“Gặp qua Chủ Thần, Chích Dương Thần tôn.” Chúng thần thấy Huyền Nhất, Chích Dương đến, vội quỳ lạy hai người.
“Chúng thần không cần đa lễ.” Huyền Nhất quan sát ôn dịch tái phát, miễn lễ cho chúng thần, hỏi:
“Lúc nãy ta đứng trên thị sát, thấy dường như ôn dịch đã giảm bớt rất nhiều, không biết là vì sao? Có phải đã tìm được phương pháp trị tận gốc hay không?”
Dược thần nghe xong, vội vàng trả lời:
“Khởi bẩm Thần tôn, xác thật tình hình bệnh dịch đã giảm bớt rất nhiều. Vi thần hổ thẹn, vẫn chưa tra ra nguyên nhân vì sao ôn dịch giảm bớt, cũng vẫn chưa tìm được phương pháp trị tận gốc.”
Huyền Nhất, Chích Dương nghe xong nhướng mày, khuôn mặt u sầu, liên tục thở dài.
Y tiên thấy dược thần sư huynh của mình lúc nói chuyện cứ luôn thở dốc mạnh như vậy liền nhanh nhảu tiếp lời:
“Khởi bẩm Chủ Thần, Thần tôn, xin đừng bi quan như vậy, thần ngu dốt, vẫn chưa tìm được cách khắc chế, nhưng ôn dịch sẽ không lan ra nữa. Điểm mấu chốt nhất hiện nay chính là không để các vị thần khác bị biến chứng. Nếu chúng ta nắm bắt được mấy điểm này, chỉ cần cho chúng thần thêm một thời gian nữa chắc chắn sẽ khắc phục được.”
Sắc mặt Huyền Nhất tươi tỉnh, ý bảo y tiên nói tiếp.
Y tiên tiếp tục giải thích:
“Đợt phản công lần này quá mức đột ngột, nhưng lại không xâm nhiễm người làm nghề y và những vị thần có thần lực cao cường. Song chúng thần đã thương lượng được vài bước đi:
‘ Đầu tiên là phân loại, ngoại trừ người bệnh, thầy thuốc, chúng thần còn lại tốc tốc quay về Thần giới. ’
‘Tiếp theo là cách ly. Ta đã xuống hạ giới, lây dính ôn dịch, sau khi về Thần giới tốt nhất là ở nhà không đi đâu hết, chớ có lây bệnh cho người khác. Đương nhiên thần có thần lực cao cường không cần bận tâm. ’
‘ Cuối cùng, thần ở hạ giới và thần có linh lực thấp kém đều phải ngày ngày huân ngải, nơi nơi huân ngải. ’
Việc này không nên chậm trễ, Huyền Nhất, Chích Dương sau khi nghe xong, lập tức an bài công việc ở hạ giới, chỉ để lại những người làm y, còn lại đều quay về Thần giới hết. Sau khi trở về phải lập tức thiết lập kết giới cách ly bọn họ rồi phái thần hầu chuyên môn phụ trách huân ngải.
Mà lúc này, Hỗn Độn điện bắt đầu công thẩm Thiên Khải.
Lúc Huyền Nhất, Chích Dương đến, trong điện vang lên giọng lễ quan:
“Yêu thần Thiên Khải, tự ý giết thần, khiến hạ giới vô tội chịu khổ. Nay ở Hỗn Độn điện chịu Thần giới công thẩm. Tổ thần ban pháp chỉ, chúng thần đều có thể đưa ra ý kiến.”
Sau khi lễ quan tuyên bố, nhất thời trong điện hỗn loạn, không khí giằng co. Đại khái chia làm ba phe:
Thứ nhất là loại thần ích kỷ tư lợi như Tai thần, Ôn thần, cho rằng nên nghiêm trị Thiên Khải, không phạt mười đạo lôi hình Chân thần thì không được.
Đây chính là muốn lấy mạng Thiên Khải, phải biết rằng Thiên Khải chưa thật sự tấn vị Chân thần.
Thứ hai là nhóm người hận bè đảng của Tai thần, Ôn thần, cho rằng Thiên Khải đã loại trừ cục u ác tính của Thần giới, công cao hơn tội, nên nhân từ xử nhẹ.
Thứ ba là cho rằng Thiên Khải, vì việc tư mà liên lụy đến hạ giới, khiến hạ giới sinh linh đồ thán, phải nghiêm trị tội liên lụy hạ giới.
Đột nhiên Hồi Tố Thủy Cảnh ở Hỗn Độn điện sinh ra một sợi màu đỏ sậm.
“Thần tôn minh giám, ắt hẳn nhất định là ôn dịch lại xảy ra biến hóa.”
Huyền Nhất tức khắc phát một cái truyền âm lệnh vũ cho dược thần, dò hỏi tình hình.
Dược thần bẩm báo: “Khởi bẩm Tổ thần, Thần tôn. Xác thật là tình hình dịch bệnh có biến. Vừa rồi, giống như độc tố bị mất áp chế, đột nhiên nổi điên tấn công. Hiện tại đã yên ổn trở lại. Nhưng cũng không phải tất cả những người bệnh đều tái phát.”
Bên này vừa bẩm xong đã có thần binh tới báo, thần hầu trở về từ hạ giới cũng đã phát điên.
“Có lẽ ôn dịch rời khỏi nơi ủ bệnh đã xảy ra biến hóa, cũng chưa biết được.” Một tên thần nhát gan nói không lựa lời.
Bè đảng của Ôn thần nói: “Đúng vậy, cũng có lẽ do đám ôn dịch đã mất đi sự khống chế của Ôn thần nên mới phát điên. Vậy nên làm thế nào cho phải? Nếu có Ôn thần ở đây tuyệt đối sẽ không …… Nếu Ôn thần đã bị Yêu thần loại trừ, vậy Yêu thần nên gánh vác chuyện này.” Nhìn đông đảo chúng thần lộ ra bộ dạng kinh hoảng, vội vàng thỉnh cầu xử phạt Thiên Khải: “Tổ thần, xin người nghiêm trị Yêu thần. Lệnh Yêu thần hạ giới trấn áp đại họa ôn dịch.”
Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều vị thần đều tán thành.
“Tổ thần, họa do ta gây ra, ta nguyện xuống hạ giới lấy thân làm khiên trấn áp ôn dịch, cho đến khi hết ôn dịch hoặc là Ôn thần mới được sinh ra.”
Người ta là đê tiện vô sỉ, nhưng mình lại là người dám làm dám chịu, nếu họa do mình gây ra thì phải ngoan ngoãn nhận phạt.
Từ Hỗn Độn điện truyền ra giọng Tổ thần vang vọng thăm thẳm:
“Yêu thần Thiên Khải, tự ý giết thần, liên lụy hạ giới vô tội chịu khổ. Nay Hỗn Độn điện công thẩm, Yêu thần tự xét lại, phạt: ‘ tức khắc xuống hạ giới dốc sức trấn áp ôn dịch cho đến khi hết ôn dịch hoặc là Ôn thần mới được sinh ra mới có thể quay về Thần giới. ’”
Tổ thần vừa truyền lời xong, Thiên Khải tức khắc nhảy xuống nơi sinh ra ôn dịch ở hạ giới từ Hồi Tố Thủy Cảnh. Không ngờ hắn lại nhìn thấy……
___________________________________
Chương 36 Hình bóng quen thuộc
“Đừng lãng phí sức lực nữa! Ta vừa đánh vào đã sinh ra liên kết với trận pháp tà môn này, trừ phi trận pháp biến mất, nếu không ta không ra được.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT