Lưu Liên anh ta lăn lộn nhiều năm trong nghề như vậy, cho tới bây giờ chưa bao giờ bị người qua cầu rút ván rồi phá dỡ luôn như vậy! Tức giận xông lên làm đầu óc của anh ta muốn hôn mê, anh ta vừa muốn kháng nghị với Tiền Lung Lung, thì chợt nghe thấy ly thép ở trong lòng bàn tay Tiền Lung Lung phát ra tiếng rên rỉ, độ dày của nó hiển nhiên so với chất liệu gốc lớn hơn rất nhiều, đã đạt đến trình độ vượt trội về chất liệu.Lưu Liên sát khí cứng rắn chuyển thành nụ cười hớn hở: "Nên như thế hẳn là phải thế, cô vốn sẽ không ký kết với chúng tôi.

Nếu như chủ thuê trực tiếp mướn, chúng tôi cũng không có quyền rút ra tiền hoa hồng."Tiền Lung Lung hài lòng gật đầu, bỗng nhiên nhớ tới một việc: "Nếu như vệ sĩ tử vong, như vậy chủ thuê và công ty vệ sĩ có phải sẽ cung cấp một số phí mai táng hay không?"Ngũ Bân nói: "Trên lý thuyết chỉ cần đóng bảo hiểm thân thể đầy đủ cho vệ sĩ là được rồi, tuy nhiên ông chủ chúng ta và Liên ca có vẻ như đều cho thêm một số phí mai táng đấy.""Vậy giả thiết tôi đồng thời cứu được chủ thuê, thuận tay cũng cứu được vệ sĩ kia, số tiền kia.

.

.

Có phải nên chia cho tôi một ít không?"Lưu Liên Ngũ Bân:.

.

.Nữ tội phạm kinh tế a nữ tội phạm kinh tế a!Phí mai táng người ta cả đời chỉ có thể cầm được một lần, Tiền Lung Lung cô là muốn cứu một lần cầm một lần sao?Chu Bái Bì [2] cũng chỉ đến vậy thôi![2] Chu Bái Bì: Một tên cường hào ác bá dưới ngòi bút của tác giả Cao Ngọc Bảo, vì thời xưa chưa có đồng hồ nên lấy tiếng gà gáy làm giờ đánh dấu ngày làm việc.

Chu Bái Bì vì muốn bóc lột người làm nên nửa đêm giả tiếng gà gáy để gọi người làm dậy lao động (Trích: Bảy thanh hung giản)Cuối cùng vấn đề phí mai táng vẫn không có đạt được thống nhất, dù sao chuyện không có phát sinh, đợi khi nào xảy ra rồi nói.

Tiền Lung Lung mãn nguyện nhận được tiền lương cao gấp mấy lần so với làm diễn viên đóng thế và công nhân cộng lại, hơn nữa còn được bao ăn bao ở! Bao ở còn chưa tính, dù sao cô tùy tiện chỗ nào đều có thể ngủ, chỉ cần không phải tiền vàng trải thành giường, ngủ nệm và ngủ chiếu đối với cô mà nói cũng không có gì khác nhau.Cô vô cùng nhanh chóng áp chế Ngũ Bân ký hợp đồng, tiếp theo gọi điện thoại về nhà, sau đó liền theo Ngũ Bân trực tiếp bắt đầu làm việc!Lúc Tiền Kim Sơn và Lâm Uyển biết Tiền Lung Lung làm cận vệ cho người ta trong lòng vô cùng bất an, cho dù Tiền Lung Lung từ nhỏ không có gì khác biệt với nữ siêu nhân, nhưng con gái của mình làm nghề nghiệp nguy hiểm cao như vậy bọn họ vẫn hết sức lo lắng.

Diễn viên đóng thế khổ cực một ít, cho dù có thể sẽ có chút vấn đề về an toàn, nhưng với thực lực Tiền Lung Lung mà nói những thứ này cũng không coi vào đâu.

Thế nhưng vệ sĩ là đao thật thương thật, Tiền Lung Lung da dầy hơn nữa cũng không có cách nào làm áo chống đạn.Hết lần này tới lần khác từ nhỏ đến lớn bọn họ một lần cũng không thể ngăn được quyết định Tiền Lung Lung, chỉ có thể âm thầm lo lắng.

Sau khi lo lắng một hồi, Lâm Uyển bỗng nhiên kịp phản ứng nói: "Lung Lung mới vừa nói con bé đi làm cận vệ cho ai?"Tiền Kim Sơn sau khi suy nghĩ một chút mới nói: "công ty XX, Hạ đổng.".

.

.Lâm Uyển: "Tôi.

.

.

Có chút lo lắng."Tiền Kim Sơn gật đầu phụ họa: "Tôi cũng rất lo lắng cho Hạ đổng!"Tiền Lung Lung vĩ đại của chúng ta, chỉ nhớ kỹ ba chữ Hạ Thừa Nghĩa, căn bản sẽ không nhớ kỹ công ty và chức vụ của Hạ Thừa Nghĩa!Lúc Ngũ Bân dẫn cô đi gặp chủ thuê trong lòng cô còn yên lặng tính toán dùng tiền lương mình bây giờ mỗi tháng có thể mua mấy tiền vàng, muốn trải thành một cái giường đầy tiền vàng cần bao nhiêu tháng, tính đi tính lại cô phát hiện, theo con số này, cô cần một vạn tháng mới có thể trải đều một cái giường đôi, mà khi đó hoàng tử mỹ nhân và cô cũng chôn xương luôn rồi !Vì có tính cách đặc biệt nghiêm túc, cho nên cho tới bây giờ Tiền Lung Lung chưa từng có suy nghĩ về việc mạ vàng, hay các loại đường tắt làm giả khác.

Vẫn chưa từ trong chấn kinh hồi thần, cô đã đi theo Ngũ Bân và một vị vệ sĩ khác tiến vào một văn phòng vô cùng có phong cách, Hạ Thừa Nghĩa đang nhíu mày nghe điện thoại.Lần trước cải trang thị sát công trường, đã làm cho anh tra ra chất lượng vật liệu xây dựng không đạt đúng tiêu chuẩn, chất lượng công trình cũng không có đạt chuẩn, có người ở dưới mí mắt của anh ăn cây táo, rào cây sung, xem ra phải hung hăng phản kích một chút! Anh vuốt vuốt huyệt thái dương căng đau vì mỏi mệt, nới lỏng cổ áo, ngồi tựa lưng vào ghế, dáng vẻ mang theo một chút lười biếng..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play