Giống như là lừa mình dối người, Tiết Dương hoang mang lo sợ cứ thế lén lút đi theo bọn hắn, từ nhỏ lăn lộn giữa phố chợ, mặc dù tu vi không cao, nhưng khả năng che giấu hành tung của Tiết Dương vẫn xem như đỉnh cao, nhưng người khác có thể không phát hiện được Tiết Dương, chứ Nguỵ Vô Tiện e là vẫn luôn biết, Tiết Dương thường xuyên trong tối ngoài sáng theo dõi Nguỵ Vô Tiện, đối với thân pháp và khả năng trốn tránh của y sớm đã hiểu rõ như lòng bàn tay.
Buổi tối, thấy Nguỵ Vô Tiện đi vào phòng Lam Vong Cơ, Tiết Dương đột nhiên nhớ tới buổi sáng khi Giang Trừng nghe thấy Nguỵ Vô Tiện không ở trong phòng, thì vẻ mặt cổ cổ quái quái, muốn nói lại thôi, rồi nghĩ đến hôm nay Nguỵ Vô Tiện cứ luôn tìm mọi cách tách rời ra khỏi y, cùng với ánh mắt lạnh lùng băng sương kia của Lam Vong Cơ.
Tiết Dương rốt cuộc nhận rõ hiện thực, đó chính là Nguỵ Vô Tiện là một người đoạn tụ.
Tiết Dương không biết mình đi về phòng như thế nào, ngày hôm sau thức dậy theo bản năng đi tìm Nguỵ Vô Tiện, đến cửa phòng mới nhớ ra, Nguỵ Vô Tiện có lẽ không ở trong phòng, thử gõ cửa, quả nhiên không có ai đáp lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT