Chương 19: Khởi đầu mạt thế.
.
..
Huyết Nguyệt xuất hiện, ám chỉ một hồi tinh phong huyết vũ dài đằng đẵng của nhân loại bắt đầu, bệnh nhân bị cảm nắng bởi cái nóng bất thường của thời tiết trên toàn thế giới, đồng loạt tắt thở, tiếng khóc thê lương vang lên khắp nơi.
Bệnh viện lúc này loạn thành một đoàn, những người bệnh đột nhiên tử vong cùng lúc khiến nhóm nhân viên y tế ai cũng hoảng loạn tay chân, mà người thân của họ túc trực ở đây càng không hiểu nổi chuyện gì đã xảy ra, duy chỉ biết một điều là người nhà bọn họ cư nhiên mất rồi, và bệnh viện chính là nơi phải chịu trách nhiệm cho tổn thất này, thế là xung đột bùng nổ.
Trên đường, thấp thoáng vài chiếc xe hơi đang chở thân nhân hoặc bằng hữu của họ đến bệnh viện kiểm tra do cảm thấy cơ thể bất ổn, bỗng phát hiện bọn họ đột ngột mất đi dấu hiệu sự sống, chỉ có thể gào khóc thương tâm trong sự hoảng sợ tột độ.
Trong số rất nhiều gia đình, có những người bị cảm nắng nhưng vẫn cố chấp không muốn đến bệnh viện, đinh ninh bệnh nhẹ mà thôi thì cần gì đi cho phiền phức, uống tí thuốc nằm ngủ một giấc là khỏe ngay. Chỉ không ngờ rằng bọn họ đã không còn cơ hội để tỉnh dậy nữa, khiến người nhà thẫn thờ chết lặng.
Đa số người đi đường cũng lâm vào tình trạng như vậy, bất thình lình ngã xuống bất động, hiển nhiên bọn họ cũng là bị cảm nắng. Người xung quanh trông thấy liền chạy đến hỗ trợ...
Tất cả họ đều không nhận thức được một điều rằng, hết thảy thảm trạng con người đột ngột tử vong quy mô lớn này chỉ là bước đầu tiên... Khởi đầu mạt thế.
Trên TV, hình ảnh phóng viên tin tức tường thuật trực tiếp tại bệnh viện về căn bệnh quái ác này, máy quay đang lia cận cảnh một nam nhân nằm trên giường bệnh cùng sắc mặt xám xịt như tro tàn, làn da hắn khô quắt như bị nướng cháy, nhìn thập phần kinh dị.
"Tất cả bệnh nhân do mất nước mà dẫn đến tử vong, lượng nước duy trì trong cơ thể họ như bị tiêu biến hoàn toàn, chúng tôi thật sự không rõ nguyên nhân, tình huống cụ thể hơn còn cần tiến hành điều tra thêm..."
Vị bác sĩ mặc áo blouse trắng đứng đối diện máy quay đang đưa ra lời giải thích, bất chợt, nam nhân phía trên xác nhận đã tử vong kia mở toang mắt, đôi con ngươi sưng tấy hiện rõ sắc đỏ quỷ dị như máu, như thể mạch máu tròng mắt hắn đang bị vỡ tung, máu tươi chảy đầm đìa trên khuôn mặt không còn tí huyết sắc, muốn khủng bố bao nhiêu liền có bấy nhiêu.
Người vợ thấy chồng mình tỉnh lại, mặc kệ bộ dáng kinh người bấy giờ, bổ nhào vào lòng ngực hắn khóc lóc, chưa kịp mở miệng thì đã bị hắn ta vung tay bóp cổ, cúi đầu, hung tợn cắn ngay yết hầu cô.
Cô khiếp đảm phát ra tiếng thét thảm thiết, âm thanh tê tâm liệt phế, sức lực hắn quá đỗi kinh người không cách nào kháng cự, liền chuyển từ yết hầu cắn phập sang một mảng thịt lớn trên người cô, trực tiếp nuốt vào bụng, máu bắn tung tóe khắp nơi, nam nhân hưng phấn như điên như dại, từng ngụm từng ngụm đem máu thịt người vợ xấu số bắt đầu cắn nuốt...
Những người xung quanh hoảng loạn tột cùng trước khung cảnh kinh hãi ấy, không chờ bọn họ tiến lên ngăn cản đã nghe thấy tiếng gào thét vang lên hết đợt này đến đợt khác. Toàn bộ bệnh nhân được cho là đã tử vong, tất cả họ đều sống dậy, thực nhanh tuỳ tiện tóm lấy người gần nhất, há miệng cắn dữ tợn.
Bệnh viện, chỉ trong giây lát liền biến thành Tu La Tràng địa ngục chốn trần thế, nơi nơi chỉ thấy biển máu cùng bọn quái vật ăn thịt người, ai nấy đều kinh sợ chạy trốn.
Tất thảy diễn biến tại bệnh viện đều đang được phát trực tiếp trên kênh TV.
Ngồi trước TV, Triển Vân cùng Tống Thành Thư mặt đối mặt nhìn nhau, thần sắc cả hai người khó coi như nhau, tuy nói họ đã chuẩn bị tốt tâm lý từ trước, nhưng giờ cảnh tượng phát sinh chân thực trước mặt này đây, thật lòng làm họ khó có thể tiếp thu ngay được.
Tô Duệ Triết bình tĩnh, cậu bước vào phòng bếp, tay cầm con dao chặt dưa hấu ra.
"Chúng ta chuẩn bị đi nhé?" Kỳ thật Tô Duệ Triết đã có sẵn kế hoạch từ đầu, khi tang thi vừa xuất hiện, toàn bộ thế giới ắt hẳn rất hỗn độn, luật pháp cùng kỷ cương trật tự tất cả trở thành phế thải, nảy sinh tình cảnh cướp bóc tranh giành nhau để sống, cậu thừa dịp mọi người còn chưa phản ứng kịp, tranh thủ lái xe đến trạm xăng dầu vùng phụ cận và siêu thị lớn lấy thêm ít đồ.
Triển Vân rất nhanh liền hiểu ngụ ý trong lời nói Tô Duệ Triết, do dự một chút cũng đi vào bếp đem theo con dao xắt rau, đồng thời không quên lấy khẩu súng vắt sau lưng quần.
Còn Tống Thành Thư vẫn đang trong trạng thái hoảng sợ bị Triển Vân trực tiếp xách ra ngoài, giao nhiệm vụ làm tài xế, bắt đầu lái xe đến trạm xăng dầu lân cận.
Tống Thành Thư đờ đẫn lái xe đi, đến nơi nhìn thấy dưới đất đầy máu tươi khiến hắn bất giác lạnh tới mức run rẩy cả người.
"Để em đi xem!" Vừa dứt câu, Tô Duệ Triết liền nhảy xuống xe hướng trạm xăng dầu bên trong mà đi.
"Nhất định phải cẩn trọng, cậu nhớ khoá thật kỹ cửa sổ và cửa xe." Dặn dò xong Tống Thành Thư, Triển Vân mau chóng theo sát phía sau Tô Duệ Triết.
Tô Duệ Triết cẩn thận đi từng bước một, một bóng đen từ đâu bất thình lình nhào tới hướng cậu, Tô Duệ Triết không hề hoảng loạn, cậu né tránh, nâng tay lên, giáng xuống một nhát thật mạnh bay đầu tang thi, sau đó đem đầu tang thi chém tới nát nhừ như tương.
Tang thi mất đầu, thân đổ rầm xuống đất bất động, có thể thấy trên người là bộ đồng phục của nhân viên trạm xăng dầu này, chắc có lẽ anh ta mang bệnh đi làm, sau đó biến thành tang thi.
Tô Duệ Triết không muốn tốn quá nhiều thời gian vì con tang thi, bởi tuỳ thời sẽ có khả năng xuất hiện thêm nhiều tang thi khác, họ phải nắm chặt thời gian hành động mới được, càng nhanh càng tốt.
Tô Duệ Triết chạy hướng đến kho của trạm xăng dầu, cửa vừa mở ra, cậu liền nhìn thấy một cỗ thi thể huyết nhục mơ hồ nằm trên đất. Cậu chịu đựng ghê tởm, cầm dao trên tay hung hăng chém vào đầu thi thể đến khi lòi bê bết cả óc, sau đó mới vào trong kho.
[Editor M:...thiệt toàn đặc tả cảnh kinh dị, làm sao tui ăn ngon đượccc!!]
Triển Vân luôn bám sát sau lưng Tô Duệ Triết, cảnh tượng khi nãy làm hắn phải hít ngụm khí lạnh. Hắn hiểu rõ hành động của Tô Duệ Triết, cậu làm vậy để ngăn ngừa thi thể kia phát sinh biến dị thành tang thi, chỉ là hắn cần thêm chút thời gian để thích ứng.
Lúc này, Tô Duệ Triết đã vào bên trong kho, tìm được ít lô hàng xăng dầu tốt, gom hết vào không gian. Triển Vân đi đến quầy thu ngân, dùng thẻ từ quẹt một cái, sau đó đổ đầy xăng hai thùng nhựa lớn, dư lại bao nhiêu thì chừa cho những người tới sau lấy.
Nhờ Tô Duệ Triết đến chỗ mình thu hồi hai thùng xăng xong, Triển Vân tiếp tục vòng ra sau trạm xăng xem xét, ngoài ý muốn phát hiện một chiếc xe bồn chở xăng, nhìn dáng vẻ như vừa đến đây để chuẩn bị bổ sung thêm cho trạm xăng nha, hắn lướt thấy kim đồng hồ trên xe bồn đang ở mức cao nhất, tức lượng xăng dầu vẫn chưa bị hao hụt miếng nào.
Quả nhiên ông trời cũng đang giúp chúng ta mà!
Vấn đề là để rút được xăng từ bồn xe ra thì phải mở khoá trong buồng lái xe, không rõ người bên trong còn sống hay đã chết, thôi thì sống chết Triển Vân hắn không quan trọng, khẳng định cũng không bỏ vào không gian được rồi. Hắn quyết định đi mở cửa buồng lái xe, tính toán đem người bên trong ra, cần cảnh giác ở mức tối đa.
Cửa xe là khoá trái, hết cách Triển Vân đành phải dùng đao đập bể cửa sổ xe, vừa mới chuẩn bị duỗi tay vào trong để mở cửa xe, thứ đó cư nhiên nhảy dựng lên một phát, há to miệng nhắm ngay cánh tay Triển Vân mà cắn.
Cũng may Triển Vân đề phòng, tức tốc rút tay ra khỏi cửa sổ xe, nhưng bởi vậy mà thân thể hắn mất đi thăng bằng, ngã xuống đất. Một loạt hành động mạnh liên tiếp khiến vết thương ngay bụng bị rách, nhất thời làm Triển Vân đau đến nhe răng trợn mắt.
Tang thi nọ trong buồng lái lập tức nhào ra lỗ hở vừa phá ở cửa kính xe, trườn được nửa người ra ngoài, hướng tới Triển Vân giương nanh múa vuốt, hai mắt một mảnh đỏ thẫm màu máu, vô cùng khiến người ta sợ hãi.
Triển Vân nhanh tay nhặt lấy cây đao trên mặt đất, hung hăng nhắm ngay đầu tang thi chém liên tiếp, do chỉ mới thò ra ngoài được nửa người, còn đang vặn loạn lung tung, thừa cơ Triển Vân dùng sức bổ một đao xuống ngay cần cổ nó, một nhát lìa đầu tang thi...
Đầu tang thi lăn long lóc trên đất, xác nửa trong nửa ngoài, treo lủng lẳng ngay cửa sổ xe bồn, hình ảnh quá mức đặc sắc khiến người ta không nỡ nhìn lâu...dù là Triển Vân đã được huấn luyện qua tố chất tâm lý ở cục cảnh sát, nhưng vẫn có chút chưa quen.
"Triển đại ca, anh không sao chứ?" Tô Duệ Triết vội vã chạy đến bên Triển Vân, mắt thấy cảnh tượng một mảnh hỗn độn, lôi kéo Triển Vân nôn nóng hỏi.
Hắn lắc lắc đầu, đem tay phải đang khẽ run che khuất đằng sau, tận lực bình tĩnh đối Tô Duệ Triết nói, "Anh phát hiện được một chiếc xe bồn chở đầy xăng đây này, chúng ta tới giải quyết con tang thi kia đi để em còn thu hồi xe vào trong không gian."
"Được nha! Mình đi thôi." Tô Duệ Triết nắm lấy góc áo tang thi đang bị treo ngay cửa xe, trực tiếp kéo cả xác nó bên trong xe quăng xuống đất, sau đó bắt tay đem chiếc xe vào không gian của cậu, có xe xăng này rồi thì cuộc sống về sau bọn họ sẽ đỡ khổ hơn nhiều.
Vật phẩm ở cửa hàng tiện lợi ngay trạm xăng dầu Tô Duệ Triết cũng không lãng phí, cậu thu vào không gian những thùng hàng chưa bị hư hại, còn mấy món đồ trên kệ hàng thì Tô Duệ Triết không hề đả động tới, hy vọng những người đến sau cậu có thể sống sót nhờ vào chúng.
Thật may mắn vì họ có được dị năng không gian của Tô Duệ Triết, Triển Vân cảm thán từ tận đáy lòng.
====================================
【 Trên đường ruộng viết tiểu kịch trường 】
Triển Tiểu Vân: Tận thế đến rồi, tiểu đồng bọn của anh đâu?
Tô Thành Thư: Tui ở đây!
Trình Khải: Xin lỗi đại ca, em vắng mặt. (T_T)
Triển Tiểu Vân: Ờ cậu không liên quan, tên nhóc ngươi cũng không quan trọng, Tô Tiểu Triết của anh đang ở nơi nào?!
Tô Tiểu Triết: Em đây em đây, có gì không á.
Triển Tiểu Vân: Không có chuyện gì, chỉ là anh thấy nhớ em!
Tô Tiểu Triết (thẹn thùng): Thực sự bó tay với anh mà! (づ  ̄3 ̄) づ
Trình Khải: Tiểu yêu tinh này từ mô xuất hiện, dám cướp đi đại ca của ta!
Đại bá mẫu: Lên tòa án, lấy tiền bồi thường, mua sắm cho bằng hết, ta cảm thấy thật hạnh phúc mà! Uây, mặt trăng ngươi làm sao đỏ dữ vậy, đây là đang đố kỵ ta sao?
Huyết Nguyệt: Ảo tưởng sức mạnh hay gì, ta chỉ muốn nói ngươi đừng có nằm mộng, vả cho phát mau tỉnh lại nè!
.
..