Vạn Thái Hậu nghe được Ngự Hoa Viên ra chuyện, tươi cười càng thêm phấn khích "Không phải Hoàng thượng nói Ai Gia không muốn có khỏe mạnh Hoàng Tử sao, vậy bọn họ không cần ra đời hảo, Hoàng Hậu hiền đức quản hảo hậu cung? Vậy Ai Gia muốn nhìn xem hậu cung có bao nhiêu bình tỉnh a".

Cung nhân nhóm tâm run lên, từ khi ra chuyện Ngọc Hiền Phi ngất đi, Thái hậu tựa như kẻ điên, hận không đem hết thảy Hoàng tự đều gϊếŧ chết, nhưng bọn họ người nhà đều bị người nắm trong tay, chỉ có thể nghe theo chủ tử làm việc.

"Hồi Thái Hậu Uông Bảo Lâm thấy hồng, sợ là thai không ổn"

"Đi gọi Thái Y đến đây đi, kêu người đi mời Hoàng Hậu cùng Hoàng Thượng đến nhìn xem, dù sao đây cũng là hắn hài tử đâu" Vạn Thái Hậu thanh âm lạnh băng càng khiến cho người không rét mà run.

Bích Tiêu Cung bên trong, Tỉnh Đế gọi người đưa đến vài loại hoa đẹp nhất Hoa Phòng, để xa xa cho Ân Niệm Yên ngắm, nàng rất hài lòng tình cảnh hiện tại, Khúc Tông không chỉ là nam nhân, hắn còn là một Đế Vương, lùi một bước lấy lòng nàng đã là cực hạn, nếu còn nắm chặc không buông thì ngày thất sủng không xa.


"Chủ Tử, Uông Bảo Lâm thai không ổn, Phúc Thọ Cung người đang hướng Phượng Tê Cung cùng Thiên Ân Điện đi, sợ là...".

"Cẩm Họa, bổn cung chợt muốn ăn bánh Hạt sen ở Phượng Tê Cung, ngươi mặt dầy đi xin cho bổn cung đi" kế tiếp lại kề tai nói nhỏ vài câu mới để Cẩm Họa rời đi.

Hoàng Hậu cho Hàn ma ma tiễn đi Cẩm Họa, ngồi lại bên trong điện suy nghỉ đến câu nói câu nói trước khi rời đi của Cẩm Họa, càng nghỉ tâm càng run lợi hại, nếu như nàng đoán không sai, thì Thái Hậu sợ là hận chết Hoàng Thượng cùng nàng đi? Thái Hậu không có nhiều nhân lực trong cung, nhưng nếu cùng người khác cấu kết, thì khó mà nói được.

"Hàn ma ma, ngươi gọi người cẩn thận điều tra hết thảy cung nhân vào cung từ mười năm trước, xem bọn họ có bao nhiêu đệ tử, cùng người nào giao hảo, còn có ai thường xuyên ra cung mua sắm phải điều tra thật kỷ".


"Lão nô lập tức đi làm ngay" Hàn ma ma biết chuyện này hệ trọng, sợ là có người muốn diệt sạch Hoàng tự, nếu không phải làm phản người, thì chỉ có Phiên Vương muốn con của mình làm người thừa tự, kế tiếp là ngồi lên đế vị.

Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu đến phúc thọ cung đã không còn kịp, Uông Bảo Lâm thai giữ không được, Thái Y nói bởi vì Thai này có được là nhờ vào uống dễ tử đan, nhưng loại đan dược này không bảo đảm, nên Hoàng Tự khó mà sinh ra được, nếu có thể sinh ra cũng chỉ cả đời ốm yếu, không rời được chén dược.

"Tấn Uông Bảo Lâm vì Quý Nhân, tháng sau trở lại Trinh Bảo Các đi, Thái Hậu có ý kiến gì không?" Tỉnh Đế đối với Thái Hậu trước giờ chỉ là kính trọng, lại không có gì tình cảm, hành động gần đây càng làm chút kính trọng cuối cùng cũng không còn, chỉ có lễ nghĩa ngoài mặt phải chu toàn, mặt khác hắn để Hoàng Hậu lo lắng đi.


"Hoàng Đế làm rất khá, Ai Gia già rồi không làm được gì nhiều, các ngươi trở về đi thôi" Thái Hậu ra tiếng đuổi người, nàng đã có chủ ý khác, Hoàng Đế đối với nàng đã không còn gì quan trọng nữa.

"Nhi Thần cáo lui".

Uông Quý Nhân nằm bên trong không nói một lời, cả người đau nhất làm nàng hiểu được đây không phải là mộng, nơi nầy là chân thật nhất, nàng đã quá tự tin dẫn đến tự phụ, nữ nhân nơi nầy đáng sợ hơn nàng tưởng nhiều, một cái chớp mắt nàng thai nhi không có, đến khi nhận ra thì đã muộn, Vạn Thái Hậu, ngươi cho ta chờ, một ngày nào đó, ta nhất định bắt ngươi sống không bằng chết.

