Vào lúc 8:40 sáng ngày 6 tháng 1 năm 2005, mặc áo khoác cotton màu xanh lá cây của quân đội, Kiều Kiến Quốc đã được đưa ra khỏi nhà tù đến Tòa án quận Cam Châu. Vào lúc 9 giờ, phiên tòa chính thức bắt đầu.
Nhưng không ngờ là, Kiều Kiến Quốc thái độ ngạo mạn, từ đầu đến cuối chỉ thừa nhận 3 vụ án quấy rối phụ nữ là do mình gây nên, đối với việc sát hại A Lâm, tấn công Tiểu Hoa thì phản cung, tuyệt đối không thừa nhận là hắn gây nên.
Kiều Kiến Quốc nói: “Ba trường hợp quấy rối phụ nữ trong bản cáo trạng đầu tiên buộc tội tôi, tôi thừa nhận, nhưng tôi không thực hiện hai vụ án giết người và tấn công kia. Tôi chỉ...”
Thẩm phán: “Nhưng bị cáo đã nói trong khẩu cung, đã bóp cổ A Lâm một lúc lâu không biết cô ta đã chết hay chưa. Còn dùng tay từ trong âm đạo kéo ruột ra.”
Kiều Kiến Quốc: “Đây không phải là sự thật, tôi thật sự không có làm chuyện này, nếu như tôi làm, tôi đã thừa nhận. Các người nói có chứng cớ, nếu quả thật có dấu vân tay, vết máu của tôi, tôi hy vọng có thể trình bày ra trước tòa. Chỉ cần có thể đem ra, tôi sẽ lập tức thừa nhận chuyện này là tôi làm, rồi bắn chết tôi đi.”
Thẩm phán: “Bị cáo nói trong khẩu cung ‘Tôi thừa dịp nạn nhân Tiểu Hoa không phòng bị, bóp cổ của cô ta kéo đến chỗ nghỉ từ lầu một đến lầu hai ở tòa nhà thứ 7, sau khi kéo ruột cô ta từ âm đạo ra bên ngoài cơ thể, mới rời khỏi hiện trường’.”
Kiều Kiến Quốc: “Chuyện này không phải tôi làm. Lời khai của tôi và Tiểu Hoa mâu thuẫn lẫn nhau, làm sao có thể sử dụng làm chứng cớ. Các ông nói có nhân chứng, tôi yêu cầu đối chất cùng tất cả nhân chứng.”
Luật sư Kiều Kiến Quốc cũng cho là vụ án không có chứng cứ trực tiếp: “Trước mắt chỉ có khẩu cung của Kiều Kiến Quốc và nhận diện của Tiểu Hoa. Nhưng Tiểu Hoa nhỏ tuổi, chuyện xảy ra đột ngột, không thể không nói đến trường hợp nhận lầm người. Hơn nữa Tiểu Hoa nhận diện 5 bức ảnh (cảnh sát nói là 2 bức), không phải là 1 người. Những lời làm chứng này đều được nói vào ngày 30 tháng 9, lúc ấy Kiều Kiến Quốc đã bị chú ý là người có khả năng phạm tội, cho nên lời làm chứng không thể tránh khỏi nghiêng về cảm tính, mang tính chủ quan của người làm chứng. Mà lời của nhân chứng, chỉ có thể chứng minh Tiểu Hoa bị hại là sự thật, không thể chứng minh là Kiều Kiến Quốc gây nên. Đồng thời, lời khai của Kiều Kiến Quốc và nhân chứng về tình huống hiện trường có rất nhiều chỗ không khớp.”
Sau khi tòa tuyên án tử hình vào ngày 17, Kiều Kiến Quốc bày tỏ muốn kháng án. Tòa án cấp cao tỉnh Cam Túc đã xem xét phiên tòa và thấy rằng phán quyết Kiều Kiến Quốc giết người có chủ ý, cố ý gây thương tích là không rõ ràng, bằng chứng không đủ, đem xuống cho tòa án nhân dân thành phố Trương Dịch xét xử lại vụ án.
Vào lúc 9 giờ sáng ngày 18 tháng 8 năm 2005, tòa án nhân dân thành phố Trương Dịch tiến hành xét xử lần hai vụ án của Kiều Kiến Quốc. Kỳ quái là, lần đầu tiên là xét xử công khai, lần thứ hai lại biến thành xét xử không công khai. Trừ người thân của người bị hại ra, bất kỳ người nào cũng không cho dự thính, ngay cả thân nhân Kiều Kiến Quốc cũng không cho vào tòa án.
Trong phiên tòa ngày hôm đó, Kiều Kiến Quốc vẫn không thừa nhận hai vụ án moi ruột là do mình gây nên. Cách nói của họ Kiều vẫn không thay đổi: Khẩu cung của tôi là do công an dẫn dụ, thúc giục và bức hại. Mặc dù tôi có quấy rối phụ nữ nhưng chưa từng giết người.
Cuối tháng 12 năm 2005, tòa án thành phố Trương Dịch lại tuyên án tử hình sau phiên tòa thứ hai. Kiều Kiến Quốc lại một lần nữa kháng án.
Trong phiên tòa, những lời của Kiều Kiến Quốc rất có lý: "Tôi yêu cầu tòa án mở phiên tòa xét xử công khai. Chỉ có phiên tòa công khai tôi mới đưa lời giải thích thỏa đáng cho gia đình nạn nhân, cho dù có chết, tôi cũng phải chết đường đường chính chính, chết rõ ràng, không thể cứ vậy mà chết. Vì vậy, tôi yêu cầu xét xử công khai vụ án của mình."
Phiên tòa thứ ba đã được thảo luận và quyết định bởi Ủy ban tư pháp của tòa án tối cao. Phán quyết cuối cùng là: bác bỏ phán quyết cân nhắc lại mức phạt của bản án sơ thẩm còn lại đều giữ nguyên, tuyên án Kiều Kiến Quốc tử hình, hoãn thi hành án hai năm, tước đoạt quyền lợi chính trị suốt đời
Kiều Kiến Quốc giết người moi ruột, thủ đoạn hung tàn như vậy, vốn là phải chết không thể nghi ngờ.
Nhưng tại sao không xử bắn ngay lập tức?
Luật sự Trần Minh của Thượng Hải nói rất hay: “Vụ án Kiều Kiến Quốc mặc dù tái phạm nhiều lần, thủ đoạn tàn nhẫn, gây phẫn nộ cực lớn, nhưng chứng cứ mấu chốt lại không có chỉ có khẩu cung! Mỗi án xử tử hình, nhất định sự thật phải rõ ràng, chứng cứ trọn vẹn, trình tự xét xử hợp pháp, trải qua cân nhắn đắn đo mới quyết định. Đối với tội mặc dù nghiêm trọng, nhưng theo luật không phải tội lập tức thi hành án, thì không thể tuyên án tử hình thi hành lập tức.”
Sau khi Kiều Kiến Quốc bị tuyên án, có rất nhiều người bày tỏ nghi ngờ.
Đầu tiên là Kiều luật sư.
Luật sư cho rằng: “Hai vụ án cảnh sát cũng không nắm giữ chứng cớ trực tiếp, khá kỳ lạ. Vụ án thứ nhất bởi vì trời mưa, có thể không có để lại dấu tay, dấu chân, vết máu. Nhưng vụ án thứ hai hiện trường được bảo vệ tương đối tốt, hung thủ lại không mang bao tay, trên lý thuyết không thể không có bất kỳ chứng cớ nào. Nhưng cuối cùng vẫn là không có chứng cớ, chỉ có khẩu cung của Kiều Kiến Quốc và lời của nhân chứng.”
Bà chủ Minh cũng có nghi ngờ, cho là có thể không phải là một người gây nên.
Bà nói: “Tiểu Hoa đi ra không tới 5 phút, tôi đột nhiên nghe được một tiếng hét thảm, vội vàng chạy ra tìm Tiểu Hoa. Lúc này, tôi phát hiện 3 thanh niên hành tung vô cùng khả nghi, đang đứng ở ven đường. Nghe được tôi hò hét, có người lớn tiếng ho khan mấy cái. Lúc tôi từ nhà vệ sinh trở về quán, đã không thấy bóng dáng 3 người đó đâu. Lúc ấy bởi vì khẩn trương và sợ hãi, tôi không dám nghĩ nhiều, sau này nhớ lại, 3 người đó giống như đang ra ám hiệu cho người khác, bây giờ nhớ lại cảm thấy rợn cả tóc gáy.”
Bác sĩ Liễu cũng có nghi ngờ: “Theo nghề y đã 30 năm qua, tôi chưa bao giờ nghe đến đại án mà thủ đoạn khiến người ta khiếp sợ như thế này. Căn cứ vào phán đoán lâm sàng của chúng tôi, ruột non của Tiểu Hoa là do người khác dùng tay lôi trực tiếp từ thân dưới lôi ra. Căn cứ vào vụ án bị phát hiện chưa tới 10 phút, hung thủ gây án rất có thể có kiến thức chuyên nghiệp nhất định. Bởi vì, cho dù là một bác sĩ khá có tay nghề, cũng không thể nào trong 10 phút từ thân dưới tìm được ruột non. Mà xem vết thương của Tiểu Hoa, hung thủ không chỉ tìm chính xác được điểm yếu từ âm hộ vào ổ bụng mà còn trong thời gian rất ngắn tìm được chỗ cần tìm. Đồng thời, có thể loại bỏ trường hợp tổn thương do vũ khí, bởi vì vũ khí không thể nào cùng một lúc tổn thương nhiều chỗ, mà ruột non và bên trong âm đạo của Tiểu Hoa có nhiều chỗ bị tổn thương nghiêm trọng, nhất định là lấy tay kéo ra.”
