“Bộ trướng Yoshino, vỉ sao ngài lại khắng định như vậy, cho dù bọn họ có phát hiện bí mật của xưởng công binh, cũng châc chân sẽ không vào được?”
“Cái này anh sao biết được, lối vào của xưởng công binh này có một cánh cửa, cánh cứa này làm từ một loại vật liệu thép hợp kim do nhà nước úy thác xí nghiệp Mitsubishi bi mật nghiên cứu chế tạo, loại vật liệu thép này không sợ bất kỳ mây cât nào.
Không có chìa khóa, cho dù anh có dùng đại pháo máy bay bân vào cũng không có tác dụng.
Cho nên tôi mới nói cho dù bọn họ có phát hiện ra cánh cửa kia, cũng châc chắn
sẽ không vào được.”
“Ồ! Thì ra là như vậy, ha ha!”
Lúc này bên ngoài xe jeep có một tên sĩ quan bước nhanh tới trước xe, đứng ở ngoải xe chào theo kiểu nhà binh, sau đó lớn tiếng báo lại: “Báo cáo, kỹ sư Mitsui đã được mời tới.”
“Ồ! Lão già Mitsui nảy đã tới rồi sao? Đi! Đi theo tôi đi gặp nhà thiết kế nhà máy quân sự nối tiếng nhất Nhật Bán này nào!”
“Bộ trường Yoshino, ngài có quen biết với ngài Mitsui sao?”
“Dĩ nhiên, chúng tôi đều tốt nghiệp đại học Tokyo, lã bạn học đó.
Ha ha!”
“Thì ra lè như vậy, ha ha!”
Trong nhà xưởng, Tiêu Chấn Long và các anh em vẫn đứng nghiên cứu trước cánh cửa kéo lớn bang thép này như cũ, hai đầu cửa kéo đều được dùng cùng loại chất liệu thép mà khám vào trong vách tường, nếu muốn vượt qua cánh cứa lớn này thi trừ khi dùng những loại xe cơ giới vi dụ như những chiếc xe tải thật to đế mở nổ ra, nhưng mà bây giờ trong nhà xưởng ngoại trừ xe máy ra thì không còn xe cơ giới nào khác.
Xem ra cách này không thế thực hiện được rồi, có lẽ muốn vào trong thì chỉ có thể nghĩ cách từ trên cái khóa sát này mà thôi.
“Con mẹ nó!” Tiêu Chấn Long mắng một câu tức giận mà dùng chản đạp lên cửa kéo một cái, cửa kéo bị Tiêu Chấn Long đá vào vang lên một tiếng rầm lớn, sau đó lại trở về như
ban đầu.
“Đại ca, bên ngoài có động tĩnh!” Một người Cờ Đen chạy vào báo lại với Tiêu Chấn Long.
“Chuyện gì? Có động tĩnh gi?” Tiêu Chấn Long hỏi.
“Vừa rồi chúng tôi quan sát ở trên lầu, phát hiện mấy phút trước lại có một chiếc xe hơi tới, sau đó thì có mấy người có vẻ là sĩ quan đi xuống xe rồi tập trung lại giống như đang họp vậy, sau đó thì quân đội ở trước nhà xướng bât đầu di chuyến có trật tự về phía trước.”
“Xem ra sáp bát đầu có tấn công rồi, cậu lập tức báo Hác Long bước vào trạng thái phòng thủ, lát nữa tôi sẽ qua đó.”
“Vâng!”
“Đại ca, hay là chúng ta đừng tốn thời gian vì cánh cửa này nữa, ngộ nhỡ đám người của bọn chúng ỏ bên ngoài xông vào, các anh em còn cần anh chí huy nữa.” Trương Bá Chính nói.
“Cho tôi thêm hai phút, nếu vẩn không mở được, chúng ta sẽ từ bỏ!” Nói xong, Tiêu Chấn Long bèn lầng lặng một mình mà đứng ờ trước cánh cửa, các anh em khác đứng ở bên cạnh anh, không ai dám quấy rầy Tiêu Chấn Long.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, sâp hết hai phút, rất nhiều anh em đả bât đầu chuấn bị sẵn sàng chiến đấu, mặc dù là trận chiến vũ khỉ lạnh đấu với vũ khỉ nông, nhưng mà trên mặt người nào cũng không hề lộ ra một chút sợ hãi.
“Mọi người lùi lại!” Tiêu Chấn Long trầm thấp ra lệnh.
Mọi người đều không biết cuối cùng Tiêu Chấn Long muốn lãm gì, nhưng mã vần nghe theo mệnh lệnh của Tiêu Chấn Long mà lùi về sau một bước, lẳng lặng nhln Tiêu Chấn Long.
Chợt thấy Tiêu Chấn Long nhìn chằm chằm vào khóa sât, chậm rãi rút chiến đao Hông Nhật ở sau lưng ra, giơ lên thật.
Mọi người đẽ đoán được bước hành động tiếp theo của Tiêu Chấn Long, nhưng mà trong lòng người nào cũng đều cho rang đây chỉ là phí công, mặc dù chiến đao của Tiêu Chấn Long cực kỳ sắc bén, nhưng mà ngay cá cưa điện cắt kim loại cũng còn cháng thế cât được nối, thi chiến đao Hồng Nhật của Tiêu Chấn Long có bao nhiêu tác dụng chứ.
Chỉ tiếc chiến đao này mà thôi!
“A!” Tiẽu Chấn Long hét lẽn một tiếng, các anh em ở phía sau đều bị chấn động tinh thần.
Mọi người ở sau lưng đều không đành lòng nhìn Tiêu Chấn Long bổ gãy đôi chiến đao, vội nhầm hai mắt lại.
Nhưng mà khi tiếng động vang lên, lại không hề xuất hiện tiếng chiến đao gãy đôi như bọn họ tường, mà ngược lại là tiếng khóa sát loảng xoảng rơi xuống đất.
Mọi người gần như đều đồng loạt mở hai mât ra, ai cũng đều dùng ánh mât không thế tin được mà nhìn cứa kéo đã bị chiến đao Hồng Nhật của Tiêu Chấn Long bố đứt khóa sât, tất cá mọi người đều không thế tin được những gi mã minh nhìn thấy.
Ai mà ngờ được vấn đề mà ngay cả thiết bị cắt kim loại hiện đại cũng không làm được, vậy mà lại bị chiến đao của mấy thập niên trước giải quyết xong.
Trong mât Tiêu Chấn Long đầy phấn khới mà dùng tay vuốt chiến đao cúa minh, tuy râng chỗ bố vào khóa sât có hơi lõm xuống, nhưng vần không làm hư hại gi đến sự sác bẽn của chiến đao như cũ.
Lúc này Tiêu Chấn Long đã hoàn toàn tin rằng mình mình đã có được một thanh chiến đao hiếm có khó tìm, trong lòng không giấu được sự phấn khích mà vuốt v e thanh đao của mình.
“Trương Anh Tú, khóa sẳt này anh cứ cầm đi, có thể sau này còn chố dùng được!” Tiêu Chấn Long nói.
“Váng, đại ca!”
“Đi, theo tôi vào xem nhà xường Nhật Bản đến cùng chôn giấu bí mật gì!” Nói xong, Tiêu Chấn Long bèn kéo cửa lớn ra, bước nhanh vượt qua cầu thang đi xuống đầu tiên.
Sau khi rẽ vài khúc ngoặt thì xuất hiện một giàn giáo cực lớn, khắp giàn giáo cực kỳ trống trải, rộng khoảng hơn ngàn mét vuông nhưng lại không có thứ gì, ngoại trừ một cái thang máy rất lớn đối diện Tiêu Chấn Long.
Tiêu Chấn Long cảm thấy thang máy này có lẽ là dùng đế bốc dỡ hàng hóa, bới vì thang máy bình thường sẽ không thế lớn tới như vậy, chí là cứa thang máy rất lớn giống như bâng với kỉch thước cúa một chiếc xe tải.
Thang máy và toàn bộ xung quanh giàn giáo ếêu được làm từ thép tinh, có vẻ là cùng chất liệu với khóa sât của cánh cửa vừa rồi, toàn bộ giàn giáo được vây lại tạo thành một không gian giống như một cái hộp sầt, mà Tiêu Chấn Long và các anh em đang đứng ờ trên mặt bên của chiếc hộp này.
Tièu Chấn Long đi tới trước cửa của thang máy khống lồ, phát hiện thang máy chỉ có một cái nút đi xuống.
Tiêu Chấn Long đang định đặt tay lên ấn thử, Trương Anh Tú ở phía sau bèn lên tiếng nhác nhở: “Đại ca, cẩn thận!”
“Yên tám! Sẽ không có việc gì đâu!” Tuy Tiêu Chấn Long an úi Trương Anh Tú như vậy, nhưng mã trong lòng cũng có chiit lo lăng.
Mọi người ếẽu luôn vô cùng tô mò với thứ mà mình không biết, bên cạnh đó cũng cực kỳ sợ hãi, Tiêu Chấn Long lúc này cũng chính là này tâm lý này.
Nêu đã đi tới bước này rồi, mà cứ bỏ cuộc như vậy, Tiêu Chấn Long sẽ cảm thấy không cam lòng.
Bên trên đã tốn biết bao công sức như vậy mới mờ được cái cửa sát kia ra, nếu không làm sáng tỏ được
đến cùng nhà xưởng này che giấu bỉ mật gì, Tiêu Chấn Long sẽ cảm thấy có lồi với chiên đao của mình..