi vào theo sau, hai người không nói lời gì.

Trở lại phòng làm việc, Diệp Du Nhiên tiện tay ném túi xách sang một bên, yên lặng suy nghĩ những gì mà Diệp Yến Nhi vừa nói.

Có ý gì vậy nhỉ?

Diệp Thành nằm viện, công ty không thể không có ai quản lí.

Nói cách khác, Diệp Nguyên Minh vẫn đang quản lí các chi nhánh muốn trở về rồi?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play