Biểu tình của Lam Vong Cơ trước sau không hề thay đổi, kiên định nói: "Thúc phụ, cho dù người đời đối đãi như thế nào, ta và Nguỵ Anh đều không sợ hãi, xin thúc phụ thành toàn".

Lam Khải Nhân: "Vong Cơ, ngươi... Haizz ~"

Vẻ mặt thất vọng của Lam Khải Nhân không cần nói cũng biết, đột nhiên nghe thấy một tiếng cười khẽ, Lam Khải Nhân nhìn thiếu niên mặc hắc y đứng trong góc nãy giờ vẫn luôn không nói gì, "Ngươi là ai? Vì sao lại bật cười vô cớ?"

Tiết Dương học theo Nguỵ Vô Tiện, hành lễ với Lam Khải Nhân, giọng nói lanh lảnh: "Tại hạ Tiết Dương, mới vừa rồi, cũng không gọi là bật cười vô cớ, Hàm Quang Quân của nhà các ngươi tự mình đã nói, không sợ người đời chê trách gì, bản thân người ta đã không sợ, ngươi còn sợ cái gì, đây không phải là lo chuyện bao đồng hay sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play