Lam Vong Cơ hơi hơi bình tĩnh lại, vẫn duy trì tư thế ôm ấp Nguỵ Vô Tiện, nói: "Còn chưa gặp trưởng bối, chưa bái thiên địa, không thể quá mức làm càn".

Nguỵ Vô Tiện sửng sốt, ôm Lam Vong Cơ cười đến cả người rung lên, "Lam Trạm, ngươi thật đúng là một tiểu cũ kỷ, nhưng mà, ta thích dáng vẻ nghiêm túc này của ngươi".

Nguỵ Vô Tiện nói xong đem Lam Vong Cơ đang ôm mình chặt chẽ không một kẽ hở hơi đẩy ra một chút, trên mặt mang theo nụ cười tà khí xấu xa, vẻ mặt ái muội nói: "Lam Trạm ngươi nhìn đi, nhìn mấy dấu vết này nọ trên người của ta đi, chẳng lẽ chúng ta còn chưa đủ làm càn sao?" Sau đó biết rõ còn cố ý hỏi: "Đã như vậy rồi, ngươi còn muốn làm càn thế nào nữa..."

Trong lúc hồ nháo mới vừa rồi, quần áo hai người đều bị lôi kéo đến xộc xệch không chịu nổi, gần như không mặc, trung y của Nguỵ Vô Tiện sớm đã không thấy bóng dáng đâu, nửa thân trên đầy những vệt đỏ bắt mắt, đầu vai còn có dấu răng rỉ máu do Lam Vong Cơ để lại.

Lam Vong Cơ không có lời gì để nói.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play