Cái tát vào mặt không phải vì anh cưỡng bức cô mà do anh hôn cô bằng lưỡi!
Cô không nghĩ mình đã làm gì sai.
Khi con gái đối mặt với chuyện này, họ sẽ phản kháng và tức giận theo bản năng!
Với cổ vẫn còn đau và cổ họng cứ như dao cắt, Nam Chi không muốn trả lời những lời của Lâm Yến Chi.
Cô không có ấn tượng tốt về người đó, và tự nhiên cũng không có ấn tượng tốt về người bạn xấu xa của anh ta.
Lâm Yến Chi nhìn về phía sau đầu Nam Chi, thầm nghĩ cô gái này khá là bướng bỉnh.
Hắn liếc nhìn những vết ngón tay siết cổ đáng sợ trên cổ cô, kìm lại nụ
cười tà ác và quyến rũ thường trực trên khóe miệng, nghiêm nghị nói:
"Thật ra, cô không thể trách anh Tư suýt bóp cổ cô được, là do một số sự cố trong thời thơ ấu của anh ấy, thứ anh ấy ghét nhất trong cuộc đời là phụ nữ tát anh ấy. "
Nam Chi nhắm mắt không đáp lại lời của Lâm Yến Chi.
Nếu cô gặp lại người đàn ông đó trong tương lai, cô nhất định sẽ đi đường vòng.
“Anh tư là thiên tài trong giới kinh doanh, một thế kỷ hiếm gặp, nhưng không ai hoàn mỹ, tính cách cũng có khuyết điểm.” Lâm Yến Chi hơi dừng lại,
“Anh ta mắc chứng cuồng nóng nảy. Sau nhiều năm điều trị, tình hình đang tốt hơn. "
"Không ngờ sự xuất hiện của cô đêm nay lại khiến anh ấy mất kiểm soát."
Hai tay Nam Chi trên đầu gối khẽ siết chặt.
Cô thực sự không ngờ người đó lại là một kẻ cuồng nóng nảy.
"Cô gái, tôi thay anh tư nói tiếng xin lỗi, cô không hiểu rõ chứng cuồng
nóng nảy, bọn họ triệu chứng chính là đang tức giận sẽ không cách nào
khống chế tâm tình mình, cũng không phải là muốn gϊếŧ chết cô mà là một
loại bệnh trạng."
Nam Chi hiểu là một chuyện, tha thứ lại là một chuyện khác.
May mắn thay, cô sẽ không có bất kỳ liên hệ nào với anh ta trong tương lai.
“Được rồi, đêm nay tôi cũng có chỗ không đúng, về sau rồi tính." Nam Chi thản nhiên nói.
Khi Lâm Yến Chi nghe được lời của Nam Chi, không khỏi liếc cô một cái.
Tuy nói anh tư có chứng cuồng nóng nảy, nhưng lại có nhan, có dáng người,
có tiền, con gái muốn dính vào anh bị chọc giận cũng rất bình thường.
Lam Yến Chi còn là lần đầu tiên nhìn thấy phụ nữ đối với anh tứ của hắn
không có chút thích thú.
“Cô thật sự không muốn cùng anh tư gặp
lại, hay là muốn lạt mềm buộc chặt?” Lâm Yến Chi hơi nhướng mày, hắn có
lịch sử tình ái phong phú, mấy người phụ nữ quen hắn điều đa mưu túc
trí, để có được trái tim của hắn, họ đã sử dụng một số biện pháp để gài
bẫy hắn.
Người phụ
nữ trước mặt mang theo vẻ mặt lạnh lùng lãnh đạm, hoặc là có âm mưu sâu
xa, hoặc là bởi vì từ đáy lòng cô không thích anh tư.
Khóe môi
Nam Chi cong lên thành một đường vòng cung có chút giễu cợt, "Tôi sẽ lạc mềm buộc chặt với người suýt chút nữa kết liễu đời mình?"
Lâm Yến Chi cười xấu xa.
Hiếm thấy anh tư cũng có lúc không được phụ nữ thích!
Nam Chi không nhờ Lâm Yến Chi đưa cô đến bệnh viện, đến đoạn đường thuận tiện bắt taxi, cô xuống xe.
Lâm Yến Chi phong lưu, cũng không phải người quá xem trọng phụ nữ, Nam Chi sau khi xuống xe liền lái xe thể thao rời đi.
Nam Chi bắt taxi trở lại bệnh viện.
Yên Nhiên tìm cho cô một căn hộ, nhưng cô lo cho Tiểu Giai nên đến bệnh viện ngủ cùng nhóc mỗi đêm.
Tiểu Giai và y tá đã ngủ say rồi, Nam Chi đứng bên giường bệnh nhìn cậu nhóc nhỏ bé một lúc.
Đứa bé của cô rất xinh xắn và dễ thương, chỉ cần cô nhìn thấy nó, mọi tâm trạng tồi tệ sẽ tan biến.
...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT