Mấy ngày nay Nanjiro rất kỳ quái cả ngày lén lén lút lút không nói đôi khi còn ngây ngô cười không ngừng..... 

Mẹ nó bị thiểu năng trí tuệ à!

Nhưng mà điều làm Giang Kỳ vui mừng chính là, nhân vật mục tiêu rốt cuộc cũng thông suốt rồi, cứ có thời gian là ghé vào trên người cậu đùa giỡn, Giang Kỳ cũng làm bộ thẹn thùng, đây cũng là một loại tình thú sao? Tuy rằng cậu bị đối phương ăn không biết bao nhiêu đậu hũ, môi cũng bị chiếm không ít tiện nghi, nhưng cậu cũng rất thích có được không!

Cậu nghĩ nếu mỗi lần làm nhiệm vụ nhân vật mục tiêu đều xuất lực như vậy thì tốt rồi!

Nhưng việc làm Giang Kỳ cạn lời hơn chính là khi về đến nhà, mẹ Echizen rõ ràng đã dọn dẹp xong xuôi phòng cho khách, tên ngốc này còn viện lý do rằng chính mình sợ tối muốn cùng nhau ngủ! Làm như cậu không biết hắn muốn làm gì ấy? Lấy cớ còn có thể ngu ngốc như vậy! Hắn không có đầu óc sao? Trừ bỏ một lần nữa thu hoạch được ánh mắt ái muội của mẹ Echizen ở bên ngoài còn được cái gì? Còn không phải muốn ôm ấp hôn hít sao? Nói thẳng ra không phải được rồi?

Từ từ cái kịch bản này......chẳng lẽ Echizen Nanjiro muốn cầu hôn?…… 
Ha ha →_→ Sao có thể chứ !!! 

Đến nỗi Giang Kỳ vì cái gì sẽ xuất hiện ở nhà Echizen Nanjiro còn cùng ai kia ngủ chung một cái giường. Nào, chúng ta tới phỏng vấn mẹ Echizen một chút. 

Mẹ Echizen: Ha ha một mình ta ở nhà rất cô đơn ( mẹ ơi, ba Echizen sẽ khóc đó!), hơn nữa Nanjiro đã 'cầu xin' ta thật lâu nha, ta xem hắn đáng thương như vậy thì cố mà đáp ứng thôi!

Echizen Nanjiro: Mẹ ngài rõ ràng đã rất vui vẻ đáp ứng mà!

Nhưng đã qua vài ngày đối phương vẫn chưa có động tác gì? Sẽ không phải là chơi cậu đi? Giang Kỳ rũ mắt xuống suy tư. 

*

Vì vậy, sau một lần hoạt động không mấy hài hòa chấm dứt, Giang Kỳ tóm được Echizen Nanjiro đang muốn lần nữa trộm bỏ đi. 

“Nanjiro tớ nghĩ chúng ta yêu cầu nói chuyện.”

“Nói chuyện? Nói chuyện gì? Chẳng lẽ là chuyện kết hôn sao?”

“Kết.... kết hôn?” Giang Kỳ trợn mắt há hốc mồm nói “Cậu chừng nào thì cầu hôn? Sao tớ không biết?”

“Hiện tại!”

Bộ dáng cà lơ phất phơ kia của hắn làm tay Giang Kỳ rất ngứa ngáy muốn đấm. 

Cậu nhịn xuống nói “Tớ nhớ rõ, tớ còn chưa đồng ý với cậu mà?”

“Cậu rõ ràng đã đáp ứng rồi!!” Nói xong hắn còn lắc lắc đầu chứng minh chính mình nói không sai. Nhìn lực độ lắc đầu của hắn Giang Kỳ hoài nghi hắn  muốn lắc bay đầu của mình luôn sao? 

Giang Kỳ tức đến bật cười duỗi tay đem đầu của hắn cố định lại  “Tớ khi nào thì đáp ứng?”

“Thì....thì chính là……?” Echizen Nanjiro nhìn gương mặt của người trong lòng gần trong gang tấc, tim đập nhanh hơn vài phần hắn cảm thấy nó không còn là của chính mình nữa, chỉ có trời mới biết hắn đã phải nhẫn nhịn vất vả bao nhiêu mới không hôn lên đôi môi đang không ngừng dụ hoặc hắn kia. “Cậu thích tớ đúng không!”

Là một câu khẳng định. 

Giang Kỳ kéo kéo khóe miệng nhanh chóng phủ nhận “Không có!”

“Có! Nếu không có vậy cậu vì cái gì muốn hôn tớ? Còn…… Còn……” Câu nói kế tiếp Echizen Nanjiro có chút khó mở miệng.

Giang Kỳ nhướng mày: “Còn cái gì?”

“Còn cùng tớ…… Lên giường!”

Giang Kỳ: “……” Phừng! Mặt cậu đỏ lên cậu không nghĩ tới hắn còn có thể phóng đại như vậy, rất dễ gây hiểu lầm đó được không?

“Chỉ.....chỉ hôn vài cái thôi mà!”

“Vậy bây giờ cậu có thể hôn tớ một cái không?”

“Vì cái gì?”

“Tớ muốn chứng minh lại một lần nữa!”

Giang Kỳ chớp chớp mắt nhón mũi chân lên “ Được rồi……”

“A?” Echizen Nanjiro còn đang đắm chìm trong cặp mắt tràn ngập ánh sáng kia sau khi nghe được Giang Kỳ nói vậy Echizen Nanjiro ngẩn ngơ, sau đó lập tức bị cảm xúc mềm mại trên môi hấp dẫn đi lực chú ý, quả nhiên Tiểu Kỳ là đặc biệt…… Đồng thời đảo khách thành chủ cạy ra hàm răng Giang Kỳ không ngừng liếm hút đầu lưỡi cậu. 

Đội viên câu lạc bộ tennis ở xung quanh xem đến mặt đỏ tai hồng, không.... không nghĩ tới đội trưởng lại mạnh dạn như vậy……

Nhưng mà hai người có thể suy nghĩ một chút đến cảm thụ của đàn cẩu độc thân bọn họ được không??? 

Hôn xong Echizen Nanjiro thở hồng hộc Giang Kỳ càng trực tiếp hơn xụi lơ trong lồng ngực hắn.

“Tiểu Kỳ tớ thích cậu!” Echizen Nanjiro ôm chặt người trong lòng mình thật cẩn thận hôn nhẹ lên trán cậu một cái, thâm tình trong mắt ngăn không được tràn ra ngoài. 

Giang Kỳ vùi đầu ở trong lồng ngực hắn nghe hắn nói vậy, cong cong khóe miệng nói: “Thật trùng hợp tớ cũng vừa vặn thích cậu”

“Đúng vậy thật trùng hợp.”

Các cậu cứ làm lơ chúng tôi như vậy thật sự được sao?  --Tiếng lòng của tất cả mọi người trong câu lạc bộ tennis. 

**

Trên đường về nhà....

“Nanjirohiện tại cậu có thể nói cho tớ mấy ngày nay cậu đang làm cái gì?”

“Hử? Tớ không phải nói cho cậu rồi sao? Chuẩn bị cùng Tiểu Kỳ kết hôn.” Tâm tình của Nanjiro hiện tại vẫn có chút lâng lâng nói. 

Bước chân Giang Kỳ dừng lại “Cho nên mới nói tớ rốt cuộc là khi nào đồng ý kết hôn với cậu?”

Nanjiro đắc ý cười nói: “Chính là ngày mẹ tớ bảo cậu gọi nàng là mẹ cậu cũng gọi rồi. Chính là ngày đó cậu đáp ứng!”

“Nhưng mà tớ nhớ rõ ngày đó hình như là Nanjiro từ chối mà?”

“…… Khụ.” Echizen Nanjiro ho khan một tiếng.

“Còn nói chính mình là thẳng nam chỉ thích con gái gì đó……”

Echizen Nanjiro: “……”

“Trong cặp sách còn có tạp chí của đại mỹ nữ……”

Echizen Nanjiro: “……”

“Hơn nữa tất cả còn là ngực bự.”

Echizen Nanjiro: “……”

“Còn……”

“Tổ tông ơi cầu xin cậu đừng nói nữa!!” Echizen Nanjiro quả thật khóc không ra nước mắt, thì ra không phải không có báo ứng chỉ là chưa tới lúc mà thôi!! “Tớ xin thề tớ chỉ thích một mình cậu mà thôi!”

“Gạt người…… Đến cầu hôn cũng không có còn nói thật sự yêu tớ? Tớ ~ thật đau lòng ~” Giang Kỳ lau lau nước mắt căn bản không tồn tại. 

“Tiểu Kỳ...không phải…… Là……” Echizen Nanjiro hoàn toàn luống cuống.

“Haizz!!” Echizen Nanjiro thở dài hết cách rồi, hắn nói: “Vốn dĩ muốn cho cậu một kinh hỉ, nhưng mà tớ nghĩ nếu tớ còn không lấy ra kinh hỉ lập tức biến thành kinh hách!! Tuy rằng không có hoa tươi cũng không có khung cảnh lãng mạn nhưng mà Tiểu Kỳ, cậu nguyện ý gả cho tớ không?”  Echizen Nanjiro nói xong quỳ xuống lấy ra chiếc nhẫn hôm nay mới mua vẻ mặt chờ mong nhìn Giang Kỳ.

Giang Kỳ trầm mặc cậu là nên khen chính mình miệng quạ đen à? Không nghĩ tới thật sự là cầu hôn!

Qua một thời gian thật lâu khi lòng Echizen Nanjiro đã càng ngày càng lạnh, biểu tình bắt đầu xuống dốc Giang Kỳ rốt cuộc đại phát từ bi mở miệng nói “Tuy rằng cậu là người không có não, thường xuyên xem tạp chí mỹ nữ, trừ bỏ đánh tennis tốt ra, những cái khác hoàn toàn không có cái gì đáng nói. Nhưng mà…… Tớ còn muốn nói...."