Ân Niệm Yên hiện tại thích nhất ngồi bên hồ sen gần Bích Tiêu Cung hóng mát, hiện tại không phải mùa hoa sen nở rộ, nhưng những búp sen mới nhú lên kia lại là một cái khác cảnh sắc.
"Hôm nay Uông Quý Nhân dời cung sao?"

"Hồi chủ tử đúng vậy, nô tài còn nghe nói Uông Quý Nhân hồi phục lại thân mình, liền ngày ngày hầu hạ Thái Hậu, không thiếu ngày nào, được Thái Hậu che chở, cho dù không được sủng ái, cung nhân nhóm cũng không dám chậm trễ".

"Tiểu Hỉ Tử càng ngày càng linh hoạt rồi, Cẩm Họa đưa cho hắn lá vàng lớn đi, hắn thích nhất vàng lá đâu" Ân Niệm Yên chưa bao giờ keo kiệt với nô tài trung thành tận tâm với mình, nàng không thiếu vàng bạc, nên thưởng liền thưởng, chưa bao giờ keo kiệt.

"Chủ Tử không hảo... Hinh Quý Nghi trên đường tẽ ngã, hiện tại được đưa vào phòng sinh" Bạch cô cô thở gấp nói, có thể thấy chạy bao nhiêu gấp.

"Đi nhìn xem thế nào, thật là không một ngày yên ổn" Uông Quý Nhân sinh non vừa mới yên tỉnh chưa được một tháng, thì chuyện khác lại đến, sợ là có người tâm tình không ổn, muốn phát điên đi.
Minh Nguyệt Các bên trong loạn thành một đoàn, cung nhân nhóm không ai nghe ai, tự mình làm việc của mình, Liên Quý Tần ngồi ở chính vị cười như không cười nhìn đám cung nhân kia, Ân Niệm Yên chán ghét nhíu mày, nàng thật không thích nổi Liên Quý Tần hành sự.

"Bạch cô cô cùng Tiểu Hỉ Tử chỉ đạo bọn họ làm việc đi, ai dám chống đối hoặc là cố ý làm gì không tốt lập tức đưa đi thận Hình Tư" kế tiếp nàng lạnh mặt nhìn Liên Quý Tần "Thấy loạn thành một đoàn Liên Quý Tần vui sướng khi gập người gập họa? Ngươi nên nhớ Hinh Quý Nghi đang sinh long tự, nàng ăn khổ ngươi liền vui mừng? thảo nào ngươi sinh Hoàng Tử lại không được dọn đến chủ điện, Hoàng Thượng xưa nay nhìn người thật chuẩn đâu".

Liên Quý Tần hận không thể nhào lên đánh nát cái miệng của Ân Niệm Yên, nhưng nàng không dám chỉ có thể đỏ hốc mắt quỳ xuống, không một lời giải thích, đợi Hoàng Thượng đến phân xử cho mình.
Bảo Quý Tần nghe tin chạy đến, nàng giường như không thấy Liên Quý Tần đang quỳ "Hinh quý Nghi thế nào rồi, sao tiếng kiêu lớn như vậy đâu".

"Không sao, Bạch Thược cùng Cẩm Họa đang ở bên trong, có chuyện gì nhất định phát hiện sớm, Thai đã hơn tám tháng, thai vị tốt đâu, Thái Y đang tới đi? Trong cung người làm việc càng lúc càng lười rồi" nếu chuyện này là do Thái Hậu làm ra, sợ là Thái Y cùng khó mời đến được.

Bảo Quý Tần lo lắng không yên, nàng vừa phát hiện ra Thái Hậu thay đổi như một người khác, lại sợ làm gì ảnh hưởng đến Vạn Hầu Phủ, tháng trước Uông Quý Nhân sinh non, giờ đến Hinh Quý Nghi sinh sớm hai mươi ngày, không biết còn có chuyện gì nữa đâu.

"Hoàng Thượng giá lâm, Hoàng hậu giá lâm, Khánh quý phi đến..." ngoài ba người kia vừa tới, thì các vị phi tần đều đến, Tỉnh Đế không để Ân Niệm Yên hành lễ, còn đỡ người ngồi xuống bên phải của mình, bên trái là Hoàng Hậu.
"Sao nàng đến đây? Có mệt không?" Tỉnh Đế không hỏi Hinh Quý Nghi thế nào, bởi vì hắn hỏi bắt mạch an thai Thái Y thai tượng, là một cái công chúa nên không hy vọng quá nhiều, hắn đã có năm cái công chúa, thứ cần nhất lúc này là khỏe mạnh hoàng tử.

"Nếu thần thiếp không đến, thật không biết Hinh muội muội còn chịu cái gì khổ nữa đâu" Ân Niệm Yên vừa mỉa mai liếc mắt Liên Quý Tần vừa nói, làm cho bên trong người càng thêm tò mò lên, không biết Liên Quý Tần đã làm chuyện tốt gì rồi.

Dung Phi nắm chặt khăn mắt lạnh nhìn Liên Quý Tần, thầm nghỉ thật là bùn nhão không thượng tường.

"Hoàng Thượng minh dám, tần thiếp không có làm gì không phải, Ngọc Hiền Phi bước vào liền lấy tần thiếp chút giận, bắt tần thiếp quỳ đến hiện tại a...." Liên Quý Tần khóc hoa lê đái vũ, nhìn có bao nhiêu đáng thương liền có bấy nhiêu, chỉ cần có tâm nam nhân liền thương tiếc một vài.
"Chủ Sự Thái dám nơi nầy đâu, nói xem có chuyện gì" Tỉnh Đế nhìn Liên Quý Tần liền thấy phiền lên, cả ngày chỉ biết gây chuyện.

Chủ sự thái giám Tiểu Nhạc Tử kể lại hết thảy chuyện gì xảy ra, không hiểu tại sao cung nhân nhóm không nghe lời, Liên Quý Tần ngồi nhìn lại không nhúng tay, Ân Niệm Yên cùng Bảo Quý Tần dẫn người của mình đến giúp đỡ nấu nước chuẩn bị thứ cần thiết, người đi mời Thái Y còn chưa trở lại, đám cung nhân kia còn đang quỳ bên ngoài....

"Ngọc Hiền Phi là oan ức ngươi rồi? Liên Quý tần, ngươi là Chính tam phẩm Quý Tần, nhưng tâm lạnh ngồi nhìn Hinh Quý Nghi chịu khổ, ngươi cảm thấy mình còn xứng ngồi ở vị trí này?" Tỉnh Đế tức giận nói ra lời tru tâm, cho dù hắn không mong đợi nhưng đó cũng là hắn công chúa, Ngọc Hiền Phi cùng Bảo Quý Tần tận tâm đưa người đến giúp đỡ, riêng nàng ta ngồi cười khi người gập họa.
"Tần thiếp không dám, cầu xin hoàng thượng khai ân, tần thiếp là lo sợ nên không biết biết làm sao, nên mới không có làm cái gì, tần thiếp sai rồi, cầu hoàng thượng khai ân" Liền quý tần đau khổ cầu xin, nàng không thể bị hàn vị phân, như vậy nàng Tam hoàng tử sao có thể ngẩng đầu được đâu.

"Ngươi trở lại Ninh Vân Hiên cấm túc nữa năm, trong vòng năm năm không được thăng vị phân, chép năm mươi lần cung quy, trong thời gian cấm túc không được gập Tam Hoàng Tử, Dương Trung cho người đưa nàng ta đi".

"Hoàng Thượng....." sao người lại tâm tàn nhẫn như vậy đâu, không phải chỉ là một chuyện nhỏ sao... Liên Quý Tần có bao nhiêu không cam lòng cũng phải nhịn xuống, không dám nói ra lời trong lòng.

Bên ngoài có vài thái dám cung nữ từ cung khác vội vàng chạy đến "Bẩm Hoàng Thượng, Hoàng hậu nương nương, Nhan Quý Nhân đau bụng muốn sinh, Túc Vân Các Liễu Quý Nhân trượt chân va vào tường, muốn sinh".
"Khốn kiếp, một đám vô dụng, không phải trẫm bảo bọn họ ở lại trong cung dưỡng thai sao?" Hoàng Đế không nghỉ tới nàng ta dám làm như vậy, nếu hắn tìm ra được chứng cớ...

"Hoàng Thượng, Thần thiếp nên đi nhìn thế nào trước đã, Liễu Quý Nhân thai vừa được bảy tháng, Nhan Quý Nhân thai vừa đến tháng thứ tám, sợ là...." Hoàng hậu không nói tiếp những Tỉnh Đế hiểu câu tiếp theo là gì.

"Nghe theo ý trời thôi, Hoàng Hậu cùng Tỉnh Phi đi Tỉnh Di Hiên nhìn xem Nhan Quý Nhân, Khánh quý phi cùng Phùng Phi đi nhìn xem Liễu Quý Nhân đi, còn lại cùng trẫm ở đây chờ" nghe được phân phó Hoàng Hậu cùng phi tần nhóm hành lễ rời đi, Dương trung cũng tranh thủ gọi người đi tra xét chuyện hôm nay, càng tra xét càng làm cho người ta tâm lạnh run.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play