Năm ngày sau, hoàng hậu Vân Quốc đã được cứu sống, tin tức lan truyền đến khắp kinh thành, dĩ nhiên là Diệp Hạ Du cũng không ngoại lệ. Độc của Anh Túc giáo lại có thể dễ dàng giải độc như vậy, thật là đáng giận, nhiệm vụ thất bại như vậy sát thủ như nàng cũng phải chịu phạt, nếu như sự việc bại lộ thì tính mạng của nàng cũng khó bảo toàn. Ban đêm, trên những nóc nhà trên phố, một nữ tử mặc y phục đen tuyền, trên đầu mang một trâm vàng có cánh bướm cùng với mạng che nửa mặt bằng lưới. Đó chính là Hạ Điệp, sát thủ dùng độc của Anh Túc. Nàng ta từ từ đáp xuống Bách Hoa Lâu:

- Phi Yến!

Người mang tên Phi yến quay lại, ánh mắt vô cùng sắc lạnh:

- Hạ Điệp! Ngươi thất trách làm nhiệm vụ thất bại, e không tránh khỏi trừng phạt. Đây là thuốc giáo chủ ban cho ngươi.

Hạ Điệp nhận lấy viên thuốc, nhanh như thoắt đã nuốt xuống, Phi Yến cười một cách đầy nham hiểm:

- Thuốc này sẽ phong bế nội lực của ngươi, đồng thời ngươi sẽ không nói được. Trong vòng 3 ngày, nếu như thân phận ngươi bị lộ thì ngươi tự biết hậu quả chứ ?

Hạ Điệp không trả lời, chỉ gật đầu đồng ý. Anh Túc giáo nội quy nghiêm ngặt, dù cho có bán mạng vì Anh Túc thì vẫn là số không, thất bại vẫn là từ tàn phế cho đến chết. Lúc này, nàng không nói được sẽ khiến cho Hàn Phong nghi ngờ mất nên hợp lý hoá chuyện này, đành cùng Tiểu Thuý xuất phủ một vài ngày vậy. Trong thư phòng, Hàn Phong đang suy nghĩ về những gì hắn vừa điều tra được. Thức ăn trước khi dâng cho hoàng hậu đều đã qua khâu thử độc, nếu là cung nữ đầu độc thì là chuyện không thể, hơn nữa đây là độc từ Nguyệt Quốc, một cung nữ nhỏ bé làm sao lại có được độc dược này.

- Vương gia! Gần đây xuất hiện một tổ chức gọi là Anh Túc giáo, tổ chức này gồm những sát thủ chuyên nghiệp từ Nguyệt Quốc.

- Anh Túc ? Nguyệt Quốc ?

Từ lâu, Nguyệt Quốc đã mang tâm cơ thâu tóm Vân Quốc, chuyện này chắc chắn có liên quan với nhau.

- Vương gia! Thần đã kiểm tra Phượng Loan Cung, phát hiện trên mái nhà có dấu vết của người qua lại, hơn nữa các miếng ngói đã có dấu hiệu di dời dù đã được lấp lại. Thần nghĩ rất có thể người hạ độc là sát thủ của Anh Túc.

- Ngươi tiếp tục điều tra lai lịch của sát thủ đó cho ta.

- Anh Túc giáo đứng đầu là giáo chủ, người này rất thần bí, hành tung khó nắm bắt, tổng cộng có 5 sát thủ được huấn luyện nghiêm ngặt, sát thủ lần này chắc chắn là sát thủ chuyên dùng độc Hạ Điệp.

Hàn Phong có vẻ như rất vui vì thông tin vừa tra được:

- Chắc chắn ả ta chưa rời khỏi kinh thành đâu, truyền lệnh phong toả toàn bộ cửa thành.

Trác Ưng hành lễ rồi nhanh tay biến mất chấp hành nhiệm vụ. Hàn Phong lúc này chợt nhớ tới Uyển Lam, hình bóng của Uyển Lam lúc nào cũng trong tâm trí hắn, hay là hắn đột nhập vào cung để gặp nàng. Sáng nay, Hạ Du xuất phủ về Hà gia nhưng dường như nàng bị bệnh rất nặng, đến cả lời nói cũng không nói được. Từ bao giờ, hắn đối với nàng lại vô tâm như vậy, tình cảm không còn mặn nồng như trước. Tiếng lạch cạch phát ra từ mái nhà làm hắn chú ý, hắn không động thủ nhẹ nhàng lách vào một chỗ khuất để xem chuyện gì sẽ xảy ra. Hắn chắc chắn rằng người này là sát thủ của Anh Túc, Hạ Điệp. Hạ Điệp nghe rõ ràng là có tiếng người trong phòng này, thân phận của ả sắp bị bại lộ rồi sao ? Nhưng người đâu ? Ả nhìn quanh khắp phòng thấy đã an toàn liền mở nắp bình trà ra và cho vào đó một gói bột màu trắng, ả liền nhanh chóng rời khỏi. Hàn Phong liền theo dấu vết của ả nhưng khinh công của ả quả thật là phi phàm, quả nhiên là sát thủ chuyên nghiệp. Hắn không nghĩ ngợi nhiều liền quay về phòng, đem bình trà cất đi mang đến Đông Phương Viện.

- Không biết Hàn Vương gia đến đây có chuyện gì ?

Hàn Phong vì đại cuộc nên tạm thời không nhắc đến chuyện cũ:

- Ta đem thứ này đến cho ngươi!

Đông Phương Ân cầm bình trà lên ngửi, là Hương Tuyết Tán, một loại độc hiếm có trên thế gian, hương thơm của nó thu hút người khác, nếu như người khác cưỡng không lại liền uống vào trong vòng một canh giờ độc phát mà chết, hiện vẫn chưa có thuốc giải. Ai lại ác độc như vậy?

- Là Hương Tuyết Tán! Có người muốn hạ độc người.

Hàn Phong gật đầu:

- Là Hạ Điệp, sát thủ của Anh Túc, nàng ta cũng chính là người hạ độc hoàng hậu. Hôm nay thân phận nàng ta sắp bị bại lộ nên muốn hạ độc ta để trừ khử.

Đông Phương Ân chỉ là nghi vấn một chút rồi trả lời:

- Hàn vương phủ nếu không phải là người thông thuộc thì không thể nào hành sự một cách dễ dàng như vậy, ta nghĩ vương gia nên bắt đầu từ người trong phủ.

Hàn Phong suy nghĩ nữ nhân trong phủ ngoài nô tỳ ra thì chỉ có trắc phi của hắn là nữ nhân đáng nghi ngờ nhất. Hạ Du bỗng nhiên bị bệnh không nói được rồi xuất phủ, Hạ Điệp là Hạ Du ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play