"Tớ đồng ý"

Echizen Nanjiro thở phào nhẹ nhõm một hơi hắn hiện tại mới phát hiện thì ra giờ phút này hắn vẫn là rất khẩn trương, phía sau lưng áo đều bị mồ hôi làm ướt. Hơn nữa hắn còn có chút xấu hổ, Tiểu Kỳ thật ra cậu không cần phải hình dung tớ bằng nhiều từ như vậy! Hơn nữa hắn không chỉ có mỗi một ưu điểm là đánh tennis tốt đâu! Thể lực vẫn là…… Khụ…… Nghĩ lại vẫn rất tốt mà. 

“Nhưng mà Nanjiro cậu nói quan hệ của chúng ta có phải phát triển quá nhanh rồi không? Cậu có muốn chậm rãi một chút hay không? Tớ có phải là nên từ chối?”

“Không được!!” Một câu cuối cùng làm Echizen Nanjiro sợ tới mức âm lượng của lời phản bác lớn hơn vài phần. 

“Nhưng mà…… Có ai đối với người yêu tỏ tình và cầu hôn là cùng một ngày đâu?”

“Chúng ta là đặc biệt!!” Echizen Nanjiro chém đinh chặt sắt nói.

“Phải không…… Nhưng mà tớ vẫn cảm thấy quá nhanh đi……”

“Hahaha không nhanh không nhanh.” Echizen Nanjiro ngây ngô cười tốt nhất ngày mai lập tức kết hôn.

***

“Con đã trở về.” x2

Vừa vào nhà đã thấy mẹ Echizen trong tay cầm váy trước mặt còn có một túi đồ vật thật lớn. Trong lòng Giang Kỳ dâng lên một loại dự cảm không tốt. 

Quả nhiên..... 

“Tiểu Kỳ con đã trở lại, đến, xem váy cưới dì mua cho con này, con nhanh lên lầu thay một chút xem có vừa không? ”

“Này.... Dì à…… cái này…… Con là nam sao có thể mặc……”

“Có quan hệ gì đâu. Dù sao Echizen Nanjiro cũng đã cầu hôn rồi ai mặc cũng như nhau mà thôi!” Thực hiển nhiên mẹ Echizen thấy được nhẫn được đeo trên tay Giang Kỳ, cho Echizen Nanjiro một ánh mắt làm tốt lắm nói “Nếu không Nanjiro con mặc?”

Giang Kỳ nghĩ đến dáng người cao lớn của Echizen Nanjiro khóe miệng giật giật, hình ảnh quả thật không dám tưởng tượng! Cậu đành thỏa hiệp nói: “Vẫn.... vẫn là con mặc đi ạ!”

Mẹ Echizen cao hứng đẩy Giang Kỳ vào trong phòng để cậu thay đồ.

Echizen Nanjiro cũng bày ra vẻ mặt chờ mong.

Nghĩ đến làn da trắng noãn trơn bóng của Tiểu Kỳ, váy cưới sẽ hoàn toàn phác họa vòng eo mảnh khanh tinh tế của cậu, còn có xương quai xanh tinh xảo…… Chỉ là tưởng tượng trong đầu mà thôi Echizen Nanjiro đã muốn phun máu mũi!

Trong lúc Echizen Nanjiro còn đang ra sức bổ não. Trong phòng Giang Kỳ thật cẩn thận đẩy cửa đi ra, từng bước đi ra ngoài, cậu còn chưa từng mặc qua nữ trang hơn nữa còn là váy cưới đâu. 

…… Kinh diễm……

Tuy rằng vừa rồi Echizen Nanjiro đã tưởng tượng qua, nhưng mà khi tận mắt nhìn thấy càng có thêm lực sát thương đánh thẳng vào thị giác!

Mẹ nó quả thật là gợi cảm đến muốn mạng người aaaa!

Thật muốn đem cậu ấy giấu đi chỉ có chính mình mới có thể nhìn thấy!

“Nanjiro, mặc như vậy có phải rất kỳ quái hay không? ”

Thanh âm vang lên bên tai đánh thức Echizen Nanjiro, hắn lấy lại tinh thần nói  “Hôn lễ không cho cậu mặc cái này!”

“A quả nhiên rất kỳ quái sao?” Giang Kỳ kéo kéo góc váy.

“ Không phải. Này, con không cần nghe Nanjiro nói bậy nó chỉ là ăn dấm thôi con mặc như vậy rất xinh đẹp.”

“Hừ cậu chỉ có thể mặc cho tớ xem thôi.” Nghĩ đến trong ngày diễn ra hôn lễ có bao nhiêu người nhìn thấy Tiểu Kỳ như vậy, Echizen Nanjiro thật hối hận, tự dưng đi tìm đường chết làm gì không biết mời nhiều khách như vậy!!

Giang Kỳ có chút ngượng ngùng đỏ mặt.

Tên biến thái chết tiệt!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play