Như vậy, người không có chút kiến thức y học nào, cũng không có kinh nghiệm giết mổ như Kiều Kiến Quốc, có thể moi ruột một cách thuần thục? Một người bình thường, căn bản không thể biết có thể từ bên âm đạo kéo ruột ra.
Bạn gái Kiều Kiến Quốc cũng cho rằng: “Người sắp trở thành ông chủ và chú rể, chỉ bởi vì lỡ hẹn, nhận lầm người mà giết người, thật không tưởng tượng nổi.”
Lần đầu tiên gây án, hắn và người bị hại A Lâm chỉ là bởi vì lỡ hẹn, cũng không có hận thù gì khắc cốt. Cho dù có tức giận nhưng tới mức giết người ư? Toàn Trung Quốc từng có tiền lệ này không?
Cho dù giết người, cũng hoàn toàn có thể bóp cổ chết. Kiều Kiến Quốc 3 lần ngồi tù, chắc chắn có thể biết từ bạn tù cách giết một người. Huống chi Kiều Kiến Quốc cao 1m8, giết một cô bé còn không giết chết nổi? Phải móc ruột ra nữa sao?
Về vụ án thứ hai lại càng kỳ quái. Kiều Kiến Quốc và cô gái đấm bóp không có hận thù gì to lớn, chỉ là đánh nhau vài cái, lí do này đủ để giết người? Huống chi, sau khi nghe được Tiểu Hoa gào thét, rõ ràng hắn đã phát hiện nhận lầm người, tại sao vẫn còn tiếp tục moi ruột giết người? Nếu như nói là để diệt khẩu, Tiểu Hoa trong bóng tối không nghe, không thấy rõ mặt hắn, chỉ mơ hồ thấy hình dáng mà thôi.
Đã bóp cổ Tiểu Hoa đến hôn mê, Kiều Kiến Quốc chạy trốn là được, cần gì tốn thời gian đi moi ruột chứ? Tiểu Hoa đã gào thét, chẳng lẽ Kiều Kiến Quốc không sợ có người sẽ tới sao?
Người nhà Kiều Kiến Quốc còn cho là: “Nếu như là Kiều Kiến Quốc làm, vậy tại sao lại tự nguyện xuống lầu đầu hàng. Đã bị bao vây ở trong nhà, hắn cũng không biết cảnh sát rốt cuộc nắm giữ bao nhiêu chứng cớ. Nếu như là hắn làm, giết hai nhân mạng, lại còn giết tàn nhẫn như vậy, khẳng định là một con đường chết. Tại sao, Kiều Kiến Quốc vẫn nghe người nhà khuyên, tự nguyện đầu hàng? Không bằng dứt khoát tự sát hoặc là liều mạng đi!”
Kỳ quái hơn chính là, anh của Kiều Kiến Quốc đột nhiên tự sát ngoài ý muốn.
Lúc ấy báo chí ghi lại: ‘lúc 11h40 ngày 8 tháng 12, cũng chính là sau khi Kiều Kiến Quốc bị tuyên án tử hình, anh trai Kiều Kiến Dân nhảy từ lầu 7 tự sát. Có người nói Kiều Kiến Dân hút ma túy, tự sát có lẽ là do sinh ảo giác; cũng có người cho là, vì vụ án Kiều Kiến Quốc mà sinh ra mâu thuẫn với người nhà quẫn trí. Nguyên nhân Kiều Kiến Dân tự sát rốt cuộc là vì cái gì, không hề có người biết.’
Kiều Kiến Dân nhiều năm hút ma túy, mọi người cũng biết hút ma túy sẽ sinh ra ảo giác, cái gì cũng có thể làm. Mọi người tùy tiện xem lại lịch sử cũng thấy, người sau khi hút ma túy ôm con gái 2 tuổi nhảy lầu, đâm chết con trai 3 tuổi, chém chết mẹ ruột, đâm bạn gái 200 nhát dao, còn cái gì mà tự sát, tự thiêu, đốt khí ga tự nổ cũng không hiếm. Hắn cũng không may mắn như em trai, gặp được người bạn gái tốt, cũng không có tiệm mì sắp khai trương.
Như vậy, người viết bài chỉ nói một câu cuối cùng: Trong bóng tối, để cho hai anh em ruột cùng xếp hàng đứng chung một chỗ, người lạ có thể phân biệt ra được ai là ai không?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT